Chương 49

Trước kia Nguyễn An An từng thấy một blogger tình cảm trên mạng nói rằng, giữa các cặp đôi yêu nhau mỗi một lần tiến thêm một bước tiếp xúc đều có thể hâm nóng mối quan hệ của hai người.

Trải qua thử nghiệm của bản thân, hiện tại cô vô cùng tán đồng quan điểm này.

Ban đầu thời điểm mới xác định mối quan hệ, cô và Cố Quyết dắt tay ôm nhau gì đó đều như nước chảy thành sông, mọi hành động đều được tiến hành một cách tự nhiên.

Nhưng khi phát triển đến giai đoạn hôn môi, dường như có một bước tiến vượt bậc. Sau lần đầu tiên hôn môi gần như mỗi ngày hai người đều phải hôn môi, hơn nữa bản chất của hôn môi khác với sự tiếp xúc tứ chi.

Mà lần này…… nếu thật sự so sánh, càng giống như một cột mốc lịch sử.

—— đặc biệt là đối với Cố Quyết mà nói.

Từ ngày hai người cùng chung chăn gối tới nay, rất nhiều thời điểm không thể tránh được sự tiếp xúc…… chuyện đυ.ng chạm cũng trở thành chuyện cực kỳ bình thường.

Cho nên giữa hai người thường xuyên xuất hiện cảnh tượng xấu hổ hai mặt nhìn nhau.

Mà gần đây, có thể là trong lúc ngủ mơ sự tiếp xúc tăng một cách vô thức, như vậy số lần cũng trở nên nhiều hơn. Sáng sớm thường triền miên một phen, rồi sau đó thời gian tắm rửa của Cố Quyết càng ngày càng kéo dài.

Tuy nhiên câu“Em giúp anh” của Nguyễn An An đã khai sáng một tiền lệ mới.

Mà mọi việc được khơi thông không khả năng chỉ có lần đầu tiên đơn giản như vậy.

Kể từ đó, thời gian triền miên lúc sáng sớm kéo dài hơn, mà thời gian tắm rửa của Cố Quyết lại được rút ngắn lại.

Vì thế trong một tuần nay, phần lớn sinh viên đại học C đều đang khẩn trương chuẩn bị cho cuộc thi Đánh Cờ Ly, người vui vẻ nhộn nhạo nhất trong toàn bộ khối học sinh khoa kinh tế, ngoại trừ Cố Quyết thì không có người thứ hai.

Thứ hai chính là ngày đầu tiên bắt đầu thi đấu Đánh Cờ Ly.

Mặc dù an ủi các thành viên trong nhóm, cô liên tục nói một cách bâng quơ nhẹ nhàng, không cần khẩn trương, chỉ cần đọc tài liệu mà cô gửi vào trong nhóm chat là được rồi…… Nhưng thật sự tới cuối tuần trước ngày thi đấu, Nguyễn An An vẫn nhịn không được tìm kiếm những tin tức về cuộc thi trong mấy năm qua.

Cố Quyết ngồi bên cạnh cô trêu chọc con trai, thình thoàng lại trả lời một số vấn đề của cô, hoặc cùng cô thảo luận một chút.

Trong đầu Nguyễn An An lướt qua những lỗi sai của mình, cô bẻ đầu ngón tay tính số xong, quay đầu hỏi Cố Quyết: “Anh có nghe em nói không? Anh có ý kiến gì không?”

“Không.” Bàn tay đeng trêu chọc Bổn Bổn của Cố Quyết hơi dừng lại “Em bị Trần Tống lây bệnh?”

“…… Hình như vậy.” Nguyễn An An thừa nhận rất nhanh, rồi sau đó lại có chút xấu hổ, “Nhưng kỳ thật cũng không phải, coi như em tôn trọng cuộc thi đi, trước khi thi phải ôn tập……”

Trên thực tế Cố Quyết có chút bất mãn khi cuối tuần phải trôi qua trong các cuộc thảo luận về học thuật.

