- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Hiệu Ứng Cầu Treo
- Chương 7
Hiệu Ứng Cầu Treo
Chương 7
Giang Khác Chi cầm chiếc đèn pin rọi vào trong động, lúc này Chung Hi mới phát hiện ra trong hang đã có sẵn rất nhiều lá khô rồi, không biết anh ta nhặt chúng từ lúc nào nữa.
“Sáng sớm mai tôi sẽ lên thuyền đem lều bạt mang về đây, đêm nay cô ngủ tạm ở đây đi.”
Chung Hi thừa nhận rằng bản thân rất tán thưởng cái phong cách nói ít làm nhiều này của anh ấy, nhưng con người này làm hết tất cả mọi chuyện rồi, vậy thì cô có thể làm được gì đây.
Thiệt khó xử, bọn họ còn không phải là bạn bè nữa chứ.
Vốn dĩ Chung Hi còn định ra ngoài nhặt lá khô về làm thành đệm, đủ để hai người nằm, nhưng Giang Khác Chi ngăn cô lại.
“Lẽ nào anh không ngủ ở đây à?” Chung Hi khó hiểu hỏi anh.
Nhưng cô rất nhanh lại hiểu ra vấn đề, dẫu sao cô cũng có một khoảng thời gian đọc thể loại ngôn tình ngu ngục.
Các tình tiết trong kịch bản này không thể quen thuộc hơn nữa.
Nếu như cô giả bộ nói với Giang Khác Chi rằng sẽ nhường anh ngủ trong hang động, đơn giản chỉ có hai khả năng: Một là, Giang Khác Chi sẽ nghĩ sao có thể để con gái ngủ bên ngoài được, cũng còn một loại khả năng khác, đó chính là anh ta thuận theo ý cô mà tạm đồng ý, cuối cùng nhìn cô “tội nghiệp” phải ngủ ở bên ngoài lạnh lẽo, thì lại nhường bên trong cho cô.
Không nằm ngoài dự đoán.
Ở cái nơi khỉ ho cò gáy vô vị như này, Chung Hi không ngại làm trò mua vui cho bản thân mình, thế nhưng mà chưa kịp đợi cô bắt đầu diễn, thì đã nghe thấy Giang Khác Chi lạnh lùng nói: “Tôi ngủ ở ngoài.”
Tên đàn ông này vừa chặt mất cơ hội khiến bản thân mình vui vẻ của cô!
Nói thật ra, Chung Hi làm sao cũng không thể hiểu nổi chuyện rõ ràng trong hang động có đủ chỗ để hai người cùng ngủ, nhưng lại có một người bảo thủ lựa chọn ngủ ở bên ngoài, khó hiểu vô cùng.
Cô suy nghĩ rồi nói: “Tôi biết nam nữ thụ thụ bất thân, xuất phát từ sự chính nhân quân tử của anh, anh nhất định sẽ nhường cho tôi ngủ trong hang động, nhưng đối với tình huống đặc biệt thì cách xử lý cũng khác, tối nay đều ngủ trong hang đi.”
Thấy Giang Khác Chi không phản ứng gì, cô cố ý khích tướng: “Nếu như anh lo lắng rằng tôi sẽ đυ.ng chạm anh, hay là sẽ la liếʍ anh…”
Chung Hi vẫn đang cân nhắc chọn lọc từ để nói, không chú ý đến mặt Giang Khác Chi đã tối sầm lại.
“Vậy thì anh nghĩ nhiều rồi.” Chung Hi hy vọng Giang Khác Chi đừng có phụ lòng tốt của người khác.
Nhưng phản ứng của Giang Khác Chi lại không hề nằm trong dự tính của cô.
Nhân vật đối thủ duy nhất này lại không hé một lời, Chung Hi cứ nhìn anh ta như vậy, mà trong lúc cô đang chuẩn bị bổ sung thêm, Giang Khác Chi đã khôi phục vẻ mặt trước đó.
“Cô ngủ trong hang, tôi ngủ bên ngoài.”
“?” Chung Hi không thể nào ngờ được rằng cô đã nói đến nước này rồi, mà Giang Khác Chi vẫn có thể ra vẻ làm màu như vậy.
Sao chứ? Chẳng lẽ là sợ nửa đêm cô làm nhục anh ta thật à? Đó cũng là do phúc phần mà anh ta tu luyện mấy đời mới có được OK? Được đà đầu óc xông lên cô lại nhớ đến ly rượu cocktail bị anh ta cự tuyệt từ xa kia.
Hai tay cô ôm ngực, hai mắt trừng lên tròn xoe.
“Tôi quả thực không nghĩ rằng như vậy là mất lịch sự, nhưng cho phép tôi hỏi một câu nhé, xin hỏi Giang tổng đầu óc anh có vấn đề phải không? Không lẽ ngủ trong cùng một hang động với tôi thì từ nay về sau anh không còn sạch sẽ nữa hả?”
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Hiệu Ứng Cầu Treo
- Chương 7