Chương 13

Đỗ Kinh Mặc nhịn không được nghĩ lại bản thân.

Một khắc nhìn thấy Triệu Thanh Đại kia, phản ứng đầu tiên của cô cư nhiên không phải bị nghe lén điện thoại, mà là em ấy thật đáng yêu.

"Cái này không hợp lý." Cô thầm nghĩ, "Sức chịu đựng của mình với em ấy cao đến vậy sao?"

Vì thế cô nhíu chặt mày chất vấn: "Em nghe lén chị gọi điện thoại?"

Triệu Thanh Đại giả dễ thương thất bại, đứng ra giấu tay sau lưng: "Tỷ tỷ giận sao?"

Đỗ Kinh Mặc định nói đúng, lời nói đến miệng lại sợ lỡ may hiểu lầm, để lại đường sống: "Vậy còn phải xem em có phải là đang nghe lén điện thoại không"

Triệu Thanh Đại: "Em là lên gọi tỷ tỷ ăn cơm."

Đỗ Kinh Mặc theo bản năng thay đổi những lời này thành "Trong lúc em lên gọi chị ăn cơm vô tình nghe thấy".

Cô vốn dĩ cũng không thể gọi là tức giận, nghe vậy gật gật đầu: "Thôi, đi ăn cơm trước đi."

Cô cho rằng chuyện này cứ vậy trôi qua, không nghĩ tới sau khi ăn cơm xong, Triệu Thanh Đại thình lình nói một câu: "Đúng là em nghe tỷ tỷ gọi điện thoại."

Đỗ Kinh Mặc chậm rãi đánh ra một dấu chấm hỏi.

Người xưa nói, một tiếng trống là thêm dũng khí, hai tiếng trống tinh thần suy sút, ba tiếng trống cạn kiệt dũng khí. Một bữa cơm đã ăn xong rồi, Triệu Thanh Đại lại tiếp tục đề tài, cô có muốn phát giận cũng không còn nữa.

Hay cho một tiểu trà xanh tâm cơ.

Đỗ Kinh Mặc chỉ có thể thở dài, lui bước nói: "Lần sau không cần nghe lén, em có thể hỏi trực tiếp, nếu có thể nói cho em thì chị sẽ nói."

Triệu Thanh Đại: "Dạ, em đã biết, cảm ơn tỷ tỷ!"

Hệ thống: "Vẫn là cô hay."

Nó còn đang suy nghĩ sao có thể có người nghe lén quang minh chính đại như vậy, ló nguyên một cái đầu ra, là nó đẳng cấp thấp, suy nghĩ không ra.

"Tôi không nghe cũng có thể biết bọn họ đang nói đang gì." Triệu Thanh Đại thu dọn chén đũa, "Tôi là muốn nhìn thử xem độ nhẫn nại của tỷ tỷ đối với tôi đến mức nào."

Bây giờ xem ra, so với nàng tưởng tượng còn khoan dung nhường nhịn hơn một chút.

Thật là làm người tràn ngập cảm giác thành tựu a.

Đỗ Kinh Mặc ngày thường nhìn qua lạnh lẽo, trên thực tế vô cùng bênh vực người của mình, tính cách cũng có thể nói là sạch sẽ lưu loát.

Sau khi gọi điện cho Đỗ Trọng, cô lại tự mình đi phòng giáo vụ một chuyến, cho nam nhân kia một cái hình phạt, cũng cho Triệu Thanh Đại một lời xin lỗi.

Tuy rằng nam nhân này chỉ kém không khắc ba chữ không cam lòng lên mặt.

Triệu Thanh Đại ôm mặt, đôi mắt sáng lấp lánh: "Đây là tình tiết sảng văn gì? Lúc trước nghĩ cũng không dám nghĩ."

Hệ thống: "Cô là không dám tưởng tượng loại tình tiết này sẽ phát triển, hay là không dám tưởng tượng Đỗ Kinh Mặc sẽ ra tay giúp cô?"

Đương nhiên là cái sau.

