Chương 4

Việc Vô Biên Hải bị mắng đã là chuyện hằng ngày, hôm nay lại có người trong tối gây chuyện tạo ra chiến trường mớ, một bên nâng con game mới của Tân Du một bên dẫm Thần Ma.

“Nhắc nhở Vô Biên Hải một chút, Tạo Mộng Viên cách vách đã thành công tao ra con chip mới, nghe nói trong giai đoạn thí nghiệm tính năng so với con chip của Vô Biên Hải còn tốt hơn, 《 Quang Mang Truyền Thuyết 》 hẹn trước sẽ phá ký lục, cứ tiếp tục như vậy Thần Mà của các người sớm hay muộn cũng sẽ không còn ái chơi."

“Tiểu thê tử hồ yêu cách vách bộ dáng ngọt ngào khả ái, hỗ động siêu tự nhiên, còn sẽ yêu kiều làm nũng, không tin các ngươi vào tự mình đi xem. Ta dự định nhân kỉ niệm ba năm ra mắt nhận xong phúc phúc lợi sau đó chạy trốn, ta nhìn NPC giống như người gỗ trong Thần Ma đến phát chán rồi, thật sự không thú vị chút nào, tạm biệt.”

Hướng gió trong diễn đàn từ trước đến nay đều không nghiêng về một phía, có người chê thì cũng có người khen, phía dưới tự nhiên có người đáp trả trở về.

“Ha, tạm biệt thì tạm biệt. Tôi không biết con chip Tạo Mộng Viên tạo ra tuyệt vời như nào thì tôi không biết, nhưng lực lượng thuỷ quân quả đúng là lợi hại, tính năng vượt qua con chip Sea của Vô Biên Hải, ha, thật là *thổi da trâu không bị đòn.”

*Thổi da trâu không bị đòn. Thổi da trâu là ba hoa, khoác lác, một tấc đến giời... ý rằng không ai “vọt” kẻ nói khoác bao giờ.

“Marketing hơi quá rồi, muốn kéo Thần Ma xuống đúng là vượt cấp ăn vạ, không phải công ty nào cũng có thể thể tùy tiện dẫm đâu.”

“Chắc chắn là thuỷ quân của Tạo Mộng Viên rồi, nhưng không thể không nói, Ngu Hải Kình dạo gần đây xác thật có chút mất tập trung, nếu còn tiếp tục như vậy Thần Ma hay Vô Biên Hải sớm hay muộn cũng đóng cửa.”

Trong diễn đàn cái gì cũng dám nói, nhưng mỗi lần nhắc đến cái tên này bầu không khí đều trở lên kỳ quái một cách khó hiểu.

Tiểu NPC Tạ Sương Tuyết lén nhìn trộm cũng cảm giác được.

Ngu Hải Kình, dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, sáng lập ra Vô Biên Hải, hiện đang là chủ tịch đương nhiệm của Vô Biên Hải, là người khai phá ra con chip đầu nãoSea《 Thần Ma 》, là nam nhân đã gây ra vô số cuộc chiến tinh phong huyết vũ trên diễn đàn Ngoan Gia.

" Vị huynh đệ này bảo trọng, tôi thích sự can đảm của cậu, nhớ để tin nhắn vào chế độ riêng tư, nếu không đợi chút đoàn fans của hắn sẽ vào thăm hỏi tổ tông họ hàng nhà cậu một lượt.”

“Cái tên chó ngốc Ngu Hải Kình này cũng có fan sao?”

“Ngươi nhìn xem gương mặt kia, có fan không phải rất bình thường sao?”

“Có fan rất kỳ quái sao? Ta đến để mang Ngu Tổng của ta đi, thuận tiện phổ cập một chút về Ngu tổng của chúng ta, ngài ấy mười lăm tuổi đã nhận được giải thưởng tân tinh mới nổi của Liên minh Khoa học Kĩ thuật [hiệu ứng ngôi sao nhỏ], mười chín tuổi tham dự nghiên cứu phát minh hạng mục trọng điểm chip trí năng tại Liên minh Khoa học Kỹ thuật [hiệu ứng hoa nhỏ], 24 tuổi thành công nghiên cứu phát minh ra con chip Sea thành lập công ty game đứng đầu thế giới hiện nay Vô Biên Hải, năm nay vừa lọt vào top 10 doanh nhân đứng đầu Liên Minh [ hiệu ứng giải thưởng lớn ]…… Còn rất nhiều thứ khác mà ta kể không hết, thôi ta mang Ngu tổng về nhà đây.”

“Thật ngại quá, muốn đi thì để Ngu tổng của ta lại...”

