Hắn đem đè cậu lên tường, giống như một con dã thú mà chồm cả lên người cậu, trao cậu nụ hôn đầy kích động.
Diệp Minh đẩy một cái lên thắt lưng của hắn cho có lệ, lại phát hiện vốn cũng không đẩy được, vì vậy thuận thế mà đem tay khoác lên bên hông của hắn.
Cách lớp vải thật mỏng kia, lòng bàn tay của cậu có thể cảm nhận được hơi nóng truyền đến từ vòng eo kia.
“Ưhm...!Hưm…...!” đầu lưỡi của hắn duỗi vào, tràn đầy khao khát của một người đàn ông, đang muốn vội vàng hấp thụ hết cả một sinh mệnh.
“...!” xuất phát từ ý muốn trả thù, Diệp Minh cắn hắn một cái thật mạnh.
Thanh niên đau đớn hừ một tiếng, nhưng không có lui bước, vẫn điên cuồng thăm dò vòm miệng của cậu như truớc.
...!Đại ca Huy quả không hổ là người đàn ông có kinh nghiệm phong phú, kỹ năng hôn đã được duyệt, rất kí©h thí©ɧ.
Tay Diệp Minh từng bước nắm chặt hông của hắn...!Điều này đương nhiên cũng để cho Giang Kế Huy càng thêm hưng phấn.
Hắn cảm thấy đây là một kiểu ám chỉ ngầm rằng đã cậu chịu nghe theo hắn, ám chỉ rằng hắn có thể tiến hơn một bước, thậm chí là có thể còn được đằng chân lân đằng đầu
Tay của Giang Kế Huy cũng tự nhiên luồn vào trong mái tóc đen của Diệp Minh, đè đầu cậu xuống.
Đầu lưỡi của hắn giống như cái móc câu, đảo qua vòm miệng của cậu, gợi lên cơn sóng tình đang nằm yên trong cậu.
Hắn nhắm mắt lại, vẻ mặt say mê.
Diệp Minh mở to mắt, thấy được cặp lông mi dày rậm của hắn đang rung rung.
Áp hơi quá sát mất rồi, thậm chí cậu có thể cảm giác được hơi thở của hắn.
Mặc dù đã từng nhiều lần nện hắn ta, thì Diệp Minh cũng phải thừa nhận rằng, thật ra cậu không có chán ghét cơ thể hắn, dù sao...!mặt mũi Giang Kế Huy đúng là cũng khá, dáng người cũng ổn, kỹ năng lúc làm cũng được.
Cậu vén áo hắn lên, đưa tay duỗi vào.
Lúc cậu tiếp nhận nụ hôn, cái cảm giác quen thuộc này, thậm chí có thể khiến cho cậu nhớ lại quãng thời gian hoang dại trước đây của bọn họ.
Thế nhưng...
Diệp Minh nghiêng đầu một cái, hơi lui về phía sau, ngăn lại nụ hôn này.
Giang Kế Huy đã nhạy bén nhận ra ý muốn rút lui của cậu, đầu lưỡi không nỡ lại vuốt nhẹ một cái đầu lưỡi của cậu, nhưng sau lại lui ra ngoài.
Trải qua một lần được phép hôn, thanh niên đang đội nón dường như thoát khỏi trạng thái có phần hơi điên loạn khi nãy, trấn tĩnh lại được một chút.
Đầu ngón tay của hắn lướt qua khóe môi hơi sưng, giọng rất trầm: “Sao thế, muốn làm tới bước tiếp theo rồi à?”
Giang Kế Huy nói bước tiếp theo theo ý đơn giản thô thiển nhất, hoặc là hắn ‘thổi kèn’ cho cậu, hoặc cậu đè hắn ra cᏂị©Ꮒ.
Kết quả Diệp Minh từ chối thẳng: “Tôi mới làm xong.”
Giang Kế Huy nhìn cái thần thái nửa muốn chống cự, nửa lại muốn mời gọi của cậu, nở nụ cười, gương mặt đẹp trai bị che lấp đang có vẻ tức giận cũng dần giãn ra, có thể nhìn ra mơ hồ một chút ánh sáng tràn trề năng lượng thời trẻ.
