Chương 2

Không chỉ là tang thi không có tư tưởng, mà còn là kẻ trêu chọc đến Tiểu Đội Xích Dương.

Cho nên Diệp Khâm mới có thể lo lắng đến thế, Tiểu Đội Xích Dương quá bá đạo, nghe đồn thì chẳng khác nào thổ phỉ cường đạo cổ đại vào rừng làm cướp, mục vô vương pháp, thảo gian nhân mạng.

Tuy rằng hiện tại cũng không có thứ gọi là vương pháp.

Nhưng nhân loại dù sao cũng là người, cho dù những ngày đen tối này đã kéo dài ba năm, có ít nhân loại có thể đã không còn nhân tính, nhưng mà cũng có bộ phận nhân loại vẫn giữ được bản tâm.

Mà Tiểu Đội Xích Dương ở trong mắt những người khác, chính là một đám cường đạo đã không còn nhân tính.

Diệp Khâm thực sự sợ rằng cậu đã đến chậm và chỉ có thể nhìn thấy thi thể của Đường Triều.

Người gọi là Độc Nhãn không lâu sau đã trở lại, Độc Nhãn không phải chỉ có một con mắt, cũng không phải mang trên mình cái bịt mắt da đen như trong TV, hắn tôi có hai mắt, nhưng mà chỉ có một con mắt có thể sử dụng, mắt phải có một tròng mắt xám trắng hiện ra một loại cảm giác vô cùng quỷ dị.

“Lão đại của chúng tôi nói, nếu muốn dẫn tiểu bạch kiểm kai trở về, có hai biện pháp.”

Diệp Khâm không nói chuyện, chờ hắn tôi tiếp tục nói.

“6000 kg gạo, một hạt cũng không thể thiếu.”

Diệp Khâm:…

Thiên phương dạ đàm! Thế đạo này, ai có thể trong lúc này lấy ra nhiều lương thực như vậy, huống chi là cậu người thường không có dị năng, coi như Tô Cẩm Trình nhà cậu có năng lực này, vậy cũng không có khả năng không màng ý nguyện của đồng đội khác, lấy sinh mệnh của cả đội để đổi lấy một kẻ dị năng phế tài như Đường Triều chỉ mạnh hơn người thường như cậu một chút.

“Nếu không có gạo cũng không sao, còn có biện pháp thứ hai, cậu gia nhập Tiểu Đội Xích Dương chúng tôi, lão đại của chúng tôi không thiếu thứ gì, cũng chỉ thiếu một sủng vật trên giường, ha ha ha…”

Mặt Diệp Khâm lập tức đỏ bừng, cậu có hơi khó thở, muốn mắng người, nhưng lại có chút sợ hãi.

Cuối cùng bất lực trở về.

……

Sau khi Diệp Khâm trở lại Tiểu Đội Phong Lôi mà đứng ngồi không yên, cậu lo lắng Đường Triều, Đường Triều là người bạn tốt duy nhất của cậu, trước đây khi còn có thể đi ra ngoài, chỉ cần vài giờ bay là có thể gặp lại nhau, nhưng sau khi thế đạo rối loạn nhiều lần chật vật mới gặp lại nhau.

Nhưng mà Tiểu Đội Xích Dương thật quá đáng! Cậu không thể tìm đủ vật tư, cậu là một người thường không có dị năng, ở Tiểu Đội Phong Lôi, hoàn toàn sống dựa vào Tô Cẩm Trình, cậu vốn dĩ muốn đi làm việc kiếm điểm công, nhưng Tô Cẩm Trình đau lòng cho cậu sống chết không cho cậu đi.

Ai… Suy nghĩ quá nhiều, kiếm điểm công thì có ích gì? 6000 kg gạo, ngay cả khi cậu có thể làm việc không ngủ không nghỉ cả đời cũng không thể kiếm đủ.

Chẳng lẽ bọn họ muốn nhắm vào Cẩm Trình?