Chương 2: Nhập đội

Từ Ly bị ghét bỏ trầm mặc hồi lâu, nói: "Ta có thể gia nhập đội ngũ của các người để bồi thường linh lực tổn thất của Vivian tiểu thư. ”

Gene bật ngón tay tính toán. "Vivian là pháp sư, Jack là chiến sĩ, ta là cung tiễn thủ, còn có một kiếm sĩ là Donna chuyên đi săn bắn, hẳn là không thiếu cái gì... Ah, chúng ta vẫn còn thiếu một người nấu cơm.”

Từ Ly...."Cái này xấu hổ quá, thân là một tu sĩ Huyện Cốc, lúc người khác nấu ăn, ta sẽ ăn, nhưng ta căn bản không cần biết nấu cơm a."

Từ Ly lấy ra Ích Thần Đan đưa cho bọn họ, nói. "Tuy rằng ta không biết nấu ăn, nhưng ta sẽ làm một ít kẹo đậu đường.”

Vivian mỉm cười tiếp nhận Ích Thần Đan của Từ Ly, ăn vào: "Ừm, rất ngọt rất ngon. Được rồi, ngươi đã bồi thường cho chúng ta với đậu đường này." Nói xong, Vivian phảng phất cảm giác được cái gì đó đang chạy trong cơ thể, nhíu chặt hai hàng lông mày.

Trong lòng Từ Ly a một tiếng: Không xong, đậu đường, à không, Ích Thần Đan này sẽ không cùng hệ thống tu luyện của các nàng xung đột chứ?

Một lát sau, Vivian trầm mặc một lát, nói với Từ Ly: "Đây chỉ là đậu đường bình thường sao? Ta cảm thấy pháp lực của mình đã được khôi phục một chút.”

Từ Ly thở phào nhẹ nhõm. Thật tốt quá, xem ra đan dược đối với người của thế giới bên này cũng có chút tác dụng.

Gene kinh ngạc: "Ngươi làm ra những viên đường này, không, ngươi nói đan dược này thật đúng là hữu dụng?”

Từ Ly kiêu ngạo: "Đương nhiên, ta là một đan tu." Thiếu chút nữa liền cho rằng mình thân là đan tu lực công kích không cao, ở chỗ này cũng không có tác dụng gì.

"Vậy ngươi còn có đan dược gì khác không?"

"Còn không nhiều lắm." Từ Ly nhìn bọn họ nói: "Chẳng qua, ta có thể luyện lại.”

Vivian mở tay với Từ Ly: "Ta là Vivian, ngươi có nguyện ý gia nhập đội ngũ của chúng ta không? ”

"Ta là Từ Ly, rất nguyện ý.”

Vivian cười nói. "Điều đó thật tuyệt vời, trong đội ngũ của chúng ta bây giờ đã có thêm một mục sư, gọi là Shirley."

Từ Ly im lặng. Ta không phải là mục sư tay cầm một quyển Kinh Thánh đâu, hơn nữa ta là Từ Ly không phải Shirley!

Vivian ăn hơn mười viên Ích Thần Đan sau đó lại một lần nữa triển khai kết giới.

Từ Ly gật gật đầu. Chỉ cần dùng hơn mười viên linh lực của Ích Thần Đan là có thể triển khai kết giới. Khó trách ta nhẹ nhàng dùng kiếm đâm một cái liền hỏng rồi.

Donna tu trở lại, mang theo một con dị thú có chút giống hươu, hắn nhìn thấy Từ Ly ăn mặc phi thường "mộc mạc" kinh ngạc một chút: "Đây là?”

Vivian giới thiệu Từ Ly: "Đây là đồng đội mới của chúng ta, Shirley."

Từ Ly chỉ có thể lẳng lặng mỉm cười.

Donna gật đầu để thể hiện rõ ràng thiện ý.

Donna chia con mồi ra thành từng miếng thịt, sau đó giao cho Jack để anh nướng lên.

Chờ sau khi thịt được nướng xong, Từ Ly cảm giác không khí có chút quỷ dị. Cô nhìn thấy Donna, Gene, Jack đều là một bộ mặt táo bón, ngay cả mặt Vivian cũng có chút cứng đờ.

Jack cầm thịt nướng đưa cho mọi người, tất cả mọi người rất "khiêm tốn" đẩy nhau, nói muốn đối phương ăn trước.

Từ Ly nghiêng đầu, luôn cảm thấy bọn họ kỳ quái. Nhưng Từ Ly vẫn đi lấy một xiên thịt nướng, sau đó khi cắn một miếng, có chút tuyệt vọng nôn ra thịt xuống đất. Lần đầu tiên ta ăn thịt khó ăn như vậy, vừa cứng vừa khó nhai còn có một loại mùi không tên tràn ngập.

Từ Ly lau miệng: "Ách, xin hỏi bình thường mọi người đều ăn đồ như vậy sao? ”

Họ đồng loạt gật đầu, Gene cũng nặng nề nói: "Nếu không, làm thế nào ta có thể nói rằng chúng ta đang thiếu một đầu bếp." Jack là người nấu ăn tốt nhất ở đây rồi, thế ngươi nấu ăn như thế nào, có ngon hơn thế này không?”

Không... Trình độ của ta hẳn là tương tự thế này.

Từ Ly lấy Ích Cốc Đan ra: "Ôi, ta có đan dược có thể ngăn cản đói khát, các ngươi muốn ăn không?”

Một đám người ánh mắt sáng lên nhìn đan dược trong tay Từ Ly. Từ Ly đồng tình nhìn bọn họ. Trời ạ, bọn họ cư nhiên bị thức ăn đáng sợ hành hạ lâu như vậy, thật đáng thương nha.

