Chương 5: Ca đút cho em ăn, ca xoa mông cho em

Thời điểm Hàn Lôi bưng một chén gà hầm lớn đi vào, Phương Đồng còn đang vừa lẩm bẩm gì đó vừa cố rướn người nhìn vết thương trên mông, lòng bàn tay nhẹ nhàng xoa xoa lên phần thịt bị đánh đến bầm tím, thỉnh thoảng đánh một tiếng nấc nhỏ. Vừa thấy nam nhân đi vào, nam hài nhanh chân quỳ lên, đem bàn nhỏ trong phòng dọn ra đặt chính giữa để nam nhân đặt thực ăn xuống.

Hàn Lôi đem gà hầm vào lại đi ra ngoài cầm thêm hai chén cơm trở về, cởi giày xuống đất, nhìn nam hài trầm giọng nói "Lại đây."

"Dạ...?" Phương Đồng nước mắt lưng tròng, thân dưới cởi truồng quỳ gối bò qua hai bước, lại gần nam nhân.

"Cha ôm em ăn."

Hàn Lôi duỗi tay, thầy tức phụ nhi muốn trốn liền duỗi tay ra kéo người ôm vào trong lòng, đặt ngồi ở trên đùi, bá đạo mà gắp một miếng thịt gà đút vào miệng Phương Đồng.

Phương Đồng thành thật há miệng ăn ă, vừa nhai vừa nhìn sườn mặt Lôi Tử ca, trong miệng lại bị đút thêm một muỗng cơm với gà, ăn liên tục làm cho yết hầu có chút nghẹn, lại muốn khóc.

"Em lại sao nữa?" Hàn Lôi bưng bát cơm lên đút cậu thêm một muỗng, lại nhìn thấy trong mắt nam hài lại phiếm phiếm nước mắt, buông chén đũa có chút không kiên nhẫn hỏi.

"Lôi Tử ca... Anh đừng hung dữ với em, đừng hung dữ với người ta nữa...nha..." Phương Đồng gian nan nuốt thịt gà xuống, làm nũng nói.

"Vậy thì cũng phải xem bản thân em có làm chuyện gì đáng đánh không." Hàn Lôi bưng chén cơm lên và vào miệng mấy miếng, nảy ra ác tâm nói:

"Từ nay về sau còn dám nói chuyện với nam nhân khác ta liền đánh nát mông!"

Phương Đồng chỉ nghe thôi cũng phải rùng mình, rúc vào trong lòng trượng phu không dám nói thêm lời nào, Hàn Lôi thô lỗ đút thêm một miếng gà vào miệng cậu, nhìn đến tức phu nhi đã khóc hết sức cái miệng nhỏ đỏ tươi đang nhai nhai, thật hận không thể đem cục cưng này bẻ nát nuốt vào trong bụng.

Cha nương đã đi ngủ từ sớm, Hàn Lôi ở sân sau nấu nước cho vào bồn tắm lớn, lại cho thêm ít thảo dược vào trong bồn, ôm Phương Đồng cùng đi tắm.

Trong thôn có nhà tắm nhưng Hàn Lôi không thích nam nhân khác nhìn tức phụ nhi nhà mình, từ khi Phương Đồng gả vào nhà thì hắn cũng không đi nhà tắm kia nữa.

Mông sưng được ngâm trong nước ấm có chút cay cay đau đau, Phương Đồng nằm trong bồn tắm ngắm trăng, quanh mũi đều là mùi thảo dược, đôi mắt sưng to vì khóc nhiều lúc này chỉ có thể he hé mắt nhìn.

Hàn Lôi ngồi xếp bằng bên trong bồn ngâm, nam hài quỳ gối trước chân hắn, hai gót chân nhỏ cố ý vô tình mà cọ đến căn đại gia hỏa giữa hai chân hắn, nhìn lưng của nam hài vừa trắng vừa nộn, bụng dưới của nam nhân nổi lên một trận lửa nóng, từ sau lưng ôm người dán vào trong lòng.

"Ca...!" Mông chạm vào côn ŧᏂịŧ cương cứng, qυყ đầυ hướng đến mông cậu chọc chọc, Phương Đồng vặn vẹo thân mình, sợ hãi nói:

"Ca... Hôm nay không làm.. Được không... Thật đau..."

"Ừ, không làm." Hàn Lôi nhấc cậu lên chuyển thành mặt đối mặt, bàn tay to dùng lực xoa xoa cặp mông sưng.

