Nơi sâu trong rừng rậm.
"Ngươi đến đây làm gì?" Ars cau mày, vô cùng không cao hứng.
"Hai cha con các ngươi bỏ ta đi đến nơi này, ta không phải là nhớ các ngươi sao, cho nên mới theo tới, chính là muốn thấy mặt các ngươi." thú nhân đang nói chuyện là kẻ có mái tóc dài màu lục, nhìn kỹ chính là thú nhân ngoại lai lúc trước Á An thình lình gặp phải. Hắn lúc này tay chóng thân cây, đem Ars vây ở trong hai cánh tay, mặt mày trong lúc đó có vẻ rất ám muội.
"Đừng cho rằng ta đây ngốc, người là loại người nào ta còn không biết sao? Ngươi hiện tại tới đây tột cùng là có chuyện gì?" Ars từng tiếng đẩy hắn ra: "Ta hiện tại đã cùng một thú nhân hổ tộc trong bộ lạc kết thành bầu bạn, ngươi cách xa ta một chút, nếu như bị hắn phát hiện, ta liền đem hành tung ngươi thú nhân bị trục xuất bên bộ lạc xà tộc nói ra."
Nghe được uy hϊếp, thú nhân kia ngượng ngùng đem cánh tay mình để xuống, thu lại bộ mặt đầy ám muội kia, thế nhưng vẫn lộ ra một mặt có chút tà khí: "Chỉ là đùa chút thôi, hà tất coi là thật."
"Có điều hai cha con các ngươi đúng là trải qua rất tốt khi rời bỏ ta, ta bị người của bộ lạc truy nã, nhưng các ngươi chỉ bị trục xuất khỏi bộ lạc mà thôi, hiện tại đúng là tìm được chỗ tốt" trong giọng nói của thú nhân kia mang theo một chút khí chua.
"Hừ, không phải do ngươi quá hăng máu mới làm khổ ta với Kiều sao, nếu không phải lúc đó ngươi tranh cướp vị trí tộc trưởng, để ta lén lút cho A Tuyệt bỏ thuốc, chúng ta không phải kết cuộc như hiện tại. May mà lúc đó cho A Tuyệt trộm một chút mặc liêm thảo còn sót lại, ta liền thuận tiện đưa cho tên ngu xuẩn kia, may mà hắn thực sự tin tưởng đó là dược thảo an thai, đã sớm chết rồi, ta với bầu bạn của hắn trực tiếp làm nghi thức, tìm một chỗ dựa, bằng không ta cùng Kiều hiện tại sớm đã chết đói!" mặt Ars lúc này đầy lệ khí.
(tiện nhân)
"Ngươi quả nhiên vẫn tàn nhẫn như thế." trong giọng của thú nhân tràn đầy tán thưởng, tà khí liếʍ môi một cái: "Quả nhiên hai người chúng ta là tuyệt phối, nếu không muốn một lần nữa tìm đến ta, tên thú nhân hiện tại có thể thỏa mãn ngươi sao?"
Thú nhân dùng chân sượt sượt Ars ám chỉ: "Ngươi có phải là cũng nhớ ta rồi?"
Ars có chút ý động, thân thể bất chợt tuôn ra một chút nhiệt khí nhưng hắn vẫn cau mày khống chế lại, nén lại âm thanh nói: "Đừng ở chỗ này phát tình loạn, nếu để cho Bác phát hiện, hai người chúng ta đều chịu không nổi."
"Thực sự là vô vị, ở đây chờ lâu, thậm chí ngay cả điểm tình thú ấy cũng không còn, vẫn là tiểu á thú nhân phóng túng trong bộ lạc các ngươi ngon miệng!" thú nhân có chút vô vị nói.
Ars tâm trạng cả kinh: "Ngươi nói cái gì? Á thú nhân ngươi nói kia là ai?"
Thú nhân nhún vai một cái, mặt lộ vẻ hoài niệm, trên mặt tất cả đều nụ cười da^ʍ tà: "Thật giống là Á An kia, mùi vị đó thực sự là tiêu hồn cực kỳ."
