Chương 5

Sáng sớm ngày thứ hai, Đường Triều là bị một trậnồn ào đánh thức. Nhìn quanh bốn phía, trên boong tàu đã đứng đầy người.

Đường Triều nắm chặt áo khoác trên người, bị gió biển thổi một đêm vậy mà còn không bị đông lạnh!

Xem ra tố chất thân thể của nguyên chủ rất cường hãn!

Không hề nghĩ nhiều, Đường Triều duỗi duỗi người, liền mở ra giao diện Phòng phát sóng trực tiếp.

.........

"Mọi người buổi sáng tốt lành!" Đường Triều chào hỏi.

"Chủ bá buổi sáng tốt lành! Mau nhanh nhanh chạy đi xem thuyền lớn chút nào!"

"Ha ha! Chủ bá, ta tối hôm qua xem ngươi trúng gió, xem nha xem nha. Vậy mà ngủ mất tiêu luôn!"

"Chủ bá, ngươi đang ở tiểu hành tinh nào vậy? Phát sóng trực tiếp xong có mở ra cho bên ngoài vào sao?

"Ha ha! Chủ bá! Khai mau, ngươi có phải là do Công ty giải trí nào đó kêu tới làm quảng cáo hay không hả?"

"Chủ bá, ngươi suốt buổi lo ngủ, không chịu làm chính sự! Coi chừng Công ty giải trí hắc ngươi đó nga!"

............

Đường Triều nhìn làn đạn phía trên, có chút buồn cười.

Công ty giải trí ? Làm quảng cáo?

Cũng không biết mọi người não bổ như thế nào, cư nhiên cho rằng cậu là người của Công ty giải trí. Bất quá Đường Triều cũng không tính toán giải thích gì cả.

......

"Ha ha! Huynh đệ, đừng suy nghĩ nhiều nữa! Một vị tiểu thư như vậy, cậu ngay cả cơ hội tiếp cận cũng không có đâu." Lúc Đường Triều chuẩn bị đứng dậy, bên cạnh người đột nhiên truyền đến một tiếng cười to vui vẻ.

Đường Triều xoay người lại, chỉ thấy hai cái nam tử đang nói chuyện với nhau. Người đang cười to kia trên đầu đội một cái mũ Beret màu đen, râu cá trê. Mà người ở bên cạnh hắn mặc một cái áo sơ mi màu nâu tóc vàng mắt xanh, lớn lên cực kỳ soái khí! Lúc này anh đang nhìn chằm chằm vào cái cột buồm ở không xa kia.

Đường Triều theo ánh mắt anh mà nhìn qua ......

Chỉ thấy trên boong tàu thứ hai có một nữ sĩ xinh đẹp tóc vàng kim, mặc một cái váy màu xanh biếc đang u buồn mà nhìn về phương xa.

..................

"A a a! Thật xinh đẹp! Thanh máu đã cạn!"

"Trời ơi! Chủ bá chủ bá! Cho ta địa chỉ liên lạc với cô gái này được không vậy?"

"Anh trai mặc áo sơ mi hồi nãy cũng rất soái!"

"Đây là Công ty giải trí gì vậy? Giá trị nhan sắc của hai người này hoàn toàn có thể tiến vào giới giải trí!"

"Chẳng lẽ đây không phải là công ty du lịch mà là một công ty giải trí?"

......

Trên làn đạn là một trận sói tru.

Đường Triều xem xong , thần sắc vừa động, liền đi tới chàng trai đó, vươn tay phải nói: "Thật cao hứng nhận thức ngươi, tôi là Đường Tam, người Trung Quốc."

"Jack Dawson." Jack buông đồ trong tay xuống, vươn tay phải ra. Nhưng mà lực chú ý của anh cũng không nằm trên người Đường Triều, mà là vừa nói chuyện vừa liếc về phía cột buồm ở tầng hai.

Sau khi nghe Jack nói tên xong, Đường Triều đã có thể xác định nam nhân soái khí trước mặt này chính là nam chính! Còn vị nữ sĩ vừa rồi sao? Chắc chắn là Rose DeWit Bukater rồi.