"Đau..."

Mông sưng bị xoa bóp nhẹ còn đau, huống chi là ấn xoa mạnh bạo như thế, nam hài đau đến rên lên muốn trốn khỏi bàn tay nam nhân lại bị Hàn Lôi ôm eo không cho động đậy.

"Xoa xoa chỗ này nhiều một chút thì sẽ nhanh chóng tốt lên."

Dạ thịt ấm nóng dán lên nhau, trong tay là hai viên thịt mập sưng đỏ đáng thương, Hàn Lôi không nhịn được đau lòng tức phụ nhi nhà mình, lực đạo trên tay cũng nhẹ đi, tìm đúng nơi sưng to mà nhẹ nhàng xoa xoa, vừa xoa vừa gặm lấy cần cổ yêu kiều của nam hài, kí©h thí©ɧ làm cho Phương Đồng không biết là vì đau hay là vì thoải mái mà toàn thân nổi lên một tầng da gà.

"Đau... Nhẹ chút... hức a..."

Phương Đồng bị gặm đến mức phía dưới cũng bắt đầu chảy nước, cậu rụt cổ lại không cho nam nhân tiếp tục gặm, nhào vào lòng ngực ấm áp của trượng phu, cũng không biết phải qua bao lâu thì bàn tay to lớn kia mới buông tha cho mình. Hắn trêu chọc dời tay đánh vào l*и múp phía dưới, nam hài liền mềm giọng rêи ɾỉ chọc người mê muội.

Nam nhân cũng không tiếp tục đùa bỡn cậu, nghiêm túc lấy gáo nước dội lên đầu cậu, giúp cậu gội đầu.

"Lôi Tử ca... Về sau anh không cho em nói chuyện với nam nhân khác vậy em có được nói chuyện với cha không...? Vậy nếu tiểu Xuyên về nhà thì em có được nói chuyện với cậu ấy không?" Phương Đồng dựa vào thân thể cường tráng đầy cơ bắp, bên tai đều có thể nghe được tiếng tim đập hữu lực của trượng phu, lầu bầu hỏi.

Hàn Lôi vừa nghe không nhịn được bật cười, nhéo lên eo nhỏ một cái, giáo huấn "Muốn bới lông tìm vết?"

"Làm gì có?" Phương Đồng chơi đùa bọt nước trong tay, đột nhiên hất nước lên mặt nam nhân, không phục nói "Vậy thì từ nay về sau cũng không cho anh nói chuyện với các cô nương khác!"

"Tê..." Hàn Lôi ở trong nước đánh vào mông cậu một cái, bị lực cản của nước chống lại nên giống như đang mát xa "Cho em một ít màu liền muốn mở phường nhuộm, mông bị đánh vẫn còn nhẹ!"

Phương Đồng hăng hái, tay chọc chọc vào bộ ngực rắn chắc của Hàn Lôi, tiếp tục nói:

"Tiểu tức phụ của nhà khác hay quả phụ cũng không được nói chuyện!"

Hai ngày trước, Lý quả phụ ở đầu thôn còn mời Hàn Lôi vào nhà ngồi chơi, đôi mắt người kia nhìn trượng phu của mình có bao nhiêu thèm khát Phương Đồng đều thấy!

Hàn Lôi nhìn bộ dáng giận dỗi của tức phụ nhi liền phì cười, rõ ràng lúc chiều bị đánh còn khóc to như thế, bây giờ thì hốc mắt hồng hồng giận dỗi lớn tiếng với hắn, Hàn Lôi niết niết cằm nhỏ, hung dữ uy hϊếp "Còn ăn nói kiểu đó thì ta liền đυ. em!"

Uy hϊếp này đúng là có hiệu lực rất tốt, Phương Đồng chỉ có thể bại trận, hai chân tận lực tránh khỏi vật dưới háng của nam nhân, nói sang chuyện khác:

"Ca... Năm nay có bán được nhiều lúa mạch không?"

"Đủ nuôi sống em."

Hàn Lôi làm bộ cắn cắn mũi cậu, Phương Đồng sợ tới mức lùi người lại muốn trốn, nam nhân lại ôm eo bế cậu lên bước ra khỏi bồn tắm.

Phương Đồng vì bất ngờ mà kinh hô liền bị nam nhân bịt kín miệng, đè thấp giọng nói "Kêu da^ʍ cái gì, muốn gào cho cha nương tới nhìn em chắc."