Nụ cười gian xảo đó, rốt cuộc có phải là cậu ấy không?
Hắn xem đi xem lại nhiều lần, trực giác cho hắn biết npc này thực sự có chút bất thường.
Có lẽ đó không phải là ảo giác.
Nhưng với tư cách là một người xuất thân từ kỹ thuật, về mặt logic, hắn nên tin vào dữ liệu kiểm tra. Dữ liệu của Sea đều bình thường, theo phản hồi của Cẩu Nguyên trong thời gian này, tất cả các bản cập nhật đều được tải rất suôn sẻ, Sea thậm chí còn chưa kích hoạt cảnh báo an toàn, không thể sửa đổi được nữa.
Cho đến khi về đến nhà, Ngu Hải Kình vẫn chưa nghĩ ra được vấn đề này.
Đầu tiên, hắn ngồi ở phòng khách một lúc, cau mày, tiện tay nới lỏng cà vạt, sau đó quay người đi vào phòng sách, tìm thấy một cái hộp ở hàng thứ hai của tủ sách.
Bên trong là phiên bản mới của mũ bảo hiểm thực tế ảo do Vô Biên Hải và công ty sản xuất thiết bị công nghệ thực tế ảo hàng đầu của liên minh hợp tác cho ra mắt, có thể thích ứng với trò chơi Thần Ma ở mức độ lớn nhất, đồng thời cũng có thể đăng nhập vào các nền tảng thông minh thực tế ảo khác, về mặt trình độ công nghệ của thiết bị ngoại vi thì hẳn là tốt nhất.
Vài tháng trước, hắn đã nhận được nhưng mãi đến bây giờ mới chính thức mở hộp.
Mâu thuẫn ở chỗ, hắn là người có ý định mở rộng ngành công nghiệp sinh thái thực tế ảo nhưng hàng ngày lại sử dụng thiết bị kính cầm tay tiện lợi, loại thiết bị này chỉ có một ưu điểm là tiện lợi nhưng trải nghiệm lại giảm đi rất nhiều, Ngu Hải Kình cũng đã lâu không đăng nhập vào Thần Ma.
Không chỉ có trò chơi của chính mình, còn có quá nhiều việc phải làm, không có thời gian dừng lại.
Trước đây, Ngu Hải Kình không thấy có gì, dù sao thì trọng tâm công việc của hắn hiện tại đã khác nhưng lần sửa đổi chip Sea này, lại gặp phải một npc không khiến hắn rối, ngược lại còn có một số suy nghĩ mới.
Thần Ma ngày càng giống một thế giới nhỏ thực sự.
Hắn nhớ lại lần đầu tiên sử dụng Sea để mở trò chơi này, đó là một trải nghiệm khó có thể diễn tả thành lời, công cụ thông minh mới là chúa tể của thế giới này, còn họ chỉ là những người đặt ra một số quy tắc bổ sung trong thế giới này và chỉ có thể nhìn trộm một số đoạn trích từ đó mà thôi.
Người chơi không biết nhiều điều đằng sau trò chơi này nhưng hắn biết.
Thần Ma có vẻ như do hắn tạo ra nhưng có lẽ không biết từ khi nào đã độc lập ở đó rồi.
Đặc biệt là sau lần nâng cấp này.
Ngu Hải Kình ngồi im một lúc, không biết đang nghĩ gì trong lòng, sau đó đưa tay xé lớp màng mỏng trên mũ bảo hiểm thực tế ảo.
Hắn nghĩ rằng lần giao dịch này có thể hoàn thành trước thời hạn, sau đó đã lên kế hoạch cho việc quản lý nhân sự và những việc khác, chỉ cần hoàn thành quá trình chuyển đổi thành công thì sẽ không còn bận rộn như bây giờ nữa.
Hắn muốn quay về xem, hẳn là có thể kịp lễ kỷ niệm ba năm của Thần Ma.
Nhưng nếu hắn muốn đăng nhập thì phải sửa lại thứ này.
Tài khoản trò chơi của Ngu Hải Kình có phần đặc biệt.
Hai mươi mấy ngày trôi qua trong nháy mắt, sắp đến lúc cập nhật phiên bản.
Tạ Sương Tuyết cũng đã chờ đợi điều này rất lâu rồi.
Gần đây, để tiết kiệm chút ánh sáng cho bản thân, cậu không xem diễn đàn nhiều nhưng tần suất những đốm sáng nhỏ nhỏ rơi trên đầu cậu đã nhiều so với trước đây, tích tiểu thành đại, hiện tại cậu đã có rất nhiều ánh sáng.
Hiện tại Tạ Sương Tuyết đã thu thập được ánh sáng từ ba kênh, cậu cũng đã so sánh, ba loại này có sự khác biệt.
Những tia sáng hình sao băng mà cậu tự bắt được ban đầu là tệ nhất, độ sáng do thảo luận bên ngoài mang lại mạnh hơn một chút, ngưng tụ thành hình dạng điểm, tương đối đặc hơn một chút, còn những luồng sáng lấy từ trên người Ngu Hải Kình là tốt nhất, cũng là loại bền nhất.
Đáng tiếc là cậu không biết khi nào mới có thể gặp lại Ngu Hải Kình, vị kim chủ độc nhất vô nhị này.
Nhưng bất kể chất lượng như thế nào, có thể sử dụng được hay không mới là điều quan trọng nhất.