Mà lúc này Cal cũng đi tới cạnh Rose, không biết gã nói với cô cái gì, cuối cùng hai người đều đi về khoang thuyền.

Jack nhìn theo bóng dáng của Rose, không khỏi lộ ra vẻ mặt thất vọng. Sau lại nhìn Đường Triều đang đứng một bên: "Anh Ngươi là người Trung Quốc? Người Trung Quốc không phải đều có để một cái bím tóc dài sao? Giống như vị tiên sinh đó vậy?"

Nói xong, Jack còn chỉ chỉ một người Trung Quốc cách đó không xa.

Đường Triều nhìn nhìn, ân...... Là một người Trung Quốc để bím dài mặc một cái áo khoác màu xám.

"Jack, nói sao đây, tôi có thể coi như là một người Trung Quốc kiểu mới đi."Đường Triều giải thích nói.

"Ha ha! Nghe nói Trung Quốc có rất nhiều mỹ thực? Tôi phía trước đi qua rất nhiều nơi, nước Pháp, Anh quốc, Ireland. Về sau có cơ hội nói, nhất định phải đi Trung Quốc nhìn xem!" Jack thực rộng rãi, cũng rất thích giao tiếp.

"Sẽ có cơ hội." Đường Triều cười nói, nói thầm ở trong lòng đương nhiên chỉ khi con thuyền Titanic này có thể bình yên trở về.

"Hảo! Jack, nói chuyện cùng anh rất vui, bất quá hiện tại tôi muốn vào khoang thuyền đi dạo!"

Tuy rằng Jack rất đẹp trai mà Đường Triều lại thích nam nhân, nhưng cậu cũng không tính tiếp xúc quá nhiều với Jack.

Phô diễn ra vẻ đẹp của Titanic? Cậu hiện tại chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ của mình là được rồi.

"Chơi vui vẻ!" Jack sang sảng nói.

............

"Thuyền Titanic tiêu tốn gần 7500 vạn bảng Anh, trọng tải 46328 tấn, dài 882.9 thước Anh,rộng 92.5 thước Anh, chiều cao từ mặt nước tới boong tàu là 175 thước Anh, độ cao tương đương với 11 tầng lầu. Hơn nữa có bể bơi trong nhà, phòng tập thể thao, phòng tắm Thổ Nhĩ Kỳ, thư viện, thang máy cùng thang bộ xoắn đều có! Ha ha! Chủ bá lớn như vậy, chưa từng gặp qua con thuyền nào xa hoa đâu như vậy!" Đường Triều vừa đi, vừa giới thiệu.

Cái hành lang của khoang tam đẳng này cũng bị cậu đi qua đi lại vài vài.

Gặp chỗ cậu cảm thấy hứng thú còn cho chỗ đó một cái đại đặc tả

Chỉ là........

............

"Chủ bá! Chúng ta đối với tải trọng, chiều cong chiều rộng của con thuyền này một chút hứng thú cũng không có a!"

"Chưa từng thấy qua còn thuyền lớn xa hoa nào hết? Chủ bá, ta thật thương hại ngươi, ngươi rốt cục là lớn lên như thế nào a?"

" Ha ha! Thuyền mô hình ở công viên giải trí con bự hơn con thuyền Titanic này nữa đó."

"Nói thật nha chủ bá, cái thuyền này trừ việc thiết kế có chút đặc biệt, nội thất tinh xảo một chút, nhìn có vẻ sang sang một chút thì đúng là chả có chỗ nào đặc biệt hết đó."

"Chủ bá, ngươi bị lệch trọng điểm rồi. Công ty giải trí chắc chắn là muốn cậu giới thiệu mấy chỗ được phục cổ chứ không phải nói mấy cái này đâu!"

"Suốt ngày ngốc trong biển rất không thú vị a. Chủ bá! Ngươi đi tìm thuyền trưởng nói chuyện một chút đi, đổi thành hình thức phi hành, cho nó bay cái vèo qua hết biển là được rồi!"

"Không muốn xem hành lang! Không muốn xem hành lang!"

