Chương 14

Vốn lúc này, các tân sinh đang hấp tấp chạy tới sân lịch luyện kiếm pháp, thì ở một đại viện xa xôi, là một cảnh đẹp yên bình khó hình dung.

Tiêu Lâm khoác lên thân thể cao mảnh một tấm y phục xanh biếc, chất lụa mềm mại trực tiếp tạo nên khí chất phiêu diêu tự tại, một số nam nữ đệ tử có việc mà dạo qua vườn thảo dược đều dễ bị mê mẩn trước cảnh đẹp ý thơ, họ không hẹn mà ngây người một chỗ.

Tiêu Lâm thì không có tâm trạng mà chú ý đến xung quanh, nội tâm nàng giờ đây đang đấu tranh làm sao để chăm sóc đám cây khó ở này một cách hoàn hảo. Quả nhiên là linh thảo của thần thiên, uống cũng chỉ uống nước tiên mà thôi. Làm đi làm lại nhiều lần thì Tiêu Lâm cũng thuận tay hơn, động tác nhanh nhẹn hơn.

Cho đến khi cả khu vườn như bừng lên ánh sáng xanh ảo diệu thì Tiêu Lâm cũng dừng lại, nàng ngắm thành quả trước mắt, rồi chợt thấy thích thú khi tâm trạng vừa yên bình vừa vui thích khi được làm theo sở thích của mình.

" Làm tốt lắm"

Tiểu shota Nhất Mộc dùng bản mặt non choẹt khen ngợi nàng, nhưng đáng tiếc Tiêu Lâm chỉ cảm thấy càng ngày càng yêu thích sự dễ thương của tiểu shota, khuôn mặt hắn cứ như một con hamster phồng má vậy.

Nhất Mộc như nhận ra suy nghĩ đồi trụy của nàng, hắn tức giận trừng mắt.

"Phải rồi. Người đã nấu cơm chưa, hay là để ta làm." Vì lâu rồi chưa được nếm qua một bữa ăn đầy đủ nên lưỡi nàng cũng sắp khô héo đến nơi, sắp sửa làm được món lưỡi sấy khô rồi.

Nhất Mộc định thao thao rằng tu tiên thì không cần ăn nhiều, trực tiếp dùng tích cốc đan là được rồi, nhưng nhìn bộ dáng hấp tấp của thiếu niên, hắn không biết phải nói gì hơn.

Vì kiếp trước nàng phải tự lập từ rất sớm nên kỹ năng nấu ăn cũng không tệ, lâu rồi tay chân nàng vẫn chưa chạm vào nhà bếp, tự giác trong tâm hồn cũng thấy hoài niệm.

Nhất Mộc quan sát nàng một lúc lâu, sau đó rất tự nhiên mà đi vào phòng bếp, hai mắt lấp lánh nhìn vào chảo đồ ăn.

Ta biết là ngươi thích mà!

Tiêu Lâm không rõ Nhất Mộc có bị ảnh hưởng bởi đẳng cấp của hắn không, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt shota và vóc dáng ấy thì nàng chỉ thấy một đứa trẻ mà thôi.

Hai người ngồi ăn rất lâu, nhưng không nói được lời nào ra hồn.

...

Nhất Mộc ném một cuốn sách cho Tiêu Lâm, nhưng vừa bay được nửa đường thì từng mảng giấy văng ra lả tả.

Tiêu Lâm đen mặt nhìn tiểu shota đang đỏ mặt.

Hắn là đang ngại hả???

" cuốn sách này hơi cũ một chút."

Không phải là hơi cũ đâu mà là rất rất cũ đó.

" ta quyết định sẽ nhận ngươi làm đệ tử truyền thừa, nhân tiện, món canh hôm qua ngươi làm ngon lắm."

Xin lỗi, ý của ngài là khen canh cá của ta hay là đệ tử vậy?????

"Đệ tử truyền thừa của ngươi???"

"Phải, bắt đầu từ ngày mai ngươi nhớ phải học thuộc cuốn sách này trong đêm nay."

Tiểu shota tiêu sái phất tay áo rời đi.

Học hết quyển sách này trong 1 đêm!!!!!!

...

Nhất Mộc dốc lòng dạy bảo Tiêu Lâm, chính hắn cũng rất thích tiểu đồ đệ này, chăm chỉ, lễ độ, biết tiến biết lùi và quan trọng là nấu ăn giỏi.

Trong vòng hai tháng cay nghiệt, đẳng cấp của nàng cũng từ trung kì nhất đẳng lên tam đẳng, quả thật tốc độ rất nhanh, nhưng không đau đớn và ngốn năng lượng như cần đột phá kia nữa. Với một nơi yên bình của Nhất Mộc, mà tin tức về nữ chính Mạc ly vẫn vang dội truyền sang đây, thì chứng tỏ danh tiếng của nàng tốt thế nào.

Ngày qua ngày, hết đệ tử tạp vụ đến đại thẩm bán rau đều đồn đãi về "nữ thần" đang làm mưa làm gió ở Huyền Vũ tông. Nghe nói nàng vừa đột phá cao giai nhất đẳng, với độ tuổi còn quá trẻ và tu vi to lớn, Mạc Ly đang trở thành mục tiêu được săn đón từ cộng đồng cư dân.