🖼️ Chương này có nội dung ảnh, vui lòng xem trên
Phiên bản đầy đủ *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.EDIT:
Tô Bún OTP Siu Riêu ( Fb: Đậu Hũ Mềm, có thể follow page để nhận được thông báo mới về chương)
Truyện chỉ được đăng tại wa(t)tpa(d)(.)com với tài khoản dauhumemeditor, những trang khác đều là đăng lại, bản edit sẽ không đúng và hay bằng. HÃY ỦNG HỘ CHÍNH CHỦ NẾU KHÔNG MUỐN BỊ DROP Ạ! Ngoài mặt Ổ Vũ vẫn là dáng vẻ lạnh nhạt bình thản, khi hơi nghiêng đầu, cổ trắng tuyết như thiên nga hiện ra một đường cong thon dài hoàn mỹ.
Không ai nhìn thấu được, thật ra trong lòng anh nén giận muốn chết.
Đưa ra ý kiến ngồi xuống nói chuyện rõ ràng là Hoắc Chu, nhưng chính Hoắc Chu lại thất thần, làm ra vẻ đang lắng nghe, lực chú ý lại không biết đã bay đến góc nào trên đảo rồi, ánh mắt không có tiêu cự.
Điều kiện quán bar nhỏ không được tốt, dương như cái ly đều dính dầu mỡ không rửa sạch, Ổ Vũ cầm trên tay nhìn nhìn, lại buông xuống, không uống một ngụm.
"A Chu." Ổ Vũ nhìn chằm chằm vào đôi mắt hắn, hỏi, "Nói thật với tớ, cậu......còn yêu tớ không?"
Hoắc Chu đột nhiên lấy lại tinh thần, cầm lấy chén rượu, dùng động tác uống rượu che giấu sự xấu hổ của bản thân, kết quả sau khi uống một ngụm suýt muốn phun ra—— rượu quá khó uống, hương vị thấp kém còn không so được với đồ uống có cồn bán hàng đống trong siêu thị, hắn nuốt cũng không được, phun cũng không xong, cuối cùng vì hình tượng, vẫn nuốt xuống.
"Tớ...... không biết." Hoắc Chu bị rượu chất lượng kém làm sặc đến nỗi ngũ quan vặn vẹo, nói chuyện lại không biết khéo, "Vào mấy năm không biết tin tức cậu, tớ vẫn yêu cậu, tớ tìm tới Kiều Quang Vũ, chính là vì không muốn quên cậu.
(Ở ngươi không có tin tức mấy năm, ta còn là ái ngươi, ta đem Kiều Quang Vũ tìm tới, chính là không nghĩ quên ngươi.
) Nhưng mà....sau khi cậu trở về, tớ phát hiện tình cảm của mình với cậu, không thuần túy giống như tớ tưởng".
MÌNH ĐĂNG BẢN QT ĐỂ CÁC WEB REUP ĐĂNG TRƯỚC, CÁC BẠN QUAY LẠI SAU KHI MÌNH UPDATE TRÊN PAGE "ĐẬU HŨ MỀM" NHÉ! "Cậu di tình biệt luyến*." Ổ Vũ nhẹ giọng nói.
*Di tình biệt luyến: đem tình yêu chuyển qua người khác "Tớ thật sự không biết." Hoắc Chu cười khổ lắc đầu, ngữ khí suy sụp, "Khi nhìn thấy cậu, tớ quả thực rất vui, nhưng lòng cũng rất loạn. Bởi vì bên cạnh hắn... khiến tớ cảm thấy thật tự tại, thật bình thản."
Cảm tình đều tự đến, Kiều Quang Vũ ở bên cạnh Hoắc Chu mấy năm, Hoắc Chu sớm đã thành thói quen có cậu làm bạn, tựa như tế thủy trường lưu*, nước chảy thành sông, tình cảm nảy sinh lúc nào, không ai hay.
