Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Làm Tiểu Kiều Thê Gán Nợ Cho Alpha Đỉnh Cấp

Chương 52: Không có bệnh gì ha

« Chương TrướcChương Tiếp »
Cố Hoài Diệp bước vào phòng, đóng cửa lại, không muốn bản thân trông quá lộ liễu như vậy, thay đồ xong mới ngồi trên giường mở điện thoại.

Nhấn vào ảnh đại diện của Lận Tầm, xem bức tranh cậu gửi lúc trên xe, nhưng lúc mở ảnh thì phải chờ tải xuống.

Cố Hoài Diệp chờ một lát, vẫn chưa thấy ảnh tải xong, đứng dậy đi ra cửa sổ rồi lại quay về, tai hổ trên đầu không kiểm soát được mà lộ ra, sau đó là một chiếc đuôi dài trắng có vằn cũng không yên ổn quấn quanh eo, đầu đuôi nhè nhẹ rung.

Cuối cùng ảnh cũng bắt đầu tải...

Cố Hoài Diệp đứng ở cửa sổ, ánh nắng tươi sáng ấm áp chiếu lên người anh, cả người như dát một lớp ánh sáng vàng, đôi mắt vàng rực rỡ, lấp lánh.

Lận Tầm mở cửa bước vào, thấy được cảnh này, một Alpha cao lớn vạm vỡ, trên đầu có tai hổ trắng như tuyết, đuôi trắng có vằn lỏng lẻo quấn quanh eo, đầu đuôi rung động thoải mái.

Đồng thời, Cố Hoài Diệp cũng thấy rõ bức ảnh vừa tải xong trên màn hình.

Mặc vest, thắt cà vạt, giống như bây giờ, trên đầu có tai hổ, sau lưng có chiếc đuôi dài cong lên...

Không ngờ Lận Tầm vẽ đúng như vậy, Cố Hoài Diệp cảm thấy máu trong người đều dồn lên não.

“Cố tiên sinh, hóa ra anh thật sự có đuôi!”

Giọng nói đột nhiên xuất hiện bên cạnh, làm Cố Hoài Diệp giật mình, quay lại đối diện với đôi mắt đen sáng ngời đầy ý cười của thiếu niên, đôi mắt vàng rực của Cố Hoài Diệp ngay lập tức híp lại thành con ngươi thẳng đứng.

Thiếu niên đã nắm lấy đầu đuôi của anh, nghiêng đầu, nụ cười trong sáng xinh đẹp, ánh mắt chú ý tới màn hình điện thoại của anh.

Đôi mắt cong cong tiến lại gần, mang theo hương thơm thanh nhã, cười nói: “Cố tiên sinh, tôi vẽ khá giống đúng không?”

Cố Hoài Diệp cảm nhận sự mềm mại từ đầu đuôi truyền đến, không kiểm soát được tin tức tố tràn ra quấn quanh người Lận Tầm.

Cố Hoài Diệp nhanh chóng tắt màn hình điện thoại, nhưng đã quá muộn.

Đối diện với đôi mắt đen sáng ngời đầy ý cười của Lận Tầm, Cố Hoài Diệp cố gắng kiềm chế bản thân.

“Ừ, vẽ rất giống.”

Lận Tầm cười khẽ, cúi đầu nhìn đầu đuôi trắng trong tay.

“Cố tiên sinh như vậy cũng rất đáng yêu.”

Cố Hoài Diệp rút đuôi từ tay Lận Tầm, nắm trong tay rồi đi vào phòng tắm.

“Tôi đi tắm trước.”

Nhìn bóng lưng người đàn ông có vẻ hoảng loạn bỏ chạy, trong mắt Lận Tầm lóe lên hào quang.

“Cố tiên sinh, anh dùng bức vẽ đó làm anh đại diện đi, em nhất định sẽ vào like.”

“Cạch” một cái, chỉ có tiếng đóng cửa phòng tắm đáp lại cậu.

Lận Tầm không nhịn được cười, đại hổ bị cậu chọc cho xù lông xấu hổ rồi, đáng yêu quá, phải làm sao đây!

Quản gia đến gõ cửa, thấy Lận Tầm đứng bên cửa sổ, cười nói.

“Bác sĩ Tư đến kiểm tra sức khỏe cho lão gia, tiện thể hỏi tình hình của thiếu gia.”

Vừa bước ra từ phòng tắm, Cố Hoài Diệp nghe vậy liền nói.

“Đợi một lát, tôi sẽ xuống ngay.”

Sau khi lão quản gia rời đi, Cố Hoài Diệp ngước nhìn Lận Tầm dựa vào cửa sổ mỉm cười, con ngươi vàng kim tối lại, giơ cổ tay lên.

“Cái này... không còn mùi nữa.”

Lận Tầm nhìn vào cổ tay người đàn ông đưa ra, dây đeo tay xanh trắng bị nước làm cho tối màu.

Tính ra, vòng dây đeo này Cố Hoài Diệp đã đeo khá lâu rồi.