Tạ Sương Tuyết:……

Phiên bản của cậu quá thấp, nhìn không được mấy hiệu ứng được thiết kế cẩn thận này, bất quá phía dưới có rất nhiều ảnh đính kèm, tấm ảnh rất nổi bật, là ảnh bìa tháng của tạp chí kinh tế tài chính.

Nam nhân ăn mặc một bộ tây trang màu đen đơn giản nhất, nhưng dung mạo cực xuất sắc, lạnh nhạt nghiêm túc, quả thực rất xứng với câu tuổi trẻ đầy hứa hẹn, có thể ngay lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.

Tạ Sương Tuyết đến bây giờ vẫn chưa có mặt không khỏi nhìn nhiều hơn vài lần.

Tiểu NPC có một chút hâm mộ.

Mọi người đều bị mắng, nhưng có fan chính là không giống nhau.

“Này, cậu còn làm cả biểu đồ nhỏ, công ty rác rưởi Vô Biên Hải bây giờ còn tạo cảm giác ưu việt à?”

“Cảm giác ưu việt thì làm sao? Xem trang chủ đi, những fan xinh đẹp, thông minh, tài giỏi khoa học kỹ thuật của tôi còn hay hơn cả những streamer ma quái kì quái mà cậu theo dõi kia. Đấy mới là cảm giác ưu việt mạnh mẽ.”

“Streamer thì sao? Cậu khinh streamer à? Game Thần Ma thời điểm hot không phải nhờ các streamer đẩy lên hay sao?”

“Ha ha, nói chuyện nực cười. Hừng đông gà mới gáy đấy thôi. Bắt đầu từ năm ngoái Ngu tổng đã trở thành đại cổ đông lớn nhất của Lăng Giác livestream, đã là "kim chủ ba ba" của nhiều streamer từ lâu rồi, không lẽ còn có người không biết? Không thể nào không thể nào?”

“Bớt thổi phồng đi. Vô Biên Hải đứng đầu ngành sản xuất công nghiệp game thực tế ảo tôi còn miễn cưỡng đồng ý. Lăng Giác livestream chỉ là một nền tảng mới nổi, đào một đống streamer hạng hai. Đến giờ vẫn không lạnh không nóng, không chừng sang năm liền sập, không biết Ngu Hải Kình thu nhận bọn họ về làm gì.”

Tạ Sương Tuyết:……

Tuy rằng lượng tin tức ở nơi này rất lớn, nhưng người chỗ này lại rất thích cãi nhau, cậu xem nhiều đến đau cả đầu.

Ý định ban đầu của cậu khi vào diễn đàn là tìm một con đường tự cứu cho NPC, nhưng cậu nghiên cứu liên tục hai tháng, ngoài một số thông tin hữu ích về trò chơi, còn lại đều là về những trận đại chiến của fan và anti fan, những bức ảnh của Ngu tổng thỉnh thoảng cũng sẽ xuất hiện.

Vừa chửi vừa chơi hết mình, nhiệt độ của trò chơi Thần Ma vĩnh viễn chỉ tăng không giảm, khả năng Biển Vô Biên đóng cửa thật sự còn có rất xa.

Thật không hiểu mấy người chơi bọn họ.

Chỉ trong chốc lát, ánh sáng trên cổ tay cậu đã bị tiêu hao một phần mười, cảm giác giống như chỉ cần mọi người kích động, điên cuồng đăng tải những hình ảnh động và video, ánh sáng mà cậu vất vả thu thập được sẽ giảm xuống rất nhanh.

Màn hình số liệu sắp không chịu đựng được nữa. Đừng cãi nhau nữa, đừng cãi nhau nữa. Muốn cãi nhau thì ra ngoài đời thực mà cãi!!

Tiết kiệm cho tôi chút đi!

Hệ thống trò chơi gần đây hơi lạ, có thể là do phiên bản mới đang thử nghiệm nội bộ, chẳng hạn như bây giờ, Tạ Sương Tuyết luôn có thể nghe thấy tiếng "Xoạt" nhỏ bên tai, giống như có một tia điện lóe lên, khiến cho đầu óc cậu ong ong liên tục.

Diễn đàn cũng rất không ổn định, giao diện đột nhiên lóe lên mấy cái, rất lâu mới khôi phục, vừa cúi đầu xuống, liền nhìn thấy ngay cả màn hình nhấp nháy cũng đang tiêu hao năng lượng của cậu!

Lại biến mất một đoạn ngắn!

Bởi vì Tạ Sương Tuyết đang bận đau lòng cho số lưu quang đã mất mà không nhận ra rằng sương mù trong không gian xám xịt dường như đã nhạt hơn một chút, trong làn sương mù vô hạn bên ngoài tựa hồ có một đôi mắt đang nhìn vào.