Triệu Thanh Đại phát hiện cái mặt buồn cười này càng ngày càng hiểu được nhiều, dứt khoát đập đầu nó một cái, làm nó câm miệng.

Đỗ Kinh Mặc còn tới hỏi nàng, cỡ này đã đủ hết giận chưa? Nàng gật gật đầu: "Đương nhiên là đủ."

Vậy là quá đủ rồi.

Kỳ thật ngay ở một khắc Đỗ Kinh Mặc kéo nàng lại là cũng đã đủ rồi.

Hai nàng vốn tưởng rằng chuyện này sẽ cứ như vậy trôi qua, Triệu Thanh Đại cũng đặt tâm tư vào việc tạo hảo cảm của Đỗ Kinh Mặc, hai ngày sau, bạn cùng phòng ký túc xá cũ bỗng nhiên tới tìm nàng.

Nữ sinh mặt tròn lặng lẽ gửi cho nàng một cái liên kết, để lại một câu "Cậu xem đi" rồi lặng yên không một tiếng động rời đi.

Giống như một quả bom ngầm.

Triệu Thanh Đại còn chưa có bấm vào xem, chỉ xem tiêu đề liền biết đây là bài mắng nàng, rốt cuộc xưng hô "yêu tinh trà xanh" này đã cam chịu là nàng.

Nàng nghiêm túc đọc bài viết từ đầu đến đuôi một lần, phát hiện nội dung thực ra rất đơn giản: Có người tự xưng là bạn của nam nhân tỏ tình lưu manh kia, nói sở dĩ người anh em của hắn đi tỏ tình, là bởi vì Triệu Thanh Đại cho hắn tín hiệu ngầm, anh em của hắn cũng là bị trà xanh lừa, là người bị hại.

Kết quả lý do thoái thác này căn bản không ai tin.

Cũng không phải nhân duyên của Triệu Thanh Đại tốt lên, thật sự cảnh tượng tỏ tình ngày hôm đó, các cô gái đã từng trải qua đều có thể cảm giác được xấu hổ, loại cứu vãn tự tôn này sẽ chỉ làm người cười nhạo.

Người "anh em" này vì làm cho lý do thoái thác của mình càng thêm tin cậy, thêm rất nhiều chi tiết, kết quả lời đầu không hợp lời sau, bị người phát hiện hắn căn bản chính là người bị xử phạt, lúc sau tài khoản liền xoá.

Nhưng bài viết này nổi, khúc sau dần dần lệch hướng, trọng điểm thảo luận cũng tập trung ở trên người Đỗ Kinh Mặc và Triệu Thanh Đại.

Có người hỏi Triệu Thanh Đại vừa mới bắt đầu bị mắng trà xanh còn không phải là bởi vì cướp nam nhân của Đỗ Kinh Mặc sao? Sao Đỗ Kinh Mặc có thể đứng ra đưa người đi?

[Đương nhiên là bởi vì nữ thần tốt bụng, còn có thể vì cái gì?]

[Tôi xem thì chưa chắc, nói không chừng là Đỗ Kinh Mặc định trả thù lại, cố ý đi phá hoại vụ tỏ tình đấy]

Phía sau còn có người đi theo phụ hoạ, nói cái gì nữ nhân chính là nhỏ nhen, lòng ganh ghét cũng nặng, cái suy đoán này càng hợp lý.

Triệu Thanh Đại nhìn đến đây: "...."

Nàng sống sờ sờ bị chọc cười.

Đây là diễn đàn chính trong trường học, nàng cũng có tài khoản, dứt khoát đăng nhập nick chính của mình, đổi nick name thành "Triệu Thanh Đại", trả lời bình luận kia.

Chỉ ba chữ: "Bớt suy đoán."

Nhiều chuyện bị nhân vật chính nhìn thấy, đây là chuyện xấu hổ bao nhiêu, bài viết này lập tức liền chìm xuống, thảo luận có liên quan đến Đỗ Kinh Mặc cũng kết thúc ở đây.