Hắn nói: “Tôi hiểu rồi.”
Hắn dùng ngón tay to dài của cậu để kéo lưng quần mình xuống, sau đó cúi người xuống, tụt quần xuống tận mắt cá chân, vòng qua đôi giày, ném qua một bên.
Nửa người trên hắn vẫn mặc đồ hết sức nghiêm chỉnh, thậm chí còn đội mũ, thế nhưng nửa người dưới đã hoàn toàn tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, chỉ mang giày và vớ.
Hắn quỳ xuống đất, dùng miệng chạm vào đũng quần của cậu trai.
Diệp Minh nắm vành nón của hắn, tháo mũ của hắn xuống, ném xuống đất.
Đúng là biết rù quyến cậu quá nhỉ.
Hừ.
Thanh niên dùng khoang miệng ấm áp bọc quanh ‘thằng nhỏ’ của cậu, xúc cảm cực kỳ dễ chịu.
Con c*c Diệp Minh ở trong miệng hắn đang chậm rãi phồng lớn lên, làm cho miệng của hắn cũng phồng theo.
Cái miệng của hắn như sinh ra là để hầu hạ cho cậu, cổ họng dần dần siết chặt, để hắn thuần thục nuốt sâu một cú lút cán vào cổ họng
“Ack...!” mặt của Diệp Minh đã nhuốm màu sắc dục, “...!Đại ca Huy...!Anh thật sự rất giỏi...!làm mấy chuyện như vậy đó...!“
“...!” hắn nghe được lời của cậu, hơi thở gấp gáp, đầu lưỡi càng đảo qua chỗ bao da qυყ đầυ thêm cẩn thận, liếʍ qua qυყ đầυ nhạy cảm của cậu.
Diệp Minh được ‘phục vụ’ như thế nên thắt lưng đã mềm nhũn.
Cậu nhìn lướt qua phía dưới, nhìn thấy thanh niên chuyển hướng quỳ chân xuống, cái bọc lớn trong qυầи ɭóŧ màu đen đã phình ra thành một đùm lớn.
Truyện Teen Hay
Diệp Minh đạp lên nó.
Cây gậy th*t to cứng kia giật một cái dưới đế giày cậu, mà chủ nhân của nó vẫn không thèm liếc nó dù chỉ nửa con mắc, đang tập trung b*scu cho người khác.
Diệp Minh ưỡn thẳng lưng, nắc nắc c*c mình về phía trước, sau đó dùng chân đạp mạnh vào cây gậy th*t của hắn.
Cổ họng Giang Kế Huy bị c*c dduj đến lút cán như thế nên thắt lại một cái, mồ hôi trên trán dần thấm ướt cả tóc mái.
Đế giày của cậu trai rất cứng, đạp vào hắn thấy rất đau, nhưng ‘thằng nhỏ’ của hắn lại không jeef có một chút dấu hiệu uể oải nào.
“...!Thật đúng là biếи ŧɦái.
” Diệp Minh mắng hắn một câu, cố ý dùng ngay chỗ mũi giày để nghiền lấy qυყ đầυ của hắn.
Tên bị mắng vẫn duỗi lưng ra hết cỡ, làm thêm cú lút cán bằng miệng cho cậu.
Bản thân hắn cũng đã lêи đỉиɦ, tất cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ đều tiết ra ngay đế giày của cậu.
Diệp Minh có chút ghét bỏ mà dời chân đi, sau đó đưa nguyên cây hàng khủng của mình đút vào trong cổ họng của hắn.
Giang Kế Huy bị đạp lên đến bắn vẫn mang vẻ mặt bình tĩnh, lau miệng, tự nhiên liếʍ sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên mu bàn tay, mỉm cười nói: “Chỗ này của cậu chủ bé...!ăn ngon lắm.”
Diệp Minh: “... “
Đáng ra hắn phải cảm thấy đỏ mặt vì những hành vi nãy giờ.