*
Tế thủy trường lưu: dòng suối nhỏ nhưng chảy dài. Ẩn dụ cho một tình yêu dần dần nảy sinh theo thời gian âm thầm nhưng khắc cốt ghi tâm. Hoắc Chu không phải người sẽ làm mình thiệt thòi*, hắn vừa không muốn
(tưởng) từ bỏ Ổ Vũ, cũng không nghĩ rằng sẽ buông Kiều Quang Vũ ra. Ổ Vũ là nốt chu sa trong lòng hắn, moi móc một chút liền đổ máu, làm thế nào cũng không xẻo bỏ được; còn Kiều Quang Vũ lại là ấm áp sớm thành thói quen, làm hắn cảm thấy tự tại bình yên, lại có thể khơi dậy ham muốn chinh phục của hắn.
*QT là ủy khuất. Từ này có các từ đồng nghĩa như ấm ức, tủi thân, oan ức, thiệt thòi.... MÌNH ĐĂNG BẢN QT ĐỂ CÁC WEB REUP ĐĂNG TRƯỚC, CÁC BẠN QUAY LẠI SAU KHI MÌNH UPDATE TRÊN PAGE "ĐẬU HŨ MỀM" NHÉ! Hoắc Chu không thể không thừa nhận, khi bên cạnh Kiều Quang Vũ, hắn cảm thấy bản thân mình còn rất trẻ, vẫn là tình cảm tràn ngập mãnh liệt, một thân tinh lực không chỗ phát tiết lăng đầu thanh.
Ổ Vũ nghe được sự hình dung này của hắn này phiên hình dung, hy vọng may mắn cuối cùng trong lòng cũng bị tàn nhẫn mà lau sạch trong lòng cuối cùng một tia may mắn cũng bị tàn nhẫn lau sạch, anh lạnh lùng nhìn Hoắc Chu, nói: "Hoắc Chu, cậu là tên khốn nạn. ngươi chính là cái tra."
Hoắc Chu kéo kéo khóe miệng, muốn cười nhưng còn khó coi hơn khóc lại so với khóc còn khó coi: "Tớ không thể nào phủ nhận. Ta vô pháp phủ nhận."
Ổ Vũ tức giận đến tay run lên, lại vẫn giữ tư thái ngồi ngay ngắn bảo trì ngồi ngay ngắn tư thái, tay chậm rãi nắm thành quyền bắt tay nắm thành quyền: "Trước đó ra nước ngoài không nói với cậu một tiếng trước không cùng ngươi nói một tiếng, là tớ đuối lý. Hiện giờ cậu một bên nói còn yêu tớ, một bên lại nói mình thích đứa trẻ kia, là cậu có lỗi với tớ. ngươi một bên nói còn ái ta, một bên lại nói chính mình thích cái kia tiểu hài tử, là ngươi thực xin lỗi ta...... Chúng ta huề nhau, sau này ngoại trừ vì mối làm ăn sinh lời mà tìm đến, tớ không muốn có bất kì quan hệ nào với cậu nữa. về sau trừ bỏ sinh ý thượng lui tới, ta không nghĩ lại cùng ngươi có bất luận cái gì liên hệ."
"Tiểu Vũ, thế này không công bằng. này không công bằng." Ánh mắt Hoắc Chu ánh mắt trở nên tối nghĩa lên, "Cậu chưa báo trước đã một chân đạp tớ, tớ đợi cậu ba năm, còn tìm người bắt chước cậu, lúc nào cũng hoài niệm thời gian bên cậu. Ba năm có thể thay đổi rất nhiều chuyện, tớ chờ cậu ba năm, cậu không thể cho tớ một chút thời gian, suy nghĩ thỏa đáng sao? Ngươi liền tiếp đón đều không đánh liền một chân đạp ta, ta đợi ngươi ba năm, còn tìm người bắt chước ngươi, lúc nào cũng hoài niệm cùng ngươi ở bên nhau thời gian. Ba năm, có thể thay đổi rất nhiều chuyện, ta chờ ngươi ba năm, ngươi liền không thể cho ta một chút thời gian, làm ta nghĩ kỹ sao?"
