Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Làm Quản Gia Ở Truyện Hào Môn, Tui Livestream Hít Drama Được Cưng Chiều

Chương 33

« Chương TrướcChương Tiếp »
Cố Tuyết Đình rụt tay về, trước mặt Cố Minh An như chim cút run rẩy: "Anh cả, em sai rồi..."

Cậu ta thậm chí không dám cãi lại hay tìm cớ trước mặt Cố Minh An, bởi vì điều đó chắc chắn sẽ đổi lấy một trận mắng mỏ thậm tệ hơn.

Từ nhỏ đến lớn, Cố Tuyết Đình đã bị mắng không ít lần, thật sự là sợ rồi.

Cố Minh An cau mày, nhìn đống hỗn độn trên mặt đất, lạnh lùng nói: "Nói cho anh biết, hôm nay là vì sao lại như vậy."

Cố Tuyết Đình ấp úng, nửa ngày cũng không dám nói ra là do Lâm Tri Mặc và mình cùng tham gia một chương trình tạp kỹ nên cậu ta tức giận, còn Lâm Tri Mặc lại rất muốn "kể" rõ ràng chuyện này cho Cố Minh An biết.

Vì vậy, Lâm Tri Mặc không đợi Cố Minh An hỏi, liền trực tiếp lên tiếng: "Cậu ta bảo tôi rút khỏi chương trình "Hoa Bách Hợp và Thiếu Niên", nói tại sao tôi lại được tham gia cùng một chương trình với cậu ta."

Còn có những lời khó nghe và thô tục hơn, Lâm Tri Mặc không muốn nói ra.

Cố Minh An nhíu mày, hít sâu hai hơi.

Rõ ràng là anh tức giận đến mức mất cả giáo dưỡng, chỉ vào mặt Cố Tuyết Đình quát: "Hỗn xược! Đều là do trước đây chúng ta quá nuông chiều em!"

Tất cả mọi người có mặt đều ngoan ngoãn nhìn anh trút giận, không ai dám xen vào.

Bồ Nghiên thầm tán thưởng màn kịch này trong lòng.

Từ Cố Tuyết Đình [làm loạn phòng Lâm Tri Mặc], đến lúc Cố Tuyết Đình định bỏ đi thì Lâm Tri Mặc [kích hoạt kỹ năng kéo về chiến trường], rồi đến Cố Minh An [nổi trận lôi đình, DEBUFF bao trùm tất cả mọi người], mỗi một tình tiết đều khiến Bồ Nghiên hóng hớt rất đã.

Hơn nữa, Cố Minh An quả nhiên là người thừa kế nhà họ Cố, khí chất này thật sự là Cố Khánh Thu không sánh bằng.

Vừa xuất hiện đã bá khí ngút trời, tất cả mọi người đều vừa sợ vừa kính nể anh, mà anh cũng quả thật là một "người anh cả" công bằng và có trách nhiệm.

Đối xử công bằng, không thiên vị, là em không đúng thì anh mắng em, là nó có lỗi thì anh mắng nó.

Rất công bằng, đối xử như nhau.

Đáng tiếc, đáng tiếc, Bồ Nghiên thầm nghĩ.

Trước đó đã nói, Bồ Nghiên sau khi thức tỉnh phát hiện thế giới này được hợp nhất từ ba cuốn tiểu thuyết cẩu huyết về hào môn mà cậu đã đọc, cuốn thứ nhất là thể loại mẹ kế "Cưng chiều đến nghiện: Con riêng là bạn trai tôi", cuốn thứ hai là thể loại thiếu gia thật giả "Tra nam giả thiếu gia thành vạn người mê", còn cuốn thứ ba "Chim hoàng yến mang thai bỏ trốn sau khi tra công hối hận" thì phản diện công... chính là Cố Minh An.

Cuốn "Chim hoàng yến mang thai bỏ trốn sau khi tra công hối hận" là một cuốn tiểu thuyết ngược thân ngược tâm sinh con, chủ yếu là về một tra công tiện thụ và "cậu ấy chạy, anh ấy đuổi, cậu ấy bay cũng không thoát", thụ bị đánh, bị cưỡng ép, bị làm nhục, nhưng chính là không hé răng, chính là không nói mình đang mang thai con của tra công.

Độc giả đọc đến nghẹn khuất, vừa mắng "Rốt cuộc là loại người cẩu huyết nào mới đọc thể loại này" vừa đăng ký đọc full.

Còn Cố đại thiếu gia Cố Minh An chính là nam phụ thế thân công trong cuốn sách này, khi tiện thụ không còn đường nào để đi đã cưu mang tiện thụ, còn tự mình vui vẻ cho rằng đứa con trong bụng tiện thụ là của mình, cuối cùng không những không được làm cha mà còn vì muốn kết hôn với thụ chính mà bị tra công tìm đến cửa trả thù đến mức nhà tan cửa nát.

Lúc Bồ Nghiên đọc cuốn sách này cũng rất tức giận, nhưng lại cảm thấy "bọn họ đều là tra công tiện thụ hzc rồi, cậu nhịn bọn họ một chút đi".

Nghĩ đến sau này nhà họ Cố sẽ phá sản, những người tốt bụng như Cố Minh An, Cố Khánh Thu cũng sẽ lưu lạc đầu đường xó chợ, Bồ Nghiên cảm thấy nếu mình không làm gì đó thì lương tâm sẽ cắn rứt.

Nhưng dù sao cậu cũng chỉ là người qua đường, cho dù có nhắc nhở, ai lại vì lời mách lẻo của NPC mà sinh nghi với người thân cận của mình?

Từ góc độ nhân tính mà nói, con người thường sẽ càng tin tưởng thanh mai trúc mã/người yêu/bạn bè/người thân bên cạnh mình hơn là tin tưởng một người xa lạ.

Bồ Nghiên mất tập trung một lúc, Cố Minh An đã mắng xong, thay vào đó là Cố Tuyết Đình miễn cưỡng nói: "... Là em sai rồi."

"Xin lỗi, xin lỗi kiểu gì?" Cố Minh An hỏi ngược lại.

Anh vừa từ nước ngoài trở về, đã chứng kiến cảnh tượng anh em trong nhà mình bất hòa ầm ĩ, lửa giận trong lòng đương nhiên rất lớn.

Cố Tuyết Đình đỏ hoe mắt, nghiến răng nghiến lợi nói nhỏ: "Xin lỗi, là em sai rồi."

Cố Minh An biết rõ tính tình của Cố Tuyết Đình, không muốn để cậu ta mất mặt trước mặt mọi người, vì vậy bèn nói: "Tri Mặc, anh sẽ bảo quản gia mua lại những thứ bị hỏng trong phòng cho em. Sau này nếu Tuyết Đình còn dám gây sự như vậy, em cứ đánh trả."

Lâm Tri Mặc có chút kinh ngạc, đồng tử co lại, một lúc sau mới gật đầu: "Vâng."

Không chỉ Lâm Tri Mặc ngạc nhiên trước phản ứng của Cố Minh An, mà ngay cả Cố Tuyết Đình cũng hơi há hốc mồm.
« Chương TrướcChương Tiếp »