Không đi ra ngoài hẹn hò khoe ân ái ngược cẩu độc thân, cũng không có ở nhà làm mấy chuyện thân thiết mờ ám, mà ngược lại hai người mặt đối mặt ngồi trên sô pha thảo luận về lý do vì sao đánh mất thị trường Châu Âu, vì sao lần đó không xin chứng nhận iso 14000 ……

Trận thi đấu này đối với phần lớn sinh viên mà nói thì rất quan trọng trọng, hơn nữa chỉ còn một cuối tuần này mà thôi.

Suy nghĩ như vậy Cố Quyết liền bình thường trở lại không ít.

Sau khi hai người thảo luận được tương đối rồi, Nguyễn An An đột nhiên nghĩ đến lời nói của Cố Quyết trong một bài tập mô phỏng nào đó.

“A, đúng rồi” Nguyễn An An chớp chớp mắt “Lần đó anh nói với đám Trần Tống là anh đã kiểm tra thành tích của các trường đại học khác, chúng ta đạt điểm cao nhất, anh thật sự đi kiểm tra, không phải lừa cậu ta chứ?”

Cố Quyết gật đầu “Ừm, thật sự.”

“……”

Kỳ thật Nguyễn An An không chỉ bị ảnh hưởng từ Trần Tống, mà còn có bầu không khí trong trường học. Vào khoảng thời gian này các bài viết trên diễn đàn đều cổ vũ khuyến khích cho những thí sinh tham gia cuộc thi Đánh Cờ Ly …… trong tiềm thức cô cảm thấy mình và Cố Quyết quả thực không quá coi trọng cuộc thi này, vì thế cuối tuần vội vàng sắp xếp chải chuốt lại kiến thức một chút.

Lúc này, cho dù Nguyễn An An lo lắng cũng không giải quyết được gì.

Tựa như một học bá lần nào thi cũng xếp thứ nhất, tất cả kiến thức đều ở trong đầu, biết rõ việc ôn tập chỉ là việc vô ích, nên đương nhiên sẽ không lặp lại hành động thừa thãi đó.

Nguyễn An An đã phát ngốc được một lát rồi, cô đang chuẩn bị tắt trang web mở 《 Lục giới 》ra chơi, bàn tay đột nhiên bị người bên cạnh giữ chặt.

Cố Quyết thưởng thức ngón tay cô, xoa nắn khớp xương “Lúc trước thời điểm em phát lời thề son sắt muốn đưa anh vào vòng chung kết, tâm trạng không giống hiện tại.”

“Lúc ấy anh nói gì em vẫn còn nhớ rõ sao.”

Nguyễn An An chịu đựng xúc động muốn trợn trắng mắt: “Đương nhiên nhớ rõ, đó chính là câu nói nổi tiếng của anh……‘Tôi nằm được rồi’.”

“Đúng vậy,” Cố Quyết nhướng mày, “Em nhớ rất rõ ràng.”

“……”

“Cho nên đừng lo lắng, nếu thật sự không được” Cố Quyết mỉm cười, lại bày ra bộ dáng khoác lác lần trước “Anh nằm, cũng có thể giúp em giành chiến thắng.”

Đây là cuộc thi nằm trong phạm vi cả nước, địa điểm tổ chức là phòng máy tính được bố trí chuyên dụng của trường, năm máy tính được đặt trên một bàn tròn, giữa các nhóm đều có tấm ngăn cách.

Cuộc thi thường liên quan chặt chẽ đến nhân số tham dự. Nhân số càng nhiều, công ty tham dự sẽ nhiều lên, số liệu càng khổng lồ, nhân tố cần suy xét lại càng phức tạp, thời gian kinh doanh cũng phải hao phí nhiều hơn.

Cho nên Đánh Cờ Ly cũng giống như các kỳ trước, thời gian kinh doanh cố định là sáu tiếng mỗi ngày, sáu tiếng tương đương với một năm, tổng cộng năm ngày, đại biểu cho công ty đó đã hoạt động được 5 năm.

