“Khi bạn nhìn chằm chằm vào vực sâu, vực sâu cũng sẽ nhìn chằm chằm vào bạn”.
Vực sâu là điều con người sợ hãi nhất lúc bấy giờ. Những động vật bị vực sâu lây nhiễm sẽ biến thành quái vật, và con người cũng sẽ trở thành những cái xác biết đi.
Lục Thính Hàn là người giám sát vực sâu, anh đã canh giữ vực sâu đáng sợ nhất thế giới suốt mười năm. Vực sâu này không những đáng sợ mà còn kỳ quái.
Vứt rác xuống, vài ngày sau, rác sẽ được chôn đàng hoàng ở bên cạnh vực sâu —— Như thể có người đã cuốc xẻng cả đêm để chôn chúng vậy.
Vứt đồ bỏ đi xuống, vài ngày sau, đồ bỏ đi sẽ bị ném trở lại với sự tức giận tột độ.
Lục Thính Hàn: ? Anh rời bỏ vị trí của mình sau hơn mười năm, trở thành vị Thượng tướng trẻ nhất của liên minh.
Ngày hôm sau, vực sâu cũng biến mất.
—— Toàn bộ đều mất tăm và biến thành mặt đất bằng phẳng.
Cả thế giới đều khϊếp sợ.
Cho đến một ngày, có tiếng gõ cửa phòng Lục Thính Hàn.
Một thiếu niên với cặp sừng ác ma nhỏ dài đứng ngoài cửa, dáng vẻ thanh tú, con ngươi sáng ngời. Dù sợ chết khϊếp nhưng cậu vẫn lấy hết can đảm nói: “Xin chào, tôi... tôi là vực sâu, anh có thể tiếp tục nhìn chằm chằm vào tôi được không? QAQ”
Cậu còn nói thêm: “Tôi có thể giúp anh chôn rác mỗi ngày!”
>>>
Trong một quãng thời gian dài chung sống, Lục Thính Hàn đã học được hai điều:
1. Mỗi ngày hãy đưa mắt nhìn vào vực sâu của bạn, vực sâu sẽ trở nên vui vẻ.
2. Khi vực sâu vui vẻ, nó sẽ chạy vù vù về phía bạn.
Truyện về mạt thế, manh sủng, chủ thụ, văn án là góc nhìn của công.