Nơi ở của Coulson cách khu chung cư của Natasha cũng khá gần. Không biết có phải hay không để tiện cho việc giám thị và theo dõi, hay chỉ đơn giản là nhân viên quản lý vấn đề nhà đất của S.H.I.E.L.D, tính cách lười biếng. Tất cả những đặc vụ của S.H.I.E.L.D tại New York, đều được phân phối nhà hoặc phòng trọ chung cư ở quận Queens.
Do đó, lái xe từ nhà Natasha đến nhà của Coulson, bình thường chỉ tốn khoảng hơn 10 phút. Nhưng hôm nay, hai người lại đen đủi gặp phải giờ cao điểm của New York city.
Kẹt xe, là một chuyện rất thường tình ở những thành phố lớn đông đúc dân cư. Vì vậy, gặp phải chuyện này cũng không thể vội vàng. Ước chừng khoảng hơn 20 phút, dòng xe cộ đông đúc tan dần đi, Alex và Nat cuối cùng cũng đúng hẹn, 8h tối, có mặt tại trước cửa nhà Coulson.
Kinh cong..!
Kèm theo tiếng chuông cửa, một tiếng bước chân vội vàng truyền ra từ bên trong. Người đi ra mở cửa, chính là chủ nhân căn nhà, Phil Coulson.
Lúc này, anh ta mặc một chiếc áo sơ mi màu xanh nhạt, cổ áo hơi phanh ra, nhìn qua vô cùng có cảm giác thời gian nhàn nhã ở nhà.
“Hey, welcome, Alex, Natasha !”
Trên khuôn mặt tràn đầy vẻ hạnh phúc, Coulson vô cùng nhiệt tình ôm lấy hai người, “Come in, Audrey, cô ấy đang dưới bếp tự tay làm đồ ăn đó...”
Bước vào trong nhà, rất nhanh 3 người liền đi qua phòng khách, vào tới căn bếp khá rộng rãi. Đập ngay vào mắt, là một phụ nữ có mái tóc nâu dài hơi xoăn, mặc một chiếc đầm màu xanh đậm, bên ngoài phủ lấy một cái tạp dề.
“Oh...cậu chắc chính là Alex, thật là đẹp trai !”
Ngay sau khi nói xong, Audrey khẽ buông xuống chiếc thìa canh trong tay, đi tới trước mặt Alex, cho hắn một cái ôm nồng nhiệt. Sau đó, cô liền nhìn sang Natasha đang đứng một bên, đồng thời cũng nhiệt tìm ôm lấy.
“OMG ! Cô chắc hẳn là Natasha, thật xinh đẹp !”
Đối mặt với lời khen của Audrey, Natasha hơi sững sờ một chút, lập tức nhẹ nhàng nở nụ cười, đơn giản đáp lại một câu: “Thank U !”
Alex thì không có cảm giác gì, dù sao hắn cũng đã quá quen với mấy chuyện như thế này. Nat thì khác, mặc dù đã cùng với Alex có một quãng thời gian yêu đương nồng nhiệt, nhưng vì từ nhỏ đã không có cha mẹ, ở với một gia đình được sắp đặt, sau đó lại lớn lên trong Red Room, đối với hình ảnh ấm áp này, cô có chút không thích ứng.
Từ biểu hiện trên mặt cô, xảy ra biết hóa tuy rất nhỏ, nhưng Alex vẫn nhận ra được, Nat có hơi khẩn trương. Lập tức, Alex liền đưa tay ra nắm lấy bàn tay của cô, khẽ nhìn mỉm cười cổ vũ.
— QUẢNG CÁO —
“Oh...hai đứa, thật là xứng đôi ! Trai tài gái sắc ! Haha...” Nhìn thấy động tác của Alex, Audrey cười cười khen ngợi.
Tựa hồ cũng nhận ra được sự lúng túng của Natasha, Coulson đang đứng một bên, cũng vội vàng lên tiếng: “Thật cao hứng khi hai đứa đến đây, không cần phải ngượng ngùng, cứ coi đây là nhà của mình”
Lúc này, Alex rốt cuộc tìm được cơ hội, cầm trong tay chai rượu vang đỏ đưa cho Audrey: “Đây là quà chúng cháu tặng hai người, cùng nhau vừa uống vừa ăn chứ ?”
“A, yeah, thanks !” Tiếp nhận chai rượu, Audrey cười trả lời.
Nhìn kỹ khuôn mặt và dáng người của Audrey, Alex hơi cảm thán, nói: “Không nghĩ tới, chú Phil lại có thể tìm được một người bạn gái xinh đẹp hào phóng như cô Audrey !”
Khẽ biểu cảm méo miệng, lông mày hơi nhướn lên, Alex nói tiếp: “Dù sao, một ông chú hơn 40 tuổi đầu, lại còn có sở thích sưu tầm thẻ bài và mô hình Captain America, u know...không được hoan nghênh cho lắm...”
Nghe vậy, Coulson liền hơi đỏ mặt, vội vàng kháng nghị: “Hey, ở trước mặt ta, nói xấu ta, ta không ngờ cháu lại nhiễm thói xấu của Tony Stark !”
Audrey Nathan không khỏi che miệng cười, nhìn hai người đối thoại, cảm thấy thú vị: “Haha...Cuối cùng tôi cũng hiểu tại sao Phil không đồng ý lắm việc cậu ở với Mr.Stark...”
Đứng một bên, Natasha ánh mắt hiếm khi thấy được sự vui vẻ hâm mộ. Bây giờ, cô chỉ muốn mãi mãi được sống trong khung cảnh ấm cúng này, nội tâm ao ước luôn luôn có được một gia đình đúng nghĩa. Nghĩ đến đó, Natasha liền mở miệng đề nghị
“Audrey, để cháu tới giúp cô làm bữa tối”
Đang định cự tuyệt, Natasha lập tức lại gần nói thầm vào tai Audrey: “Để cháu giúp cô đi” Ngập ngừng đôi chút, khuôn mặt Nat hơi hồng lên, “Đằng nào cô cũng dạy cháu nấu ăn luôn....để mai sau cháu có cơ hội nấu cơm cho anh ấy !”
Nghe vậy, Audrey cũng không cự tuyệt nữa, cười vui vