Ban đêm, thành Sóc Phương dị thường mỹ lệ, cao lâu quảng hạ, lửa đèn như ban ngày, cho dù trên vân kiều cũng treo từng chiếc đèn kiếp tro, chiếu sáng như ban ngày.
Tô Vân lại hành tẩu tại tầng dưới chót, nơi này âm u, rét lạnh, ánh đèn cũng lờ mờ không rõ.
Bất quá như Trì Tiểu Diêu nói, thời điểm lúc này tầng dưới chót lại náo nhiệt nhất, dân chúng tầng dưới chót mệt nhọc một ngày, vào lúc này tản mát ra sức sống kinh người, hai bên đường phố đủ loại tiểu thương, chỉ là không người nào dám đi giữa đường, chỉ dám trốn dưới mái lâu.
—— Bởi vì ai cũng không biết trên vân kiều sẽ rơi xuống thứ gì.
Thượng tầng cũng không an toàn, có đôi khi sẽ xuống, có đôi khi thậm chí ngay cả xe thú đều sẽ ngã xuống.
Tô Vân một bên bước nhanh hành tẩu trong phố xá, một bên thôi động Hồng Lô Thiện Biến Dưỡng Khí Thiên, nếm thử gia nhập Ứng Long Cảm Ứng Thiên vào trong môn công pháp này.
Trong phố xá rất ầm ỹ, người đến người đi, thiếu niên lại như chỗ không người, hành tẩu trong dòng đám người, vậy mà không chạm đến bất kì kẻ nào.
Trước kia Tô Vân cường điệu tu luyện Hồng Lô Thiện Biến tạo hóa làm công, luyện hóa Thiên Địa Âm Dương chi khí làm khí huyết bản thân.
Mà bây giờ đạt được mười hai môn công pháp Triều Thiên Khuyết, hắn lĩnh ngộ Hồng Lô Thiện Biến nhiều thêm một tầng.
Vạn vật biến hóa này, cố vô hưu tức.
Oát chảy mà dời này, hoặc đẩy mà còn.
Hình khí chuyển tục này, biến hóa mà thiện.
Vật mục vô cùng này, hồ khả thắng ngôn!
Đây là diễn biến luận thuật trong Hồng Lô Thiện Biến Dưỡng Khí Thiên, ý nói vạn vật biến hóa, vĩnh viễn không ngừng, biến hóa vận chuyển, lặp đi lặp lại vô định. Hình cùng khí lẫn nhau vận chuyển, tục, biến, thiên, thuế, hóa, tinh vi sâu xa, không có cuối cùng.
Lúc trước Tô Vân lý giải không sâu, bây giờ học được mười hai môn công pháp Triều Thiên Khuyết, trong lúc bất chợt liền dung hội quán thông!
Hắn lấy tự thân làm hồng lô, trong l*иg ngực phảng phất như cất giấu Âm Dương khí huyết để hồng lô dung nạp luyện hóa, khí huyết của hắn chuyển biến hình khí hồng lô, đan dệt ra hình thái Ứng Long!
Hình cùng khí chuyển biến chia làm chuyển, tục, biến, thiên, thuế, hóa sáu loại, theo hắn quan tưởng ngày càng tinh diệu, hắn quan tưởng Ứng Long cũng càng giống như đúc.
Đúng lúc này, hắn cảm ứng được mình thành lập một loại liên hệ kỳ lạ nào đó cùng một sinh vật vĩ đại trong hư không.
Ứng Long!
- Trên đời này thật sự có Ứng Long thần chỉ sao? Hay nói, Ứng Long giống Toàn Thôn Cật Phạn khi độ kiếp rồng, đều là thiên địa nguyên khí?
Tô Vân rung động không hiểu, tính linh của hắn phảng phất như có thể nhìn thấy Ứng Long kia, trong hư không Ứng Long vĩ ngạn vô song, uy nghiêm thần thánh, còn muốn khổng lồ hơn mặt trời, chấn động hai cánh, tới lui trong hư không vô ngần, vô cùng cổ lão.
Hắn thậm chí có thể cảm ứng được tiếng Ứng Long ngâm, cảm ứng được tư duy ba động cổ lão hùng vĩ kia!
Theo công pháp vận chuyển, hắn cảm ứng Ứng Long càng ngày càng rõ ràng.
Từng luồng Ứng Long nguyên khí cường đại vọt tới từ trong hư không, lớn mạnh thể phách của hắn, tăng lên khí huyết của hắn, để thân thể của hắn không ngừng tăng cường, khí huyết càng thêm tinh thuần.
Hắn cảm ứng càng rõ ràng đối với Ứng Long trong hư không, Ứng Long nguyên khí vọt tới càng mạnh!