Chỉ có Triệu Thanh Đại còn đang tìm tòi trong diễn đàn tin tức có liên quan đến Đỗ Kinh Mặc.

Trước khi vụ tỏ tình này xảy ra, Đỗ Kinh Mặc tuy rằng là nữ thần cao lãnh, nhưng gia cảnh ưu việt thành tích xuất chúng, danh tiếng vẫn luôn rất tốt, thảo luận về cô cơ bản đều là tốt đẹp, cả trai lẫn gái đều biểu đạt ngưỡng mộ.

Duy nhất một bài viết không tốt, chính là cái mà vừa nãy bạn cùng phòng cho nàng xem.

Sau khi có quan hệ với nàng, Đỗ Kinh Mặc giống như là bị kéo xuống khỏi thần đàn của nữ thần, giống như ai cũng có thể tuỳ ý bình phẩm hai câu.

Hệ thống nhìn ra nàng tâm tình không tốt, bay qua hỏi: "Cô tức giận thì tôi liền hack bỏ mấy cái bài đó, những người lúc trước mắng cô cũng hack hết."

Nó là một hệ thống hữu dụng!

Nàng lắc đầu từ chối: "Không cần thiết, ngược lại sẽ khiến nhiều lời bàn tán hơn."

Nàng cố ý dùng tên thật vào nick chính, chính là muốn dẫn lửa lên người mình, bây giờ bài chìm xuống là không thể tốt hơn.

Nàng không muốn Đỗ Kinh Mặc bị người chỉ chỉ trỏ trỏ không ngừng.

Hệ thống có chút hiểu, nhưng lại không hiểu hoàn toàn, khi đang muốn hỏi hai câu thì cảm ứng được nữ chủ tới, nó lập tức ẩn thân làm một cái mặt buồn cười trong suốt.

Khi Đỗ Kinh Mặc trở về, Triệu Thanh Đại còn đang lướt xem bài kia, mày nhíu chặt, rất giống như gặp vấn đề khó khăn cấp thế giới.

Cô thả nhẹ bước chân đi lên trước, nhìn đại khái lướt qua, thình lình lên tiếng: "Tức giận? Chị có thể liên hệ người quản lý xoá bài đi."

Triệu Thanh Đại sống sờ sờ bị doạ ra một thân mồ hôi lạnh, tay run run tắt diễn đàn đi.

Nàng quay đầu lại: "Tỷ tỷ, chị về lúc nào vậy?"

Hung hăng trừng mắt nhìn hệ thống một cái.

Mặt buồn cười luôn ở lúc nàng không thể tưởng được mà cho nàng một kích, làm nàng hiểu cái gì gọi là thất vọng.

Đỗ Kinh Mặc phát hiện doạ tới người rồi, nhướn mày cười: "Cũng chỉ vừa nãy, em quá tập trung, cũng không phát hiện. Muốn xoá bài không?"

Phương thức xử lý này giống hệ thống như đúc.

"Xoá hay không cũng được, chính là......" Nàng cắn cắn môi, không tự giác bấm bấm lòng bàn tay, "Bởi vì em, hình như tỷ tỷ bị mắng."

Tuy rằng Đỗ Kinh Mặc chỉ là nhìn lướt qua, nhưng vẫn có thể nhìn ra được bài viết kia chỉ là tiện thể nói nói cô, đối tượng công kích chủ yếu vẫn là Triệu Thanh Đại.

"Đó cũng có thể tính là mắng sao? Quá nhẹ nhàng." Đỗ Kinh Mặc ở trên đỉnh đầu nàng vỗ vỗ, "Hôm nào mang em đi tới yến hội một chuyến, em lén đi nghe trộm thì sẽ phát hiện người nói chị cũng không ít đâu."

Triệu Thanh Đại nhíu mày, nội tâm đã bị spam wtf.

Nàng hỏi một câu từ nội tâm: "Bọn họ điên rồi sao?"

Mắng nàng loại trà xanh này còn chưa tính, mắng Đỗ Kinh Mặc?