"Cậu còn không biết xấu hổ mà nói chuyện thế thân? Ngươi còn không biết xấu hổ nói tìm thế thân sự?" Ổ Vũ bị chọc cười, đối mặt với Hoắc Chu, lửa giận của anh chưa bao giờ lớn đến vậy. hắn hỏa khí chưa từng lớn như vậy quá, "Thật lòng yêu một người, ai cũng không thể thay thế, hành vi như vậy của cậu, đã làm nhục tớ, cũng làm nhục cậu ấy. Nếu cậu còn muốn theo đuổi cậu ấy thì đừng để cậu ấy bắt chước tớ! Cậu rốt cục có từng suy xét cảm nhận của hắn?" Chân ái một người, là ai đều thay thế không được, ngươi như vậy hành vi, đã vũ nhục ta, cũng vũ nhục hắn. Nếu ngươi còn muốn theo đuổi hắn, liền không nên lại làm hắn tới bắt chước ta! Ngươi rốt cuộc có hay không suy xét quá hắn cảm thụ?"
"Tớ......" Hoắc Chu há miệng thở dốc, ại không nói nên lời.
Lúc trước Hoắc Chu cảm thấy nội dung hợp đồng về việc làm với hợp đồng kỳ nội đối Kiều Quang Vũ đều hợp lý, chỉ cần không đề cập đến bước cuối cùng, muốn hôn muốn ôm muốn làm như thế nào thì làm như thế đó. Khi ý thức được hắn cũng không cần chỉ coi Kiều Quang Vũ là thế thân, thậm chí còn ẩn ẩn hy vọng, bản thân đã lấy sự ôn nhu để đối xử và chuyên tâm thân cận thì cũng nên được đáp lại, Kiều Quang vũ nên thích hắn giống như hắn thích cậu, thậm chí vượt qua phần yêu thích đó mà càng yêu hắn hơn. =)))))))) làm cái gì đều là hợp lý, chỉ cần không đề cập cuối cùng một bước, hôn môi ôm tưởng như thế nào tới liền như thế nào tới. Tại ý thức đến hắn cũng không chỉ cần đem Kiều Quang Vũ coi như thế thân khi, thậm chí có loại bí ẩn hy vọng, chính mình ôn nhu lấy đãi cùng chuyên tâm làm bạn cũng nên được đến hồi báo, Kiều Quang Vũ cũng nên giống chính mình thích hắn như vậy thích chính mình, thậm chí dùng vượt qua phần yêu thích này càng nhiều ái tới đối đãi chính mình.
Bao gồm hành động cố ý bảo Toàn Tuyền đặt phòng có giường lớn lúc trước, hoàn toàn xuất phát từ lòng riêng. phía trước cố ý làm Toàn Tuyền đính giường lớn phòng, cũng hoàn toàn là xuất phát từ tư tâm.
Đêm đó sau khi Kiều Quang Vũ chạy ra, Hoắc Chu ngoài trừ sự thất vọng ngoài mặt, cũng thật sự chột dạ, hắn cảm thấy mình cực kỳ hèn hạ. trừ bỏ thất vọng ở ngoài, chột dạ cũng là thật sự, hắn cảm thấy chính mình cực k cực kỳ.
Thấy bộ dạng có tật giật mình, muốn nói lại thôi này của hắn này phó muốn nói lại thôi có tật giật mình bộ dáng, ngọn lửa trong lòng Ổ Vũ ngày càng dâng lên cao, nếu không phải bận tâm hình tượng, anh sẽ nện cái ly này lên mặt Hoắc Chu. anh trong lòng hỏa liền thiêu đến càng vượng, nếu không phải bận tâm hình tượng, hắn đều tưởng đem trước mặt cái ly nện ở Hoắc Chu trên mặt.
—— Ấn tượng của anh với Kiều Quang Vũ khá tốt, rất không vui khi thấy một đứa trẻ ngoan ngoãn lại bị Hoắc Chu làm hại. hắn đối Kiều Quang Vũ ấn tượng còn khá tốt, thật không vui nhìn thấy hảo hảo một cái hài tử bị Hoắc Chu tai họa.