"Chủ bá, tuy rằng ngươi cũng rất tuấn tú, nhưng ta muốn nhìn Jack a! Ngươi dẫn theo Jack cùng dạo du thuyền được không?"

............

Đủ rồi! Các ngươi thật là đủ rồi!

Đường Triều nhìn mấy cái nội dung bình luận của làn đạn càng lúc càng lệch, không khỏi rối rắm.

Cậu ở trên thuyền đi tới đi lui hai tiếng, người xem cũng trực tiếp tăng lên năm mươi mốt người.

Nhưng mà...... nghe xong mấy người xem nói, sao mà cậu cảm thấy mình giống như đồ nhà quê vậy nè? Con thuyền lớn như vậy đúng là lần đầu tiên cậu được thấy a!!!

Còn có, hình thức phi hành là cái quỷ gì?

Titanic mà biết bay thì cũng không bị đυ.ng phải núi băng rồi chìm xuống biển!

Được rồi, thuyền lớn giống như vậy chắc là ở Hoa Hạ Tinh rất phổ biến đi.

Còn vụ chủ bá lớn lên đẹp...... Cậu đã được người xem khen đẹp không chỉ một lần a.

Nghĩ đến đây, Đường Triều trực tiếp cho gương mặt của mình một cái đại đặc tả. Sau đó nói với người xem của phòng phát sóng: "Mọi người nhìn mặt của ta xem nào, có ai muốn phát biểu gì không?"

Chúng người xem......

"Chủ bá, ngươi đúng là không biết xấu hổ!"

"Lớn lên đẹp trai ghê gớm lắm hả?"

"Chủ bá, ngươi đúng là rất biết kéo cừu hận a!"

"Ha ha, không phải chỉ là nói chủ bá không cókiến thức thôi sao? Cái này là chủ bá đánh trả hả?"

"Chủ bá, ta thừa nhận! Ta hiện tại còn không có bỏ đi chính là bởi vì nhan sắc của ngươi!"

.........

Di? Đều khen ta?

"Nào hãy nhìn kĩ gương mặt đặc tả của ta nào, các ngươi có thấy cái gì lạ không hả?" Đường Triều không xác định nói.

"Hảo hảo! Chủ bá, ngươi là thịnh thế mỹ nhan có được chưa?"

"Mặt bên trái có gì hả? Da dẻ nõn nà, nhìn hình như rất là mịn màng?"

"Dựa! Ta nghe lời nhìn chằm chằm vào, liền một cái lỗ chân long cũng không có luôn đó!"

Đường Triều rốt cuộc có thể khẳng định, cái hệ thống đại chủ bá này có hiệu quả mỹ nhan! Cái vết bớt màu xanh ở mặt trái của mình đã biến mất tiêu rồi!

Tâm tình buồn bực lúc nãy trở thành hư không.

Mãn huyết sống lại!

......

Đường Triều nhìn làn đạn, đột nhiên cười nói: "Được! Mọi người xem khoang thuyền cũng đủ rồi, vậy bây giờ chủ bá thay đổi bản đồ thôi!"

Hừ hừ? Dám chê chủ bá không có kiến thức?

Chủ bá muốn tung đòn sát thủ!

"Mọi người có hay cảm giác chủ bá cười nhìn âm hiểm không?"

"Lầu trên +1, ta cũng có cảm giác!"

"Đổi bản đồ? Là muốn đi phòng thuyền trưởng sao?"

"Ha ha, hay là chủ bá tính chạy xuống đáy biển chơi một vòng, phát sóng trực tiếp thế giới dưới đáy biển?"

"Thế giới dưới đáy biển +1"

.........

Đám người xen sôi nổi suy đoán mục tiêu tiếp theo của Đường Triều.

Còn Đường Triều muốn đi đâu hả? Rất đơn giản!

Đương nhiên là nhà ăn!

Ở cái thời đại tinh tế mà một cái trứng gà đều trở thành hàng xa xỉ, ta cũng không tin đám người các ngươi nhìn thấy một đống mỹ thực như bò bít tết, chân dê, pudding mà không chảy nước miếng!

Hừ hừ, chủ bá đi ăn, cho các ngươi nhìn!