Tốc độ tu vi của hắn tăng lên ngày càng nhanh!
Tô Vân mặc dù đã tu thành Trúc Cơ tầng sáu nhưng trải qua mấy ngày nay hắn vẫn một mực chuyên cần không ngừng, mỗi ngày đều khổ tu Hồng Lô Thiện Biến, nhưng tiến cảnh hắn đã đến bình cảnh Trúc Cơ cảnh giới, cho dù chuyên cần khổ luyện, tu vi cũng không có tăng lên bao nhiêu.
Nhưng mà hắn dung nhập Ứng Long Cảm Ứng Thiên vào trong Hồng Lô Thiện Biến, tu vi vậy mà lần nữa tăng lên kinh người!
- Ta cảm ứng Ứng Long, cũng không phải Ứng Long chân chính.
Tô Vân cảm ứng Ứng Long trong hư không càng ngày càng rõ ràng, rõ ràng đến hắn thậm chí có thể quan sát được chi tiết Ứng Long, bởi vậy hắn kết luận, Ứng Long này chỉ là một đoàn thiên địa nguyên khí, cũng không phải Ứng Long chân chính!
Bởi vì, hình thái thần vận Ứng Long này giống nhau như đúc với Ứng Long hắn quan tưởng!
Hắn quan tưởng chính là phù điêu Ứng Long trên Triều Thiên Khuyết, khẳng định kém Ứng Long chân chính, bởi vậy Tô Vân kết luận mình cảm ứng được Ứng Long chỉ là một loại nguyên khí!
Lúc trước Toàn Thôn Cật Phạn hóa thành Giao Long độ kiếp, Tô Vân cùng bọn Hoa Hồ vì tránh né nho sĩ Đồng Hiên truy sát đã xông vào lôi vân, thấy được rồng trong lôi vân.
Bọn Hoa Hồ tưởng rằng Chân Long, nhưng Tô Vân lại nhìn ra rồng trong tầng mây kia là một loại nguyên khí ngưng tụ thành hình rồng.
Toàn Thôn Cật Phạn độ kiếp xuất hiện thiên địa nguyên khí biến thành rồng, ta tu luyện Ứng Long Cảm Ứng Thiên cũng xuất hiện thiên địa nguyên khí biến thành Ứng Long, trong này tựa hồ có chút liên hệ...
Tô Vân suy tư, mối liên hệ này đến cùng là gì?
Hắn khổ tư không hiểu.
Dần dần, Tô Vân Nhìn thấy trên vách hồng lô trong cơ thể mình hiện ra một đạo Ứng Long lạc ấn, trong lòng âm thầm kinh dị:
- Chẳng lẽ đây chính là lạc ấn công pháp Đệ Bình nói tới?
Trong miệng Đệ Bình, mười hai môn công pháp Triều Thiên Khuyết sẽ hóa thành mười hai loại lạc ấn, khắc trên hồng lô, lúc thôi động công pháp, khi đó mười hai môn công pháp sẽ hòa làm một thể!
Tô Vân trầm ngâm một lát, đổi loại Cảm Ứng Thiên thứ hai, Khai Minh Cảm Ứng Thiên.
Trong thể nội hắn quan tưởng Khai Minh Thần Thú, trên hồng lô lấy tự thân khí huyết bổ sung hoàn thiện, rất nhanh Khai Minh Thần Thú cũng bị hắn tạo ra.
Trong nháy mắt Khai Minh Thần Thú tạo ra, Tô Vân lập tức cảm ứng được hắn thành lập liên hệ cùng một tồn tại cổ xưa từ nơi sâu xa!
Khai Minh Thần Thú, tư duy mênh mông thâm thúy, phảng phất như có thể nhìn rõ hết thảy!
Chờ đến Tô Vân tu luyện Khai Minh Cảm Ứng Thiên tới lạc ấn trên vách hồng lô, hắn lại Nhìn thấy Khai Minh Thần Thú vô cùng rõ ràng!
Khai Minh Thần Thú này giống nhau như đúc cùng Khai Minh Thần Thú hắn quan tưởng, hiển nhiên cũng là một loại thiên địa nguyên khí!
Tô Vân lại bắt đầu nếm thử Thao Thiết Cảm Ứng Thiên, Thao Thiết Cảm Ứng Thiên cũng như thế, cảm ứng được Thao Thiết cũng không phải Thần Thú chân chính mà là một đoàn thiên địa nguyên khí!
Hắn lại nếm thử Cùng Kỳ Cảm Ứng Thiên, cũng như thế.
Tô Vân nhíu mày, đúng lúc này hắn phát hiện mình bất tri bất giác đi vào nhà máy kiếp tro, trên bốn vách hồng lô trong cơ thể của hắn cũng có thêm đồ án tứ đại thần thánh.