Tất cả mọi người ăn một viên đan dược, quả nhiên cảm giác đói khát trong bụng đột nhiên biến mất.

Jack gãi gãi đầu, có chút nghi hoặc hỏi Từ Ly: "Vì sao ngươi lợi hại thế, còn nghèo khổ như vậy?"

Ha ha, quần áo cùng trâm trên người ta rõ ràng đều là giá trị liên thành được không!

Vivian cũng hỏi Từ Ly: "Shirley, tại sao túi ngươi nhỏ như vậy, lại có thể móc ra rất nhiều thứ?”

Từ Ly vừa nghe Vivian nói lời này, liền hiểu được thế giới này chắc không có loại túi đựng đồ như vậy, cô cũng không muốn ở trước mặt người mới quen biết giao nộp, liền nói. "A, đó chỉ là bởi vì ta lợi dụng hợp lý không gian của nó thôi.”

Từ Ly cũng may mắn vì mình lấy ra bình đan dược mỗi lọ đều nho nhỏ, lô đỉnh cũng rất nhỏ, như vậy cũng có thể giải thích thông suốt.

Vì thế, Vivian cũng không hỏi thêm gì nữa.

Chẳng bao lâu vào ban đêm, tất cả mọi người đi ngủ.

Từ Ly không cần ngủ. Ôi, thật nhàm chán a, không có ai nói chuyện phiếm.

Không nghĩ tới đổi lại thế giới, vẫn là phải cố gắng tu luyện như vậy.

Tu luyện, Từ Ly đột nhiên cảm giác được phía đông nam hình như có một đám yêu thú đang chạy về phía này.

Từ Ly còn chưa thử qua phương thức công kích của yêu thú thế giới này, sợ là không đối phó được, liền đánh thức mọi người, nói: "Phía đông nam có một đám, ách, dị thú tới rồi.”

Gene liếc mắt một cái. "Kết giới cũng không có bị xúc động, lấy đâu ra dị thú a? Phải không? Vivian." Nói xong liền lại nằm xuống, muốn ngủ tiếp.

Thế nhưng, lúc này Vivian lại kinh hô: "Kết giới bị xúc động, chính là phía sau bên phải! Bọn chúng đã phá vỡ kết giới của ta. ”

Hóa ra kết giới này chỉ có tác dụng cảnh cáo, không phải dùng để phòng ngự sao? Ai ~ quả nhiên, thay đổi một thế giới khác, ta thực sự hoàn toàn không có hiểu biết chung.

Gene ngây ngốc nhìn Từ Ly, ngồi dậy: "Làm sao có thể chứ?”

Từ Ly lại cảnh giác một chút: "Ừm, có mười bốn con dị thú.”

Gene cầm lấy cung tiễn của mình: "Ta không tin, chẳng lẽ thật đúng là có mười bốn con sao?" Nói xong, liền đi về một chỗ cao nguyên phía tây bắc.

Mà Donna và Jack cũng nhao nhao cầm lấy vũ khí của mình, chắn ở phía trước Vivian, chuẩn bị nghênh chiến, Vivian cũng nắm chặt cây đũa phép trong tay.

Từ Ly quay đầu nhìn chung quanh, không biết vị trí của mình nên ở đâu, liền cầm kiếm tùy tiện tìm một chỗ trống đứng.

Một đám dị thú như mãnh hổ rất nhanh liền nhanh chóng chạy tới.

Vivian kinh hô: "Là Diễm Hổ!”

Mọi người nghe xong đều khẩn trương lên... Ngoại trừ Từ Ly hoàn toàn đang trong trạng thái còn mờ mịt.

Một mũi tên của Gene mở màn chiến đấu, một mũi tên này liền bắn trúng mắt một con Diễm Hổ trong đoàn, con Diễm Hổ vốn đang chạy nhanh nặng nề ngã xuống đất, nhưng rất nhanh lại đứng lên.

Jack tiến lên một bước, dùng trọng kiếm vung lên, hung hăng nện vào đầu Diễm Hổ đang chạy ở phía trước, Donna cũng dùng kiếm đâm trúng chân trước của Diễm Hổ.

Vivian ngâm xướng một câu thần chú không biết là gì.

Lúc này một con Diễm Hổ từ trong miệng phun ra liệt hoả, Diễm Hổ khác cũng dường như nhận được tín hiệu, cũng cùng nhau phun ra lửa.

Jack đã sử dụng lá chắn để ngăn chặn ngọn lửa, và Donna đã thành công trong việc tránh ngọn lửa.

Từ Ly ở một bên bừng tỉnh đại ngộ. Thì ra Diễm Hổ chính là hổ biết phun ra hỏa diễm... Chẳng qua, ngọn lửa này cũng quá nhỏ quá vô dụng đi, so với U Minh Quỷ Hỏa lúc trước mình bị thiêu kém hơn nhiều.

Ước chừng Từ Ly biết thực lực và phương thức công kích của Diễm Hổ này, lập tức dùng linh lực bao lấy toàn thân, cầm Dung Tuyết kiếm chạy tới trước đám Diễm Hổ, nàng cảm thấy như vậy tương đối dễ công kích.

Vivian hoảng sợ, hét lên. "Shirley, nơi đó rất nguy hiểm, mau trở về..."

Vivian còn chưa hô xong, đã nhìn thấy bạch bào bị Diễm Hổ phun ly thiêu đốt vẫn trắng như tuyết, phảng phất như không bị lửa thiêu, hơn nữa, Từ Ly thuận tay còn bổ chết hai con Diễm Hổ.

Từ Ly quay đầu nhìn Vivian vừa nói chuyện, hỏi: "Sao vậy? Vivian. Vừa rồi gọi ta?”

Vivian nghẹn họng: "Không, không có gì, ta vừa rồi không nói gì cả.”