Đỗ Kinh Mặc không sao cả nhún vai: "Ai biết được?"

Cô đang muốn kêu Triệu Thanh Đại đi ăn cơm, di động bỗng nhiên rung hai cái, cô cúi đầu nhìn thoáng qua màn hình điện thoại, mặt vô biểu tình ngắt điện thoại.

Hai chữ "Cố Thừa" ở trên màn hình hiện lên thoáng chốc.

Ở phương diện tra xét nam chủ, Triệu Thanh Đại phản ứng nhanh nhạy tựa như radar, nàng còn chưa kịp thở phào một hơi, điện thoại Đỗ Kinh Mặc bên kia lại rung lên.

Lần này là Đỗ ba ba gọi tới.

Điện thoại này không thể không nhận, cô để Triệu Thanh Đại đi ăn cơm trước, bản thân cầm di động đi về phòng.

Hai cuộc điện thoại trước sau cách gần như vậy, rõ ràng là có cùng một mục đích, trong lòng Triệu Thanh Đại giống như bị mèo cào, ruột gan cồn cào, nhưng không dám đi nghe lén.

Chuyện có liên quan đến nàng, nghe lén cũng có thể vờ dễ thương cho qua, chuyện khác thì không được.

Nàng là một trà xanh tốt đi kề bên điểm mấu chốt thôi.

Đỗ Kinh Mặc đang vẻ mặt chết lặng mà nghe lời giáo dục đến từ ba.

"Cố Thừa người ta gọi điện thoại cho con con đều không nhận, từ khi nào mà con không lễ phép như vậy?"

Thanh âm Cố Thừa trầm thấp từ đầu kia điện thoại truyền đến: "Bác, lời này nói quá nặng, Đỗ tiểu thư có lẽ chỉ là có việc gì đó không rảnh để nhận điện thoại."

Đỗ Kinh Mặc không rảnh nhận điện thoại nhìn trần nhà, mắt trợn trắng.

Trước khi Cố Thừa gọi cuộc điện thoại này, cô đã từ chối vài cuộc. Nam nhân này rõ ràng là cố ý gọi điện thoại ở trước mặt ba cô.

Thật là người chơi tâm cơ.

Đỗ ba nửa ngày không có nghe được trả lời, truy vấn: "Con có nghe ba nói hay không?"

"Đương nhiên là có, làm sao mà con không nghe ba nói được?" Đỗ Kinh Mặc mềm giọng, "Nhưng mà con đói bụng, đói đến mức đầu váng mắt hoa, nghe không rõ ba nói cái gì. Có thể chờ con cơm nước xong lại dạy được không?"

Đỗ ba đang giáo dục bị chặn lại, cuối cùng chỉ có một câu: "Vậy được rồi, đi ăn trước, lần sau nhớ phải tiếp điện thoại, không thể bất lịch sự như vậy!"

Đỗ Kinh Mặc sắp bị ba làm cho tức cười.

Từ nhỏ đến lớn lời nặng nhất ba nói với cô, cũng chính là một câu không lễ phép.

Cô ngắt điện thoại, nhấn mở khung chat với Cố Thừa, muốn nói cái gì nhưng cảm thấy bực bội, dứt khoát một lần nữa khoá màn hình xuống lầu ăn cơm.

Triệu Thanh Đại ở nhà ăn đã ấp ủ hơn nửa ngày, đang muốn nói bóng gió hỏi thăm hai câu, di động Đỗ Kinh Mặc bỗng nhiên sáng.

Tin nhắn của Cố Thừa chuẩn xác xuất hiện ở trước mặt các nàng.

Đỗ Kinh Mặc vốn dĩ là không định trả lời, nhưng cái cảm giác không chịu khống chế lúc xảy ra tai nạn xe cộ hồi trước lại xuất hiện lần nữa, đầu ngón tay cô động, nhấn mở tin nhắn ngay trước mặt Triệu Thanh Đại.

Như là cố ý làm cho nàng xem.

————————————————

Có lẽ khoảng 2-3 ngày 1 chương nha