Truyện chỉ được đăng tại qa(t)t(p)add(.)com với tài khoản dauhumemeditor, những trang khác đều là đăng lại, bản edit sẽ không đúng và hay bằng. HÃY ỦNG HỘ CHÍNH CHỦ NẾU KHÔNG MUỐN BỊ DROP Ạ! Ting ting*.
*Không biết wechat kêu như nào nên để đại =))) Đang lúc muốn đi, Ổ Vũ nhận được một tin nhắn WeChat.
Khi thấy người gửi tin là Ổ Quân, anh không muốn mở ra cho lắm, sợ lại nghe đối phương lải nhải một tràng. Nhưng sau khi anh nhấn mở, đối phương đúng là đã phát một đoạn ghi âm thật dài, lại không có câu nào nói về mối nợ tình cảm của anh và Hoắc Chu. (FB: Đậu Hũ Mềm) gởi thư tín người là Ổ Quân thời điểm, hắn thật không quá muốn mở ra, sợ lại thấy đối phương lải nhải một trường xuyến. Nhưng mà hắn click mở sau, đối phương xác thật đã phát một đại đoạn nói, nhưng không có một câu là về hắn cùng Hoắc Chu cảm tình nợ.
Anh còn chưa xem xong tin đầu tiên, tin Wechat của Ổ Quân theo nhau mà kéo đến, liên tục không dừng, điện thoại rung đến vang ong ong, mà Ổ Vũ càng nghe càng khϊếp sợ. lạiHắn còn không có xem xong điều thứ nhất, Ổ Quân WeChat lại theo nhau mà đến, liền đồ mang văn, di động chấn đến ong ong vang, mà Ổ Vũ cũng xem đến càng ngày càng khϊếp sợ.
Cuối cùng, anh hoàn toàn quên mất còn có người ngồi đối diện, rầm một tiếng đứng lên, làm chén rượu đổ ra đều bắn lên bộ quần áo trắng của anh, Ổ Vũ cũng không để ý chút nào, gần như vừa đứng lên liền cất bước chạy ra ngoài, lảo đảo nghiêng ngả, chật vật hắn hoàn toàn quên mất đối diện còn ngồi cá nhân, rầm một chút đứng lên, chạm vào đảo chén rượu sái ra tới chất lỏng đều bắn đến hắn bạch y phục thượng, Ổ Vũ cũng không chút nào để ý, cơ hồ đứng lên thời điểm liền cất bước ra bên ngoài chạy, nghiêng ngả lảo đảo, chật vật bất kham*.
*Bất kham: tính từ chỉ hành động không dễ cho ai thuần phục, ngang bướng,... không biết nên dùng từ gì thay thế nên mình để nguyên vầy, bạn nào biết từ hay cho mình ý kiến với nhé!
Hoắc Chu kinh ngạc mà nhìn Ổ Vũ như vậy. Trong ấn tượng của hắn trong ấn tượng, Ổ Vũ trước nay đều là an tĩnh, ưu nhã, như thư sinh yếu ớt lại kiêu căng, không ngờ hắn còn có thể thấy một mặt hoảng loạn, vội vàng như thế của Ổ Vũ. tới hắn còn có thể thấy Ổ Vũ như vậy vội vàng hoảng loạn một mặt.
Hắn nhớ tới Kiều Quang Vũ, trong lòng đột nhiên căng thẳng.
—— không phải Ổ Quân đã làm gì đó với Kiều Quang Vũ chứ?
Nghĩ vậy, Hoắc Chu cũng ngồi không yên, sau khi sửng sốt một lúc lâu thì cũng chạy theo ra ngoài. sau một lúc lâu cũng đi theo chạy đi ra ngoài.
