Chương 9

Hắn lại hoảng hốt lo sợ, duỗi tay muốn lau đi, hắn thực sự rất đơn thuần, nhưng ngón tay vừa chạm đến, ngực sữa nắm không hết, cao ngất mềm mại ẩn dưới vạt áo, xúc giác lan từ tay hắn đến bả vai, khiến cả người hắn đều tê rần.

Hắn lắp bắp nói không ra lời.

Trưởng công chúa chậm rãi nắm lấy tay hắn, nhìn hắn hỏi: "An Hòa Húc, ngươi lấy vợ chưa?"

An Hòa Húc giống như đầu gỗ, lắc lắc đầu, hắn chưa từng có nữ nhân, nói gì đến có vợ.

Trưởng công chúa dùng ngón tay của mình, từng ngón từng ngón đan vào tay hắn, mười ngón đan xen, nàng lại di chuyển tới gần bả vai hắn, thấp giọng hỏi: "Vậy ngươi làm phò mã của ta nhé?"

Nàng cần một phu quân, An Hòa Húc, là lựa chọn thích hợp nhất.

An Hòa Húc ngây dại rồi.

Quý Lâm Uyên đang kính rượu tới bàn này, hắn cũng nghe thấy rồi.

Nàng trang điểm lộng lẫy tới tham dự, không phải vì hắn, mà là vì An Hòa Húc, nàng cần một cơ hội gặp gỡ An Hòa Húc danh chính ngôn thuận, muốn An Hòa Húc cam tâm tình nguyện làm phò mã của nàng.

Nàng luôn dùng sắc lừa người.

Ngay tại bữa tiệc ồn ào huyên náo này, bỗng nhiên, hắn sinh ra một loại ý tưởng vô cùng điên rồ, như cây leo dại, điên cuồng bò lên.

Trưởng công chúa đã cười tủm tỉm đứng lên kính rượu hắn: "Chúc ngài và phu nhân, mãi mãi một lòng, răng long đầu bạc."

Ánh mắt của nàng, lộ ra vẻ chân thành.

Đúng rồi, nàng xác định nàng có thể bắt giữ An Hòa Húc, vì vậy, ném thủ phụ đại nhân sang một bên, cũng không còn gì liên quan.

Hắn ngửa đầu uống cạn chén rượu, thật con mẹ nó khó uống.

An Hòa Húc sóng vai đứng cạnh trưởng công chúa, chúc rượu nói: "Chúc Quý đại nhân và phu nhân cầm sắt hòa minh, trăm năm hòa hợp."

Trưởng công chúa cúi đầu không biết đang nghĩ gì, bỗng nhiên ngẩng mặt lại, vỗ vỗ cánh tay An Hòa Húc, một đôi mắt sáng lấp lánh, hắng giọng nói: "Chúng ta nên chúc thủ phụ đại nhân sớm sinh quý tử, ba năm ôm hai đứa."

An Hòa Húc đỏ mặt, khóe môi hơi mỉm cười, không lên tiếng.

Ánh mắt trưởng công chúa chỉ rơi trên người An Hòa Húc, khóe môi nàng cũng ngậm cười.

Chưa đến công phu một chén trà, hai người họ đã đứng sóng vai, nghiễm nhiên trở thành dáng vẻ trưởng công chúa và phò mã vậy.

Quý Lâm Uyên bỗng nhiên xác nhận, ý tưởng điên rồ kia trong đầu hắn.

Ngại tại bữa tiệc mừng của hắn, hắn hoang đường, không khống chế được dục vọng đối với nàng, hắn muốn nàng.

Thẩm Gia Ý, không thể trở thành nữ nhân của người khác.