Chương 39: Trung khuyển tiến hóa sử (12)

"Đi, chúng ta cùng đi xem thử, thành tích của người nhất định rất tốt", thanh niên tóc vàng lôi kéo cánh tay Đoạn Tĩnh Triết trực tiếp từ trong đám người chen chúc tới.

Đúng lúc này, máy truyền tin của bọn họ bỗng nhiên vang lên.

Thanh niên tóc vàng lôi kéo Đoạn Tĩnh Triết nhẹ buông tay ra, vội vàng mở máy truyền tin của mình.

Sắc mặt trong nháy mắt kích động đến đỏ lên.

"Gào! Ta thi đậu!!", thanh niên tóc vàng nắm lấy cánh tay của Đoạn Tĩnh Triết, trên mặt hiện lên vui sướиɠ khó có thể che giấu được khiến Đoạn Tĩnh Triết cũng không nhịn được cong cong khóe miệng.

Kết quả cuộc thi không chỉ công bố trên màn ánh sáng, cũng sẽ công bố trên máy truyền tin của mỗi thí sinh.

"Nhanh! Ngươi mau xem của ngươi!", thanh niên tóc vàng phát hiện bản thân quá cao hứng, quên mất người bên cạnh, vội vàng thúc giục. Hắn cũng không phải lo lắng người này thi không đậu, một quái tài làm bài kiểm tra lý luận được điểm tối đa, nếu học viện còn không cho hắn thông qua thì chính là mắt mù!

Đoạn Tĩnh Triết cũng click mở máy truyền tin của mình.

Nhìn nội dung trên đó sửng sốt một chút, vẻ mặt mờ mịt.

"Thí sinh Đoạn Tĩnh Triết, thông qua tất cả tổng hợp đánh giá, rất đáng tiếc thông báo ngài lần này không thông qua cuộc thi. Thỉnh không nên nản chí, không ngừng cố gắng, học viện giáp máy Mullis Mech vĩnh viễn hoan nghênh ngài đến."

Mà thanh niên tóc vàng bên cạnh kích động không thôi cũng trực tiếp tới gần, chờ nhìn thấy thông báo trên máy truyền tin, kích động trên mặt thoáng chốc chuyển biến thành sững sờ.

"....Học viện giáp máy này thật sự bị mù sao?" thanh niên tóc vàng ngơ ngác lầm bầm lầu bầu.

"Chờ đã, ngươi trước tiên đừng nản chí! Có thể là thông báo trên máy truyền tin có nhầm lẫn, trước kia cũng không phải không có tình huống này. Chúng ta vẫn là nên đến bảng thông báo xem một chút đi!", thanh niên tóc vàng nhìn vẻ mặt mờ mịt của Đoạn Tĩnh Triết mà đau lòng một hồi, an ủi nói một câu, sau đó trực tiếp lôi kéo hắn chen vào đoàn người, chạy đến trước bảng thông báo bên cạnh.

Chờ bọn hắn thấy rõ trên bảng thông báo, nhưng vẫn rất sửng sốt.

".....Làm sao có khả năng, lý thuyết điểm tuyệt đối lại thi không đậu...", thanh niên tóc vàng trong lúc nhất thời không biết lấy cái gì để nói an ủi Đoạn Tĩnh Triết.

Đoạn Tĩnh Triết mờ mịt nhìn bảng thông báo, có chút không biết làm sao.

Hắn chưa hề nghĩ tới nếu như thi không đậu vào học viện giáp máy thì phải làm cái gì.

Lúc này, Đoạn Tĩnh Triết đột nhiên bị ai đó va vào lảo đảo một cái.

Quay đầu nhìn lại, nhìn thấy một gương mặt tràn đầy trào phúng.

"Lúc trước ngươi lớn lối như vậy, ta còn tưởng là ngươi còn có cái gì lợi hại lắm, đến cuối cùng không phải vẫn không thi đậu sao? Quả nhiên là tên rác rưởi!" Lô Lương Tuấn cười rất là trương cuồng (liều lĩnh, tùy tiện) (thực tế tui muốn để là đê tiện cơ), trong giọng nói tràn ngập khinh bỉ cùng xem thường, "Thể chất thấp không nói, lại muốn vào được Mullis Mech, mơ giữa ban ngày không phải dễ làm như vậy!"

"Cút về cái tinh cầu nhỏ rách nát của ngươi đi!"