Bởi vì trong quá trình thi đấu không thể mang theo sản phẩm điện tử, không thể chụp ảnh, không thể truyền tin tức cho người khác. Hình thức kinh doanh của công ty là cố định, hơn nữa việc tham khảo ý kiến hoặc tìm bất cứ ai cũng không có tác dụng quá lớn. Bởi vì công ty đã vận hành được một năm , và việc đưa ra quyết sách phát triển cho một năm đều phải căn cứ vào hiện trường tình hình thực tế của ngày tiếp theo để tiến hành phán đoán.

Vĩnh viễn không có khả năng nắm giữ ý định và hướng đi của hàng ngàn công ty trong tất cả các nhóm tham gia thi đấu. Vì thế cuộc thi này trên cơ bản là không thể gian lận.

Điểm số cuối cùng từ hai bộ phận tạo thành, phần mềm tính toán chiếm 80%, điểm số tổng hợp của nhóm chuyên gia chiếm 20%. Cuối cùng phải cộng lại mới cho ra kết quả thứ hạng của các đội thi.

Có danh ngạch buôn bán cao không có nghĩa nhất định sẽ giành thắng lợi, nó còn liên quan đến mỗi một quyết sách của công ty, năng lực quy hoạch. Ngoài ra, điểm số còn bao gồm rất nhiều điểm bổ sung, ví dụ như trở thành công ty dẫn đầu trên thị trường sẽ được cộng điểm, đăng ký thành công chứng nhận iso 9000 và iso 14000 cũng được cộng điểm, nghiên cứu phát triển sản phẩm p2, p3, p4 sẽ được cộng điểm tương ứng, ngay cả không vay mượn nặng lãi cũng có thể được xem như một yếu tố để cộng điểm.

Vô cùng tinh tế và rườm rà.

Trước kia lúc Nguyễn An An học đại học, khi cô tham gia cuộc thi ở nước ngoài cũng đã tìm hiểu phương pháp sâu trong đó, lúc ấy cô vẫn chưa thành thục, cũng chưa từng tham dự vào các công việc quan trọng tại Lâm thị. Mấy năm sau đó, cô không chỉ đọc sách nâng cao kiến thức, mà còn tham gia không ít hạng mục quan trọng của công ty trong các kỳ nghỉ.

Cho nên lần này tốt hơn nhiều so với việc dựa vào trực giác của mình để thi đấu như lần trước.

Càng miễn bàn tới lần trước đi thi chỉ có mình cô, lần này có thêm mấy thành viên trong đội, hơn nữa trong đó còn có Cố Quyết ……

Nguyễn An An cũng không biết hình dung về anh như thế nào.

Cuộc thi này đối với sinh viên mà nói thật ra là một sự khiêu chiến rất lớn.

Bởi vì vốn dĩ việc kinh doanh chính là một sự kiện cực kỳ nhiều khó khăn vụn vặt.

Khi số liệu thực bày ra trước mặt, nó gần như khác biệt hoàn toàn với nguyên lý kinh tế mà mình đã học. Sau khi học xong các nguyên lý kinh tế của Mankiw, nắm được tâm lý người tiêu dùng, nhưng bạn có thể xác định được mình thật sự có thể lựa chọn được sản phẩm chính xác nhất để sản xuất và tiêu thụ sao?

Học xong các nguyên tắc đầu tư sẽ làm được các câu hỏi tình huống trong cuộc thi cuối kỳ, nhưng giáp mặt đối diện với một công ty kinh doanh, từ lý luận suông đến việc đầu tư chính xác cũng có một khoảng cách cực lớn.

Khó khăn nhất ở chỗ này, uy quyền cũng nằm ở chỗ này.

Bởi vì đạt được kết quả thi tốt, chỉ đại biểu cho bạn là sinh viên ưu tú của trường, người mà xã hội và xí nghiệp yêu cầu không phải sinh viên ưu tú, không phải người chỉ biết tán thành và lý giải nguyên lý kinh tế học.