Ổ Vũ chạy thở hồng hộc, khi vất vả lắm mới chạy đến bờ biển, liền thấy anh mình như kẹo mạch nha dính vào người thanh niên mà mình từng gặp mặt một lần. Một người đàn ông mạnh mẽ lại uất ức hu hu gắt gao ôm người vào trong ngực, thanh niên một bên vỗ sau lưng hắn, một bên nói "Không sao đâu", "Đừng khóc", "Sẽ ổn thôi", mặt đầy sự bất đắc dĩ. thật vất vả chạy đến bờ biển khi, liền thấy hắn đại ca cùng kẹo mạch nha dường như dính vào kia cùng hắn từng có gặp mặt một lần thanh niên trên người. Cao lớn tráng hán ủy khuất hề hề mà đem người gắt gao ôm vào trong ngực, thanh niên một bên vỗ hắn phía sau lưng một bên nói "Không có việc gì" "Đừng khóc" "Sẽ khá lên", đầy mặt bất đắc dĩ.
Ổ Vũ: "......"
Thấy Ổ Vũ, hốc mắt Ổ Quân càng đỏ: "Thằng hai lớn*, mau tới đây! Đây là người em nhỏ của chúng ta!"
Ổ Vũ: "......"
Kiều Quang Vũ: "......"
*Toi vẫn đấu tranh nhiều lắm khi dùng từ này, QT là lão nhị, mình muốn sao cho nó thể hiện được sự bảo bọc của Ổ Quân mà vừa thân mật, thuần Việt =)))) Cái này thì nghe hơi chợ búa sao sao. Nói chung vẫn mong mọi người góp ý!! Cho dù là "Thằng hai lớn" hay là "Em nhỏ", đều không phải xưng hô dễ nghe gì!
"Đây là sự thật?" Lúc Ổ Vũ đi tới còn hơi nghi ngờ, "Đưa ảnh chụp em nhìn xem." Ảnh chụp đưa cho ta nhìn xem." Hình chụp trên WeChat xem không rõ lắm, có lẽ khi chụp ảnh tay Ổ Quân đều đang run. ( FB: Đậu Hũ Mềm) phỏng chừng tay đều ở run.
Kiều Quang Vũ đưa chiếc điện thoại bị quăng xuống đến nứt một đoạn qua, thấy vài ảnh chụp nhiều góc độ khác nhau, quần áo khác nhau trong album, khi nhìn nụ cười tươi ấm áp quen thuộc của mẹ, đôi mắt Ổ Vũ cũng đỏ lên. đem màn hình quăng ngã nứt ra một cái phùng di động đưa qua đi, thấy album vài trương bất đồng góc độ, bất đồng quần áo, lại có đồng dạng ấm áp tươi cười Kiều mụ mụ khi, Ổ Vũ đôi mắt cũng đỏ.
Chẳng qua, anh không giống người anh không có triển vọng* của mình, Ổ Vũ nhìn về phía Kiều Quang Vũ, dường như có rất nhiều lời muốn nói, cuối cùng lại chỉ nói: "Cùng bọn anh về nhà, đừng động vào Hoắc Chu nữa. tựa hồ có rất nhiều lời nói tưởng nói, cuối cùng chỉ nói: "Cùng chúng ta về nhà, đừng động Hoắc Chu."
*QT là tiền đồ "Đúng vậy, tuy rằng mẹ không còn, nhưng nếu cha biết còn một người là em, chắc chắn sẽ rất vui. lão gia tử nếu là biết còn có một cái ngươi, khẳng định sẽ thật cao hứng." Ổ Quân cũng phụ họa nói.
"Nhưng mà......" Kiều Quang Vũ còn có chút do dự.
"Không nhưng nhị gì cả, nhà họ Ổ chúng ta không phải không đền bù được tiền vi phạm hợp đồng, hoa hồng của hắn 500 vạn, chúng ta trả 1000 vạn*!" Hắn rẻ rúng em! Còn muốn bắt cá hai tay đây! Tính tình Ổ Vũ dù tốt cũng nhịn không nổi, chỉ cảm thấy trước đây mắt mình bị mù. chúng ta ổ gia lại không phải ra không dậy nổi tiền vi phạm hợp đồng, hắn hoa 500 vạn, chúng ta tạp hắn một ngàn vạn!" Làm hắn khi dễ ngươi! Còn tưởng bắt cá hai tay đâu! Ổ Vũ tái hảo tính tình cũng nhịn không nổi, chỉ cảm thấy chính mình phía trước bị mù mắt.
