Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Làm Trợ Lý Cho Tổng Tài Trong Truyện Mary Sue

Chương 23

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Tính kiểm soát cao thật." Tôi phàn nàn.

“Ừ.” Anh ấy bỏ tay khỏi tai tôi, thay vào đó nắm lấy tay tôi.

Tôi biết anh ấy đang nghĩ gì, lại là việc tự cho mình là đúng.

Tôi không muốn để ý tới anh ấy.

Nhưng bác sĩ Thư nói tôi có bệnh.

Tôi cảm thấy tôi không có.

Thế là tôi nhìn mặt anh ấy vài giây rồi nhẹ nhàng xoa trán anh ấy, "Thật ra cũng không tệ."

"Hả?"

“Không phải là không thể.” Tôi gật đầu và lảm nhảm, “Dù sao cũng không sao.”

Vẻ mặt anh ấy đầy vẻ ngạc nhiên, rõ ràng là không ngờ tôi sẽ nói như vậy.

“Em về đây.” Tôi buông anh ấy ra, “Em hơi buồn ngủ rồi.”

"Để anh đưa em về."

Tôi theo bản năng muốn từ chối, nhưng vừa nghĩ tới bản thân không hề bị bệnh, tôi lập tức gật đầu: “Được.”

11

Cứ như vậy, tôi làm việc dưới quyền của sếp thêm một năm nữa.

Trong khoảng thời gian này, tôi đã trải qua câu chuyện tình yêu đầy trắc trở và cẩu huyết của sếp với vợ tương lai của ổng.

Tất nhiên, tôi là nạn nhân của những trắc trở này.

Sếp vung tay, trợ lý chạy muốn gãy chân.

Tôi đã nhiều lần nói với sếp rằng tôi là trợ lý chứ không phải thám tử.

Nhưng chưa một lần ổng ý thức được vấn đề này.

Tôi cũng bất lực lắm.

Tôi và anh ấy lại có cuộc sống tạm coi là bình thường, ảnh không đem tôi gặp bác sĩ Lý, bác sĩ Vương gì nữa.

Ngược lại, tôi và bác sĩ Thư lâu lâu lại tâm sự mọi chuyện với nhau như những người bạn, cũng có thể coi đây là mối quan hệ bác sĩ-bệnh nhân tốt đẹp.

“Xem cái này đi.” Bác sĩ Thư ném cho tôi một cuốn sách.

“Cái gì đây?” Tôi nhìn lướt qua nó.

“Cuốn tiểu thuyết Mary Sue mà cậu đã nói đến.” Bác sĩ Thư nhướng mày một cách quen thuộc.

"Vậy thì sao?"

"Tôi đã thử nghiên cứu một chút."

"Kết quả thế nào?"

"Cậu có biết kịch bản thường thấy trong mấy quyển tiểu thuyết này là gì không?"

“Tôi đang nghe đây.” Tôi đặt cuốn sách xuống, chuẩn bị nghe vị bác sĩ này nói.

“Trong sách chỉ cần là nhân vật nam đều sẽ phải lòng nữ chính.”

"Ý chú là sao?"

“Theo tôi được biết, sếp của cậu là người duy nhất có hứng thú với Lê Ưu.”

"Hả?" Tôi lấy điện thoại ra trả lời tin nhắn WeChat của anh ấy.

"Những người khác..." Bác sĩ Thư nhìn tôi, "Ví dụ như cậu, anh Hà, Lê Nguyên, thậm chí cả chủ quán bar mà cậu từng kể đều sẽ theo kịch bản mà nảy sinh hứng thú với Lê Ưu."

"Tại sao lại có tôi trong đây?" Tay đang trả lời tin nhắn của tôi chợt ngừng lại.
« Chương TrướcChương Tiếp »