Mà là người biết vận dụng các kiến thức đã học để làm việc.

Những người tham gia thi đấu Đánh Cờ Ly, 90% trở lên đều là sinh viên chưa từng có cơ hội tiếp xúc với các công ty kinh doanh trong hiện thực, cho nên có rất nhiều lúc còn phải nghĩ ra biện pháp bày mưu lập kế.

Nhưng sinh viên như Cố Quyết quả thực vô cùng thần kỳ.

Trong đội ngũ sẽ có một nhân vật giống như CEO, từ đầu tới cuối Nguyễn An An đều là CEO của ánh sáng từ thị trấn nhỏ.

Bình thường nhiệm vụ của Cố Quyết đều là cùng cô thảo luận, phụ tá cô, sau đó kiểm soát một số chi tiết nhỏ khác mà cô chú ý không đến.

Nhưng Nguyễn An An đã rất nhiều lần…… không tự giác sinh ra một loại cảm giác so với cô thì Cố Quyết càng thích hợp với vị trí CEO này hơn.

Nguyễn An An là người đưa ra những quyết sách lớn, đã từng có một lần, cô thiếu chút nữa chọn sai sản phẩm, Cố Quyết gần như lập tức chỉ điểm cho cô.

Xong việc cô hỏi tới, người này nói: Dựa vào trực giác.

……

Nguyễn An An để tay lên ngực tự hỏi, nếu anh muốn nói đó là trực giác, cũng không phải không thể. Trong kinh tế học, nếu bạn muốn, mỗi một lần lựa chọn, mặc kệ là đầu tư , hợp tác hay lựa chọn sản phẩm đều có thể dùng hai từ trực giác tới để đảm đương trách nhiệm.

Nguyễn An An cảm thấy trực giác không quá huyền bí như vậy, nhưng thẳng thắn mà nói thì thật sự không còn lý do để giải thích cho tất cả mọi chuyện.

Ngày đầu tiên thi đấu diễn ra vô cùng thuận lợi.

Hình thức có sự thay đổi so với lúc trước, chỉ là phải phân tích công ty, đối thủ cạnh tranh cùng với thị trường nhiều hơn, thời gian hao phí tự nhiên cũng sẽ tăng lên.

So với các bài tập mô phỏng trong các buổi học trước đây thì Đánh Cờ Ly quả thực rất gần với trạng thái của một công ty trong hiện thực.

Ba người Thu Nghiên không biết điều chỉnh như thế nào, trạng thái ngày hôm nay giống như được thần giúp đỡ.

Sau khi kết thúc ngày thi đấu đầu tiên, ra khỏi cửa, Trần Tống nói: “Tôi đột nhiên tìm thấy cảm giác lúc ban đầu rồi.”

Nguyễn An An sửng sốt: “Hả?”

Trần Tống: “Tôi nghĩ nha, lúc ban đầu ba người chúng tôi luôn tự nhận năng lực mình có hạn, kỳ thật chỉ chuẩn bị tinh thần và nỗ lực một chút là có thể lọt vào top một trăm của trường, năm sáu trăm trong cả nước.”

Trần Tống vỗ vỗ bả vai Thu Nghiên: “Ai biết cậu ấy có thể đánh bậy đánh bạ tìm tới cho chúng ta hai vị đại thần …… haiz, hiện giờ tôi cảm thấy lọt vào top mười không phải việc tôi nên lo lắng, có thể nằm tiến vào top 50 mẹ nó tôi còn phiền muộn cái rắm gì, tôi nói ra ngoài có thể bị người ta hâm mộ muốn chết!”

Cố Quyết thở dài “Đạo lý đơn giản như vậy, vậy mà hôm nay cậu mà ngẫm ra.”

Chuyện thi đấu đã thảo luận xong ngay khi bước ra khỏi trường thi. Về đến nhà Nguyễn An An và Cố Quyết đều ăn ý một câu cũng không đề đề cập tới cuộc chiến kinh doanh.