Lúc hắn lại thôi động Hồng Lô Thiện Biến, lập tức cảm ứng tứ đại thần thánh nguyên khí thành lập!
Tâm thần Tô Vân rung động, đây chính là đại nhất thống Đệ Bình nói tới!
Công pháp đại nhất thống rốt cuộc mạnh cỡ nào? Có thể tại cảnh giới giống nhau so cùng Nhân Ma sao?
Bên ngoài nhà máy kiếp tro, thợ mỏ vẫn đang vất vả lao động, khai thác kiếp tro, đưa đến các vùng nhà máy lưu ly nhà máy tinh luyện kim loại, mặc dù là ban đêm nhưng nơi này cũng sáng trưng khắp nơi, đèn kiếp tro treo chiếu sáng từ trên cao.
Lúc trước Quái kiếp tro bạo động, bởi vì chết rất nhiều người, quan phủ đến tra, phong bế quặng mỏ nhà máy kiếp tro xảy ra chuyện kia, nhà máy kiếp tro lại mở một cái quặng mỏ mới.
Tô Vân nhìn quanh, trong lòng khẽ nhúc nhích, hắn thấy được rất nhiều sĩ tử quần áo phục sức thống nhất quanh quẩn một chỗ trong nhà máy kiếp tro.
Chẳng lẽ lần trước Quái kiếp tro náo động, Đồng gia tổn thất lớn, cho nên phái sĩ tử tới trấn thủ? Hắn thầm nghĩ trong lòng.
Hắn cũng không biết Quái kiếp tro là một phương diện, một phương diện khác là Đồ Minh hòa thượng cùng một đám lão sư Văn Xương học cung bắt chẹt nhà máy kiếp tro Hán Đốc, Đồng gia kinh sợ, nói cho Đồng Khánh Vân.
Thế là Đồng Khánh Vân liền phái rất nhiều sĩ tử học cung tới trấn thủ nơi này, miễn cho lại phức tạp.
Giờ phút này, mấy vị sĩ tử tuần tra trong nhà máy, trải qua quặng mỏ bị phong bế, đột nhiên bên trong truyền đến tiếng rống âm trầm khủng bố, mấy vị sĩ tử không khỏi liên tục rùng mình, vội vàng cách quặng mỏ xa một chút.
Bọn hắn vừa mới rời đi, chỉ thấy trên bầu trời một dây thừng dài rũ xuống, Tô Vân thuận Thần Tiên Tác trượt xuống, thu hồi dây thừng đi vào trong hầm mỏ.
Tô Vân không nghe được tiếng hô kia, thầm nghĩ.
- Sống ngày nào hay ngày ấy, ta tiến vào quặng mỏ đi một vòng, tiếp tục tu luyện Triều Thiên Khuyết công pháp, chờ trời sáng liền trở về. Nếu như Đồ Minh hòa thượng đến hỏi, liền nói địch nhân giảo hoạt, tạm thời chưa tra được cái gì.
Hắn vừa mới nghĩ đến nơi đây, đột nhiên phía trước truyền đến tiếng rống âm trầm, Tô Vân giật mình, lặng lẽ tiến lên, sau một lúc lâu mới thở phào nhẹ nhõm, dở khóc dở cười.
Chỉ gặp góc rẽ quặng mỏ này ngừng một cỗ xe chở quáng, trước xe chở quáng còn buộc con trâu, con trâu kia đói đến hốt hoảng, phát ra tiếng kêu.
Nhưng âm thanh trải qua quặng mỏ phóng đại vặn vẹo liền lộ ra âm trầm quỷ dị dị thường.
Tô Vân giải khai dây buộc con trâu kia, vỗ vỗ mông trâu, để trâu đi ra. Xe chở quáng kia tay cầm treo một chiếc đèn kiếp tro, chỉ là đã tắt.
Trong lòng Tô Vân khẽ nhúc nhích, gỡ đèn kiếp tro xuống, từ lấy ra một khối kiếp tro trong xe chở quáng, đốt lên nhét vào trong đèn, quặng mỏ hắc ám dần dần sáng lên.
Tô Vân cởi y phục phía ngoài che trên đèn, chỉ để lại một cái khe, ánh đèn từ trong khe hở chiếu xạ ra, hoàn toàn có thể chiếu sáng con đường phía trước, lại không đến mức bởi vì quá sáng bại lộ Tô Vân.
Tô Vân cầm đèn tiếp tục thâm nhập sâu, lại bắt đầu tu luyện Huyền Vũ Cảm Ứng Thiên, thầm nghĩ.