Trước đây dường như hắn không phải như thế...? Diệp Minh hoài nghi thầm nghĩ.
Đã hai ba năm nay không gặp, Diệp Minh cảm thấy tính cách Giang Kế Huy dường như có hơi có chút biến hóa.
“Chơi ngay chỗ này cũng thật sự không thành vấn đề à?” Diệp Minh rõ ràng vừa mới còn hưởng thụ xong một lần phục vụ, giờ lại bắt đầu nhăn nhăn nhó nhó.
...!Đã lâu cậu chưa được cᏂị©Ꮒ dã chiến kiểu này, trong lòng thấy hơi rục rịch.
Giang Kế Huy nhìn ra cậu đang lung lay, dụ dỗ thêm: “Không sao cả, thế chả phải càng kí©h thí©ɧ hơn sao?”
Thật ra với hắn làm hay không cũng không quan trọng, quan trọng hơn chỉ là rất muốn được thân mật thêm với cậu, tiếp xúc càng sâu sắc hơn.
Dù là bất cứ hình thức gì, dù là trong bất kỳ trường hợp nào.
Diệp Minh suy tư ba giây, ra lệnh cho hắn: “Vậy anh chuyển qua nằm úp sấp đi.”
Một khi đã nhận được chỉ thị từ cậu, hắn lập tức máy móc nghe theo: “Vâng, cậu chủ bé.”
Hắn đưa lưng về phía cậu, tứ chi chạm xuống đất, dâng mông lên, hy vọng đạt được sự xâm phạm từ người sau lưng.
Cơ thể rắn rỏi thon dài của thanh niên quen thuộc như thế, chỉ làm cho cậu nhớ tới rất nhiều những hồi ức trước kia.
...!Không thể xem là quá tốt, cũng không tính là quá xấu.
Cậu nói: “Anh không được lên tiếng đấy.”
Tay trái của hắn chống xuống đất, tay phải mò đến chỗ khe mông của hắn, dùng hai ngón tay tách ra cái miệng huyệt đang đóng chặt kia.
Tuy là bất cứ thời khắc nào cũng muốn có được cậu, thế nhưng có vẻ như hắn chưa hề tự an ủi qua, thỉnh thoảng lúc nào nhớ cậu tới chịu không nổi, mới có thể chạm vào con ciu của mình để ‘giải tỏa’ cơn hứng tình.
“Rửa sạch sẽ rồi” hắn ấp úng nói.
Mặc dù mới làm xong với anh quản lý, nhưng khi trước mắt cậu thấy cái tư thế hèn kém của thanh niên này, đúng là nhìn đã thấy muốn lên rồi.
Cậu đem con c*c mình nhắm ngay trước c̠úc̠ Ꮒσα, sau đó chậm rãi đâm tiến vào.
Cây gậy th*t phá vỡ huyệt đạo chặt khít kia, còn cái lỗ kia thì mυ"ŧ vào mà như muốn cắn con c*c của cậu, không cho phép nó được rút ra.
“Ahhh...! Cái ấy của cậu chủ bé...!đã vào trong rồi.
” trên gương mặt tuấn tú của hắn lộ ra vẻ mặt nửa khóc nửa cười, “Nóng quá đi... “
Hự — chặt quá.
Có cảm giác chỉ một giây là có thể kẹp cậu tới bắn ra.
Diệp Minh nhíu mày lại, đánh một cái ‘bốp’ thật mạnh vào cặp mông căng đầy của thanh niên: “Sao thế, không được cᏂị©Ꮒ quá lâu, nên lại biến thành gái truynh rồi hả?”
“Ưhm...!” Diệp Minh vừa mắng mỏ hắn, thanh niên đã giống như con chó kiểng bị chủ nhân la mắng nó, phát ra giọng đầy vẻ vâng lời: “Xin lỗi...!lập tức sẽ nới ra ngay.