Cố Quyết vẫn là đúng giờ rời khỏi nhà đi dạy thêm.

Trải qua mấy ngày cuối tuần, chiếu theo các video hướng dẫn anh đã luyện tay nghề trong nhà Tiết Chiêu. Hiện tại ngoại trừ bỏ cà chua xào trứng gà và mì cà chua, Cố Quyết đã có thể không ỷ lại vào cà chua mà làm ra món ăn khác.

—— dưa chuột xào trứng.

Hơn nữa sau khi Tiết Chiêu nếm xong còn nói “Tạm được”.

Cố Quyết biết, đứa con trai này có tư thù với mình, cho nên Tiết Chiêu nói “Tạm được” có nghĩa là “Tốt tốt tốt”.

Dưới cái nhìn của anh xem ra, đây có thể nói là một bước tiến lớn hướng tới ba chữ “Biết nấu cơm”.

Đối với việc Cố Quyết đến phòng bếp nhà mình học nấu ăn, biểu hiện Tiết Chiêu vẫn luôn phụng phịu.

Đêm nay không biết vì sao cậu ta đặc biệt hưng phấn, bắt đầu trào phúng hành vi của anh trong nhóm chat.

Tiết Chiêu không phải chó: 【 Mẹ kiếp, các cậu không biết, ngày đầu tiên Cố cẩu tới nhà tôi thiết chút nữa đã thiêu rụi phòng bếp ! Tại sao cậu ta vẫn chưa nhận ra khả năng của mình? Thứ mà cậu ta dùng là nguyên liệu nấu ăn sao? 】

Tiết Chiêu không phải chó: 【 Lăn lộn suốt một tuần mới biết làm một món, các cậu đoán xem đó là món gì? 】

Tiết Chiêu không phải chó: 【 Dưa chuột xào trứng gà. 】

Tiết Chiêu không phải chó: 【 Món ăn đơn giản như vậy, cho dù là đứa trẻ mười tuổi nhìn một lần cũng biết làm, đằng này cậu ta học mất một tuần còn có mặt mũi ở chỗ này khoe khoang??? 】

……

Cố Quyết vô cùng khó chịu.

Anh mở máy tính ra, lên mạng tìm kiếm tư liệu sống, mất mười phút chỉnh sửa sau đó chia sẻ đường link cho Tiết Chiêu.

Cố Quyết là thần: [ @All ]-[ Tận hưởng tình cảm mãnh liệt 50GB ]

Cố Quyết là thần: 【 Từ ngày có bạn gái, tôi giữ những thứ này cũng vô dụng…… Chia sẻ cho các cậu, coi như thù lao cậu cho tôi mượn phòng bếp. 】

Tiết Chiêu không phải chó: 【!!! Mẹ kiếp!!! 50gb!!! Tôi xin rút lại lời nói lúc trước!!! Cố cẩu thật lợi hại!!! 】

Tiết Chiêu không phải chó: 【Trù Thần tương lai, Cố Quyết. 】

Tiết Chiêu ngay lập tức thổi phồng Cố Quyết lên tận mây xanh.

Đêm đó 4h sáng, thời điểm Cố Quyết đang ôm bạn gái ngủ.

Nhóm chat “Hôm nay Cố cẩu cũng không cần mặt mũi đột” nhiên xuất hiện thêm 4 tin nhắn.

Tiết Chiêu không phải chó: [ hình ảnh ]

Tiết Chiêu không phải cẩu: 【????? 】

Tiết Chiêu không phải cẩu: 【 Tôi gϊếŧ cậu Cố cẩu!!! 】

Tiết Chiêu không phải cẩu: 【 File nén của cậu, mẹ nó lão tử phải download vài tiếng đồng hồ! Hơn nữa còn cài chuông báo thức xem giống loài như cậu ngày thường hay xem phim của nước nào! Mẹ nó cậu gửi cho tôi 50GB Bản Tin Thời Sự??????? 】