Mấy tùy tùng xung quanh Lô Lương Tuấn cũng lên tiếng phụ họa, đem hai người Đoạn Tĩnh Triết vây lại, lớn tiếng cười nhạo.

Thanh niên tóc vàng mặt đầy tức giận: "Các ngươi làm cái gì vậy!"

"Làm gì?", gương mặt tuấn tú của Lô Lương Tuấn đột nhiên trở nên cực kỳ hung tàn, thù hận trong ánh mắt nồng đậm như muốn tràn ra ngoài, "Ngươi nói xem ta làm gì?!"

"Rõ ràng thành tích của ta vẫn rất tốt, kết quả bị một tay tên rác rưởi này phá hủy hết!", Lô Lương Tuấn từ trong hàm răng phun ra một câu như vậy, quanh thân tràn đầy lệ khí, "Lấy thành tích của ta vốn có thi đứng đầu học viện, trở thành đệ tử thân truyền của Mục Sơn giáo sư, nhưng bây giờ thì sao!"

"Bởi vì hai câu của tên rác rưởi này, ta từ vị trí đầu trực tiếp rớt đến hơn trăm hạng, ngoại trừ mấy người bọn hắn! Vị trí đệ tử thân truyền của Trương giáo sư bị một tên rác rưởi không biết từ nơi nào chạy tới cầm!"

Lô Lương Tuấn tuy rằng cực kỳ nổi giận, thế nhưng thanh âm ép tới mức thấp nhất, ngoại trừ mấy người bọn hắn, người bên ngoài căn bản không nhe được.

Thanh niên tóc vàng nghe đến đây lửa giận dâng lên: "Rõ ràng là ngươi vi phạm quy tắc cuộc thi, có liên quan gì đến hắn!"

Lô Lương Tuấn đột nhiên nở nụ cười, phối hợp với gương mặt đầy hung tàn, nụ cười này cực kì quỷ dị.

"Hà tất ở đây cãi chày cãi cối, đem sự tình đẩy lên người ta liền có thể đem mình trích ra rõ ràng? Thực sự là chuyện cười." Lô Lương Tuấn cười rất hài lòng, "Có điều ta đại nhân đại lượng, tuy rằng ngươi làm hại ta mất đi thân phận đệ tử thân truyền của Trương giáo sư, có điều xem bản thân ngươi không thi đậu, ta cũng không đành lòng nhằm vào con chó mất chủ."

"Đi thôi!"

Lô Lương Tuấn vẫy vẫy tay, đem đám người vây quanh bọn họ rời đi. Đi xa rồi vẫn có thể nghe thấy tiếng cười điên cuồng của bọn họ.

Thanh niên tóc vàng tức đến đỏ con mắt.

Đoạn Tĩnh Triết trừng mắt nhìn, kéo cánh tay thanh niên tóc vàng, một mặt mờ mịt mở miệng: "Bọn họ là ai vậy?"

"....", thanh niên tóc vàng đột nhiên cảm thấy một bụng tức giận của mình thật ngu ngốc.

Hắn có chút dở khóc dở cười mở miệng: "Không là ai cả, một đám đầu óc có bệnh thôi."

Đoạn Tĩnh Triết giống như gật đầu hiểu rõ.

Trải qua một việc như vậy, thanh niên tóc vàng đúng là tỉnh táo lại.

"Này, tuy rằng ta không biết kết quả cuộc thi lần này là xảy ra chuyện gì, rõ ràng điểm lý thuyết ngươi cao như vậy mà vẫn không thi đậu. Có điều, nếu ngươi thực sự có thực lực thì không cần sợ cái gì, ngược lại Mullis Mech từ trước đến nay đều là mỗi năm chiêu sinh một lần, sang năm lại...."

Thanh niên tóc vàng nói đến một nửa, trước mắt bỗng xuất hiện một bóng đen.

Có người đứng trước mặt hắn, nói đúng ra là đứng trước mặt Đoạn Tĩnh Triết.

"Tiểu tử, ngươi có hứng thú trở thành học sinh của ta hay không?", một âm thanh ngả ngớn như đang kể chuyện cười vang lên.

===================================

Lời editor: Hô hô hô, mị đã trở lại để ném chương mới cho các thím....chương tiếp theo cảm thấy thật là.... haizzz

Mị lặn tiếp đây, bái bai~