"Ngươi cám dỗ hắn lúc nào?"
"Thời điểm mới tới thấy con vật nhỏ mê người kia ở trong rừng rậm, dáng dấp kia quả thực là quá khao khát, sẽ chờ ta mạnh mẽ tiến vào đi! Đúng như dự đoán, thân thể kia lại mềm lại hoạt, tao* lên so với ngươi còn lợi hại hơn, thực sự là quá mỹ vị."
*tao: dâʍ đãиɠArs trong lòng thầm mắng một câu "da^ʍ côn", sau đó liền tiếp tục hỏi tiếp: "Đem cái miệng đầy ô thoại câm lại cho ta, nói điểm chính, ngươi cùng á thú nhân kia phát sinh quan hệ?"
"Đúng vậy, mỹ vị cực kỳ."
"Sau đó hắn có tìm ngươi tiếp sao?"
"Đương nhiên, hầu như là mỗi ngày đều lại đây, để ta cho hắn mạnh mẽ giải đỡ thèm đây, ha ha ha!" thú nhân đắc ý cười to, sau đó nghĩ đến điều gì, tiếng cười bỗng nhiên dừng lại: "Chính là có một điểm vấn đề, á thú nhân kia thật giống như mang thai."
Ars kinh hãi, hận không thể vứt cái tên da^ʍ xà đầy đầu ngoại trừ □□ không có gì khác về bộ lạc xà tộc, hắn lúc đó làm sao như bị quỷ ám mà coi trọng hắn cơ chứ?
"Ngươi nói chính là sự thật? Á thú nhân kia thật sự có con trai ngươi?"
"Hẳn là thực sự" thú nhân rất là khổ não: "Á thú nhân không dễ dàng có hài tử như vậy a, hắn làm sao lại có nhanh như vậy. Có điều ta vẫn là không quá chắc chắn, hắn một lúc liền sẽ tới, ngươi vừa vặn giúp hắn xem thử. Nếu có thể xóa sạch liền mau mau xóa sạch được rồi, ta cũng không muốn có phiền toái như thế."
(vậy thiến đi)"Star, ngươi thật đúng là một bại hoại" Ars nghe được thú nhân nói xong, im lặng hồi lâu mới nói ra một câu như vậy.
Không sai, hắn độc ác, nhưng hắn độc ác cũng là với con của người khác, đối với con của bản thân hắn đau còn không đủ. Nhưng cái tên Star tiền nhiệm bầu bạn lại như thế đây? Lại muốn đem con thân sinh của mình miễn cưỡng bỏ đi?! Thực sự là bại hoại trong tất cả thú nhân!
"Ha ha! Bại hoại thì làm sao? Vẫn là rất đúng, có điều Ars ngươi có thể chuẩn bị vứt bỏ mặc kệ ta, nếu không thì ta sẽ trực tiếp tìm tới bên trong bộ lạc hổ tộc đem chuyện của ngươi nói ra, đến thời điểm ta không dễ chịu, nhất định sẽ làm ngươi trải qua không dễ dàng gì!" Star âm trầm nở nụ cười.
Ars trong lòng mạnh mẽ tính toán làm sao diệt trừ uy hϊếp này: "Được được được! Ta làm sao mặc kệ ngươi được?"
Một lát sau, Ars bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, vẻ mặt có chút vi diệu, nói với Star: "Ngươi nói Á An kia có con trai của ngươi đúng không?"
Star gật đầu, không biết Ars đang suy nghĩ cái gì.
"Ta có một biện pháp tốt hơn, không cần phải bỏ đứa con của Á An, cố gắng lợi dụng cái này còn không chừng có thể giúp ngươi quan minh chính đại xuất hiện trong bộ lạc đấy." Ars cười rất là hung tàn.
==========================
Lời editor: Mẹ kiếp, cuộc nói chuyện khốn nạn này qua một chương kế mới kết thúc. Đang đọc không nên ăn cơm hay uống nước bởi vì chắc chắn sẽ bị tức dẫn đến mắc nghẹn.