Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Làm Tiểu Kiều Thê Gán Nợ Cho Alpha Đỉnh Cấp

Chương 82: Cố tiên sinh, tin tức tố của anh...

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lận Tầm tắm rửa xong, lại nhận được điện thoại của Hùng Nghê, thúc giục cậu mau xem hot search.

Lúc này mới biết, hôm nay lên hot search không phải là ngẫu nhiên, mà có người cố ý sắp đặt.

Người đó còn là Liễu Hướng Nguyên, đối thủ thử vai Linh Hồ của cậu, tự bỏ tiền ra mua thủy quân để bôi nhọ cậu.

Nhưng vì cái gì?

Lận Tầm tự hỏi bản thân cũng chẳng nói với cậu ta được ấy câu, sao lại có ác ý lớn như vậy?

Cái này quả thực không thể hiểu nổi.

Thấy Lận Tầm cầm điện thoại với vẻ mặt bối rối, Cố Hoài Diệp không nhịn được hỏi.

"Có chuyện gì vậy?"

Thiếu niên ngẩng đầu nhìn anh, trong đầu ba dấu chấm hỏi.

"Có chuyện này rất thú vị."

Cậu kể cho Cố Hoài Diệp về việc Liễu Hướng Nguyên bỏ tiền mua thủy quân để bôi nhọ mình.

Cố Hoài Diệp hiển nhiên biết chuyện này từ trước, trong lòng có chút buồn cười, tiểu Omega ngốc nghếch, hoàn toàn không biết trên đời có một loại bệnh về tai về mắt, gọi là chướng tai gai mắt.

"Không cần lãng phí thời gian vào chuyện như thế này, họ chỉ ghen tị với tài năng của em thôi."

Nghe hai chữ "tài năng" Lận Tầm cười khúc khích.

"Ý anh là tài năng diễn xuất của em sao?"

Làm sao mà diễn xuất của cậu đáng để ghen tị chứ?

Người này tự ti đến mức nào đây!

Thấy thiếu niên dường như không còn bận tâm về chuyện này, Cố Hoài Diệp cũng không khen thêm Lận Tầm tốt như thế nào.

Trong lòng anh hiểu rõ là đủ rồi.

Khi Lận Tầm chuẩn bị đặt điện thoại xuống, cậu đột nhiên thấy một tin nóng khác, về việc Tô Các đã chấm dứt hợp đồng với Liễu Hướng Nguyên.

Không ngờ phòng làm việc của đối phương lại hành động nhanh như vậy.

Lận Tầm cũng không biết nói gì, tất cả đều là do cậu ta tự gây ra, không thể trách người khác.

Lướt qua các bình luận trên hot search, Lận Tầm thấy có người nói.

[Liễu Hướng Nguyên đã mở livestream, mọi người mau vào xem.] ///link: …

Lận Tầm nhấp vào đường link, màn hình điện thoại bị giật một chút, sau đó xuất hiện khuôn mặt khóc đến đỏ cả mắt, thê thảm không chịu nổi.

Nếu không phải vì dòng chữ "Liễu Hướng Nguyên" trên chứng nhận của phòng livestream, cậu suýt chút nữa nghĩ mình đã vào nhầm chỗ.

Trong ấn tượng ban đầu khác biệt quá lớn.

Phòng của Liễu Hướng Nguyên không bật đèn, chỉ có ánh sáng từ camera chiếu vào, khiến lên khuôn mặt của cậu ta trông càng sưng phù và to hơn, mái tóc nhuộm vàng rối bù như cỏ khô.

Trên tay cầm một tờ giấy ăn, vừa khóc vừa nói.

"Tôi biết sai rồi, tôi thực sự biết sai rồi, từ giờ tôi không dám nữa, mọi người tha thứ cho tôi được không, nhà tôi nghèo, bố tôi bệnh, mẹ tôi phải chăm sóc ông ấy nên không thể làm việc, cả nhà chỉ dựa vào tôi. Nếu tôi mất việc, cả nhà tôi sẽ không sống nổi, xin mọi người đừng bỏ rơi tôi, được không?"

Liễu Hướng Nguyên một lòng bán thảm, làn đạn trong phòng livestream bùng nổ...

"Hồi nãy tôi vào đây chỉ muốn hóng hớt, nhưng không ngờ câu chuyện lại ghê tởm như vậy, ọe!"

"Bây giờ khóc lóc kể khổ có ý nghĩa gì, lúc bỏ tiền thuê thủy quân bôi nhọ người khác, sao không thấy hắn nghĩ đến bố mẹ mình chứ. Người bị hắn bôi nhọ chẳng lẽ đáng bị thế sao?"

"Bệnh gai mắt phát tác à, đáng đời!"