Chỉ là Lận Tầm có chút bất ngờ khi Cố Hoài Diệp chủ động tìm mình đòi thay cái khác.

Cậu tháo ra, tò mò hỏi.

“Thật sự có thể ngửi thấy mùi à?”

Cố Hoài Diệp ngẩng đầu, không nghĩ đến Lận Tầm sẽ hỏi vậy.

“Có thể.”

Lận Tầm đột nhiên cười.

“Vậy em có mùi gì thế?”

Thiếu niên trước mắt trong sáng nhìn anh hỏi về mùi hương tin tức tố của mình, kích động mà Cố Hoài Diệp mới dùng nước lạnh làm dịu lại lại muốn bùng lên.

Đối với một Alpha mà nói, được một Omega hỏi thẳng bản thân có ngửi thấy mùi hương tin tức tố của họ hay không, hoàn toàn động nghĩa với việc đang quyến rũ Alpha đó.

Cố Hoài Diệp kiềm chế, yết hầu khẽ lăn.

“Hoa linh lan.”

Nghe thấy từ này, Lận Tầm thật sự không ngờ Cố Hoài Diệp sẽ trả lời.

Ánh mắt Lận Tầm thoáng hiện chút ngạc nhiên.

“Là mùi hoa linh lan sao?”

Cố Hoài Diệp gật đầu.

“Mã số 0031 trong kho dữ liệu, loại hiếm, hoa linh lan, ý nghĩa của loài hoa này là "Hạnh phúc trở về.”

Lần này Lận Tầm thực sự bị Cố Hoài Diệp làm cho kinh ngạc, hoàn toàn không ngờ đối phương lại hiểu rõ về tin tức tố của mình như vậy. Đang định hỏi tại sao anh lại biết rõ như thế, ở dưới lầu, bác sĩ Tư Huyền có lẽ đợi đã lâu không kiên nhẫn được nữa liền gõ cửa bước vào.

“Tôi có làm phiền hai người không?”

Cố Hoài Diệp quay đầu liếc anh, trong mắt ánh lên chút không hài lòng vì sự xuất hiện đột ngột của Tư Huyền.

Tin tức tố của Cố Hoài Diệp tự nhiên tạo ra một rào cản vô hình giữa anh và Lận Tầm.

Đối với Lận Tầm không có chút đe dọa nào, ngược lại Tư Huyền lại cảm thấy vô cũng bất mãn.

“Tôi vốn định hỏi tình trạng sức khỏe gần đây của cậu, nhưng bây giờ có vẻ như không cần nữa rồi, vừa nhìn thì biết, không có bệnh gì ha.”

Tư Huyền nói xong mỉm cười nhìn về phía Lận Tầm đứng sau lưng Cố Hoài Diệp.

“Có lẽ thời gian gần đây, hai người sống khá vui vẻ nhỉ?”

Lận Tầm cười gật đầu.

“Gợi ý của bác sĩ Tư rất hữu ích, gần đây trạng thái của Cố tiên sinh rất tốt, tin tức tố chưa từng mất kiểm soát lần nào.”

Tư Huyền nghe thấy lời của Lận Tầm, nhếch môi nhìn Cố Hoài Diệp đầy hàm ý, kiểm sát tốt cái gì chứ, tin tức tố này còn đang đe dọa người khác nè.

“Được vậy thì tốt, cứ tiếp tục duy trì, có gì bất thường thì liên hệ với tôi ngay, tôi phải đi rồi, hôm nay tôi còn có lịch phẫu thuật.”

“Để tôi tiễn anh, bác sĩ Tư.”

Lận Tầm định tiễn người rời đi, nhưng bị Cố Hoài Diệp chặn lại.

“Để tôi.”

Không để Lận Tầm từ chối, anh lập tức đẩy Tư Huyền xuống lầu.

Đến bãi đỗ xe, Tư Huyền cười xem Cố Hoài Diệp.

“Dạo này cậu sống rất vui vẻ nhỉ, trên người toàn mùi của Tiểu Omega, Lận Tầm cũng toàn mùi tin tức tố của cậu. Cậu ấy còn trẻ đó, chưa có hiểu chuyện này, chẳng lẽ cậu cứ lợi dụng người ta chiếm tiện nghi như vậy sao?”

Ít nhất cũng nên nhắc nhở người ta dùng chất khử mùi chứ.

Cố Hoài Diệp mở cửa xe, lặng lẽ nhìn Tư Huyền, ý tứ rất rõ ràng, mau biến đi!

Tư Huyền không hề tức giận, vui vẻ nói.

“Thật không ngờ, lúc còn sống tôi còn có thể được thấy Cố Hoài Diệp động lòng.”

Quả nhiên, Alpha có mạnh mẽ cấm dục đến đâu, trước mặt Omega thân ái, đều sẽ biến thành dã thú mãnh liệt chiếm hữu.

Tiễn Tư Huyền đi, Cố Hoài Diệp cúi đầu giấu đi cảm xúc trong mắt.
« Chương TrướcChương Tiếp »