- Đêm nay vô sự, hơn phân nửa ta có thể tu xong mười hai thiên, đến lúc đó liền có thể biết công pháp đại nhất thống có bao nhiêu lợi hại.
Phía trước lại truyền tới tiếng rống, Tô Vân lơ đễnh.
- Hơn phân nửa lại là một con trâu...
Hắn quan tưởng Huyền Vũ, hoàn thiện Huyền Vũ trên hồng lô, nếm thử thành lập cảm ứng cùng Huyền Vũ nguyên khí giữa thiên địa, đúng lúc này, Tô Vân nghe được tiếng vang của vật nặng ngã xuống đất.
- Có người!
Hắn lập tức cảnh giác, lập tức chặt đứt cảm ứng Huyền Vũ nguyên khí, dùng y phục che ánh đèn lại, cẩn thận từng li từng tí đi thẳng về phía trước.
Qua không lâu, hắn phát hiện một bộ xác trâu.
Con trâu kia cũng bị vây ở chỗ này lúc Quái kiếp tro náo động, mà giờ khắc này trâu không biết đã bị thứ gì gϊếŧ chết!
Không phải quái kiếp tro. Quái kiếp tro sẽ ăn trâu, không lưu lại thi thể.
Tô Vân nhíu mày, cẩn thận dùng ánh đèn chiếu, chỉ thấy trên trán con trâu kia có một lỗ thủng không lớn.
Chính vết thương trên trán lấy tính mệnh con trâu này!
Trong hầm mỏ không chỉ một mình ta!
Tô Vân không còn phân tâm, đột nhiên thôi động Giao Long Ngâm, hai chân như vuốt rồng, dọc theo vách tường quặng mỏ đi đến đỉnh quặng mỏ, dọc theo đỉnh động đi vào bên trong.
Người kia ngay cả trâu cũng gϊếŧ, nói rõ cẩn thận không gì sánh được, tùy thời tùy chỗ gϊếŧ người diệt khẩu. Nếu như tập kích ta, chắc chắn sẽ cho rằng ta đi ở phía dưới, từ đó cho ta cơ hội gϊếŧ chết đối thủ!
Vượt quá hắn dự liệu là, đoạn đường này bình an vô sự, sắc mặt Tô Vân ngưng trọng, càng như vậy hắn càng lo lắng.
Từ con đường ta đi qua đến xem, ta hiện tại cũng đã đi vào quần lạc lâu vũ thứ nhất, mà nơi này hẳn là biên giới thành thị trong bức địa đồ dưới mặt đất Thủy Kính tiên sinh giao cho ta kia.
Hắn đi thẳng về phía trước, đột nhiên phía trước xuất hiện một mảnh sườn đồi, cầu gỗ thật dài ngổn ngang lộn xộn gác trên vách núi cheo leo, kéo xuống dưới sườn đồi.
Mà trên mảnh sườn đồi này, trụ đồng to lớn thẳng tắp đứng sừng sững, một cây tiếp một cây, thành đàn thành đám!
Những trụ đồng này đâm vào trong mảnh đất hắc ám bên dưới vách núi!
Phía dưới trên đại địa hắc ám, từng chiếc từng chiếc đèn kiếp tro lóe ra hào quang nhỏ yếu, treo bốn phía ở một thành thị lòng đất, lúc thợ mỏ lấy quặng phát ra tiếng va đập rất thanh thúy, từng đầu Man Ngưu lôi kéo xe chở quáng, nhanh như chớp chạy trên triệt đạo, thợ mỏ ở phía sau ra sức đẩy xe chở quáng, kiệt lực leo lên.
Tô Vân nhìn xuống dưới, tòa thành thị bị chôn sâu trong kiếp tro kia đã bị khai thác ra hình dáng đại khái.
Mà trụ đồng từ trên không đâm xuống, rõ ràng là từng kiện Linh binh to lớn!
Sóc Phương có bao nhiêu tòa lầu cao thì sẽ có bấy nhiêu cây trụ đồng, những trụ đồng này thành đám thành đàn, đối ứng từng lâu vũ quần lạc!
Phương vị những trụ đồng kia rơi xuống là thành Kiếp Hôi. Trụ đồng tựa như trấn áp thứ gì trong thành...
Tô Vân đột nhiên tỉnh ngộ.
- Sóc Phương thành do Lâu Ban chế tạo, mục đích hắn chế tạo Sóc Phương kỳ thật không phải chỉ để cho người ta ở, còn kỳ vọng mượn nhờ lực lượng thành Sóc Phương, trấn áp đồ vật trong thành Kiếp Hôi!
Hắn vừa mới nghĩ đến đây, một hộp gỗ nhỏ trong túi tay áo hắn đột nhiên nhúc nhích một chút.