Tối hôm đó, Bạch Minh về nhà rất muộn, người tỏa ra mùi rượu rất nặng. Cậu loạng choạng đi vào trong nhà, cứ nghĩ rằng cả nhà đã ngủ . Nhưng sau khi bật đèn lên, tất cả mn đều vẫn còn ngồi đó. Bạch Minh ấp úng: "mọi người... chưa ngủ sao?". Lão phu nhân tức giận: nửa đêm mới trở về, con ra thể thống gì nữa, nếu người ngoài biết đc, còn cho rằng Bạch gia chúng ta ko dạy đc con ...
Bạch Minh : bà nội, con cũng có tự do của con mà.
Ba của Bạch Minh lên tiếng: được rồi , bà nội cx là lo lắng cho con thôi. Không đc về nhà muộn nữa , muộn rồi, đi ngủ đi.
Lão phu nhân quát lớn: không ai đc đi đâu hết, tất cả đều phải ở lại. Tiểu Minh, bà hỏi con: có phải hôm nay con đi tới Đường gia đòi hủy hôn?
Bạch Minh biết ko giấu đc nữa, liền trả lời : vâng, con tới đó là để hủy hôn. Là Đường Vũ Huy nói với bà chuyện này, quả nhiên anh ta lại dùng cách này..
Lão phu nhân giận dữ, chống gậy đứng lên đi tới gần Bạch Minh : quỳ xuống cho ta, tiểu Minh, ta dạy con những gì? Con quên rồi, con thật sự không nghe lời nữa sao?
Bạch Minh : bà nội, con lớn rồi, cần có tự do, con ko thể kết hôn với nam nhân đc. Hơn nữa, con cx ko yêu Đường Vũ Huy .
Bà nội : tình cảm có thể từ từ nảy sinh, nếu con có phúc mà ko biết hưởng, sẽ làm xấu mặt cả gia tộc.
Chị của cậu thấy vậy liền cầu xin: bà nội, tiểu Minh thực ra không phải muốn chống đối, em ấy chỉ muốn bản thân có đc tự do. Con có thể thay em ấy kết hôn, bà đừng làm khó em ấy, coi như con xin bà đó , bà nội...
Mẹ của cậu cũng năn nỉ: mẹ, tiểu Minh trước giờ vẫn nghe lời mẹ, mẹ tha cho nó 1 lần đc không?
Lão phu nhân càng tức giận hơn, ho 1 tiếng rồi nói: tất cả các người phản hết rồi, phản hết rồi. Hôm nay ta nhất định phải đánh nó 1 trận, để nó nhớ vị trí của mk ở đâu...
Vậy là Bạch Minh bị đánh 3 roi, còn phải quỳ ở trước cửa suốt 2 tiếng . Lão phu nhân tới bên cậu khuyên răn: chỉ cần con kết hôn với Vũ Huy, cái gì con muốn bà đều cho con hết, có đc không?
Nhưng đáp lại chỉ là : cái con cần là tự do , con chỉ muốn kết hôn với người mk yêu.
Sáng hôm sau, cậu sốt cao . Cả gia đình đều lo lắng , mẹ của cậu vô cùng buồn bã, liền nói với chị của cậu: sao lại xảy ra chuyện này chứ? Nhà họ Đường còn lương tâm ko, tại sao lại ép người như vậy?
Bạch Ngọc : chỉ buồn cho tiểu Minh nhà chúng ta , nếu không phải nhà họ ép buộc, em ấy ko đến nỗi khổ như vậy...
Bạch phu nhân: hay là con đi nói với vị thiếu gia kia đi. Cậu ta tốt như vậy, tại sao lại nhất định phải kết hôn với tiểu Minh chứ? Ko chừng có chuyện gì bất lợi, muốn tiểu Minh gánh thay... Mẹ cho dù có chết, cx phải bảo vệ tiểu Minh .
Bạch Ngọc : con sẽ đi, con cx không nỡ để tương lai của em mk bị vùi dập.
Bạch Ngọc tới nhà họ Đường, nói chuyện với Vũ Huy : cậu thật sự thích tiểu Minh nhà chúng tôi?
Vũ Huy : phải, tôi thật sự thích em ấy
Bạch Ngọc : vậy hủy hôn đi. Nếu cậu còn có lương tâm, vậy mau buông tha cho em trai tôi đi, nếu kết hôn với cậu, nó sẽ không có tương lai...
Vũ Huy : sao có thể nói vậy? Tôi nhất định sẽ không Bạch Minh phải chịu thiệt thòi .
Bạch Ngọc : ko chịu thiệt thòi? Cậu có hiểu vấn đề không? Em ấy sao có thể kết hôn với đàn ông chứ? Hai người làm sao sinh con, cậu có biết như vậy chính là ấm ức cho tiểu Minh không?
Vũ Huy: bây giờ y học phát triển , chúng tôi nhất định sẽ có con.
Bạch Ngọc : cậu muốn em tôi mang thai ư? Muốn nó mạo hiểm sinh con cho gia đình cậu? Rồi sao nữa , địa vị xã hội của em tôi thì sao? Cậu chỉ nhìn thấy mặt tốt , cậu có biết như vậy tiểu Minh sẽ bị chỉ trích như thế nào ko? Cậu bảo vệ được em ấy cả đời sao?