*Bằng khoảng 35,709,200,000 => Gần 36 tỷ. Một đường lửa giận tích tụ lên đều đổ vào người Hoắc Chu, ngữ khí nói chuyện của Ổ Vũ đều nghiến răng nghiến lợi: "Huống chi em muốn bội ước thì bội ước, chẳng lẽ hắn còn có thể cầm hợp đồng đi kiện em? Không phải hợp đồng lao động, có hiệu lực hay không có hiệu lực pháp lý lại là một chuyện khác, hơn nữa hắn dám kiện, không sợ mất mặt sao?" tích lũy lên hỏa khí tất cả đều rơi tại Hoắc Chu trên người, Ổ Vũ nói chuyện ngữ khí đều là nghiến răng nghiến lợi: "Huống chi ngươi vi ước liền vi ước, hắn chẳng lẽ còn có thể cầm hợp đồng đi cáo ngươi? Lại không phải hợp đồng lao động, có hay không pháp luật hiệu lực vẫn là khác nói, lại nói hắn dám cáo, sẽ không sợ mất mặt?"
Ổ Quân: "......" Ai da người em trai chỉ biết chơi âm nhạc này hiểu biết pháp luật đến thế khi nào vậy? cái này chỉ biết chơi âm nhạc đệ đệ khi nào đối pháp luật cũng như vậy mẫn cảm?
Quả nhiên muốn khiến một người lớn lên, nên để người đó gặp một tên khốn nạn. nên làm hắn gặp phải một cái tra.
Kiều Quang Vũ trợn mắt há mồm: "Còn có thể...... Làm như vậy ư?"
Ổ Vũ thấy ca nô* nhà mình đã ở cách đó không xa, liền nhà mình ca nô liền ở cách đó không xa, dùng tư thế cứng rắn đẩy Kiều Quang Vũ đi về phía trước: "Nhà của chúng ta có tiền, em muốn có cái gì sẽ có cái đó, không thua Hoắc Chu kia một chút nào. Hôm nay theo chúng anh về nhà, ngày mai anh cả ra mặt xử lý chuyện của em là được, sau này không cần em nhọc lòng chuyện gì hết." cường ngạnh tư thái đẩy Kiều Quang Vũ đi phía trước đi: "Nhà của chúng ta có tiền, ngươi nghĩ muốn cái gì có cái gì, không kém Hoắc Chu kia một chút. Hôm nay ngươi liền cùng chúng ta về nhà, ngày mai làm đại ca ra mặt xử lý chuyện của ngươi là được, về sau chuyện gì đều không cần ngươi nhọc lòng."
*Ca nô của nhà này chắc là như vầy: "Nhưng mà......" Kiều Quang Vũ vừa đi vừa quay đầu lại, lắp bắp mà nhìn Toàn Tuyền, "Anh Tuyền hắn......"
Ổ Quân và Ổ Vũ lúc này mới nhớ tới ở đây còn có người thứ tư, động tác nhất trí nhìn về phía Toàn Tuyền, ánh mắt đều không tốt.
Toàn Tuyền chầm chậm lộ ra một nụ cười ôn nhu. ra một cái ôn nhu cười.
Hắn vẫy vẫy tay với Kiều Quang Vũ, xoay người lại đối diện với Hoắc Chu chạy thở hổn hển mới tìm được địa điểm, tiến lên ngăn cản ông chủ của mình. vẫy vẫy tay, xoay người mặt triều đã tìm được địa điểm, chạy trốn thở hổn hển Hoắc Chu, tiến lên ngăn cản chính mình lão bản.
Bọn reup giờ tinh vi hơn mình biết nhiều =)))))) cái dòng tâm sự của mình nó cho bay luôn, cứ tưởng nó xài tool tự động gì không lược bỏ được chứ. Thật là thiển cận. Thậm chí nó còn chỉnh từ truyenhdt.com của mình thành tên trang của nó:))) Ảo ma canada quá đi. Mong mọi người vẫn ủng hộ trang chính chủ.