“
Hắn hạ thắt lưng thấp xuống, hít sâu vào, cố gắng thả lỏng về phía sau, sau đó phối hợp với người sau lưng, cặp mông bắt đầu lắc lư theo nhịp điệu.
‘Thằng nhỏ’ của Diệp Minh quả nhiên đã đút vô kéo ra dễ dàng hơn rồi.
Tư thế này của Giang Kế Huy bắt hắn phải có lực eo rất mạnh, mà đối lập với phía hắn, Diệp Minh lại ung dung hơn rất nhiều, cậu thậm chí còn thảnh thơi tới mức cố ý vươn tay, xoa lên trên vết sẹo thật dài nơi chân trái hắn.
Cậu nói: “Dù cho có thấy bao nhiêu lần rồi...!thì vẫn thấy thật đáng thương đi...”
“...!Ưm…...!Hư hư...!” hắn khắc chế tiếng thở của chính mình.
Hắn biết, căn bản cậu chả có thấy đồng cảm gì với hắn cho lắm, cậu chỉ muốn đâm chọc vào chỗ khiếm khuyết của hắn, công kích nhược điểm của hắn, làm hắn thấy tự ti hơn.
Thế nhưng...
Giang Kế Huy cảm nhận được cái chạm đầy dịu dàng của cậu, mặt vẫn không đổi sắc mà nắc hông vào, lỗ hậu bỗng nhiên siết chặt lại, chặt đến mức Diệp Minh thấy sướиɠ tới thở dài một hơi.
...!Thủ đoạn này, đúng là trăm trận trăm thắng mà.
Ở ngoài mặt, Giang Kế Huy vẫn đảm nhiệm vai trò của một người bảo hộ mạnh mẽ, thế nhưng trên thực tế...!cậu mới là người nắm giữ tất cả quyền chủ động.
Cậu mới là vị chúa tể thật sự.
“Lại nói tiếp...!đại ca Huy à...!anh cũng thật là...!” mỗi một lần cậu thở dốc nhẹ thôi, đã có thể khiến hắn phải co quắp lại một cần.
“Còn dám uy hϊếp tôi.”
Từ lúc cậu bắt đầu nhẹ nhàng an ủi hắn, tên thanh niên hung ác đã giống như con mèo chỉ nằm ưỡn khoe cái bụng ra, không có làm thêm bất cứ hành vi có tính công kích gì, cũng không thốt lên bất cứ câu từ gay gắt gì thêm nữa.
“...!Muốn cho tôi thân bại danh liệt đến thế à?”
“Hự...!Không phải...!Không phải...!” bên tai Giang Kế Huy đỏ bừng, nói: “Là lỗi của tôi...!“
“Đương nhiên là lỗi của anh rồi.”
“Huhu...!” thanh niên cao với đôi chân dài đang nằm úp sấp trên mặt đất bẩn thỉu, nức nở lên đáng thương.
“Anh sẽ giúp tôi mà? Đúng không? Mặc cho tôi có làm gì, anh cũng sẽ giúp tôi...!Lại giống như trước kia vậy.”
Đang giữa cơn tình ái kịch liệt, thanh niên run rẩy nói: “...!Tôi...!Tôi sẽ...!Giúp cậu.”
Giống như trước kia vậy, vẫn luôn giúp cậu.
Trả giá bằng tất cả của mình.
dương v*t của hắn đã dựng thẳng đứng lên, phía trước không biết từ lúc nào đã bắn thành một bãi.
Cậu tùy hứng sai khiến hắn nói: “Phải phạt anh tội...! dám bắn ra.”
Hắn nghe theo răm rắp mà nắm lấy cây gậy th*t đang sắp lên cao trào của mình, sau đó bóp ở đỉnh thật mạnh.
Trong cơn đau đớn do tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ngược vào trong, hắn dùng cái mông để đạt cực khoái.
Diệp Minh cố ý không bắn vào trong cho hắn, mà là bắn ra lên trên mặt đất.
Giang Kế Huy đem mặt tới gần mặt đất, liếʍ sạch hết đến giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙ cuối cùng đầy mê đắm..