"Phi, thật ghê tởm, đến giờ còn muốn bán thảm lấy lòng thương, hắn nên xin lỗi Lận Tầm và đoàn phim "Đại Yêu Quái" thì đúng hơn, gặp phải loại người này đúng là xui xẻo mà!"

"Mau cút khỏi làng giải trí đi, nhìn thấy mà cay mắt!"

"Khuyên cảnh sát điều tra xem hắn có tiền sử xài ma túy không, trông không bình thường chút nào!"

"Đã báo cáo, không cần cảm ơn..."

...

Liễu Hướng Nguyên lau nước mũi.

"Mọi người mắng đúng rồi, tôi đúng là bệnh gai mắt, nhưng tôi thực sự biết sai rồi, từ giờ sẽ không bao giờ tái phạm nữa. Lận Tầm, tôi sai rồi, tôi xin lỗi cậu, tôi không nên ghen tị với cậu, cậu tốt bụng và nhân hậu như vậy, xin hãy tha thứ cho tôi, đừng chấp nhặt với tôi, cậu muốn tôi làm gì cũng được..."

...

"Đừng xem, bẩn mắt."

Đột nhiên một đôi tay che mắt cậu từ phía sau, giọng nói nhẹ nhàng của Cố Hoài Diệp vang lên.

Điện thoại bị lấy đi, Cố Hoài Diệp mới buông tay.

Lận Tầm chớp mắt nhìn anh, khóe môi khẽ cong.

"Em chỉ muốn xem cậu ta còn nói gì không."

"Không cần, buồn nôn."

Lúc Cố Hoài Diệp nói chữ "buồn nôn", đáy mắt ánh lên vẻ chán ghét.

Lận Tầm hưởng thụ quan tâm của Cố Hoài Diệp, vui vẻ tiến lại gần.

"Vậy Cố tiên sinh biến tai ra để an ủi em đi."

Không nhân cơ hội này đòi chút lợi ích sao mà được.

Ngón tay mảnh mai của thiếu niên nhẹ nhàng chạm vào trán anh, mang theo một mùi hương thanh khiết, khiến căn phòng yên tĩnh thêm vài phần mờ ám.

Đôi tai trắng mềm mại đột nhiên xuất hiện, mang theo một lớp ánh sáng, ôn nhu đẹp đẽ.

Bị Lận Tầm nhìn đăm đăm, đôi tai khẽ động đậy.

Đôi mắt đen đen láy của tiểu Omega sáng lên, vui sướиɠ run lên.

Lận Tầm đưa tay nắm lấy, cảm giác mềm mịn tinh tế, như thể chỉ cần dùng chút lực là đôi tai này sẽ đỏ lên.

Không biết có phải Cố Hoài Diệp ngứa không, đôi tai dưới tay cậu run rẩy rất mạnh.

Nhỏ nhắn sáng mượt, Lận Tầm cảm thấy không gì trên đời có thể chữa lành hơn đôi tai này.

Thiếu niên quỳ nửa người trên giường, với tay lên, làm chiếc áo ngủ kéo lên một chút, để lộ một đoạn eo trắng mịn.

Cố Hoài Diệp vô thố lảng tránh ánh nhìn, nhưng khoảnh khắc vừa thoáng qua đó lại in đậm trong tâm trí anh không thể xoá nhòa.

Lận Tầm căn bản không để ý loại sắc mặt của Cố Hoài Diệp, chỉ chăm chăm vào đôi tai hổ trên đầu anh.

Nhưng cũng biết không thể chơi quá lâu, sờ soạng một hồi thỏa mãn cơn nghiện, Lận Tầm nghĩ đến bức chân dung mình đã vẽ, ngồi trở lại giường, vì những động tác vừa rồi mà chiếc áo ngủ trên người cậu bung ra một nửa, để lộ xương quai xanh đẹp đẽ.

Ánh mắt Cố Hoài Diệp lướt tới, tim lại nảy lên, cảm giác nóng bức khó kìm nén lại dâng lên.

Cái cổ mảnh khảnh của thiếu niên không tới một bàn tay là có thể nắm trọn, những đường nét uyển chuyển mang theo sự mê hoặc.

Lận Tầm ngửi thấy mùi hương nhè nhẹ của mặt trời, trong mắt lóe lên chút hoảng loạn, quên cả những điều muốn hỏi, vội vàng nói.

"Cố tiên sinh, tin tức tố của anh..."

----------------------------------

[Đôi lời muốn nói]

Tiểu Lục đang thầu edit bộ {Sau khi kết hôn, ảnh đế cứ đòi để lại tài sản cho tôi}, mọi người qua truyện ủng hộ editor nha, yêu cả nhà (⁠~⁠ ̄⁠³⁠ ̄⁠)⁠~.
« Chương TrướcChương Tiếp »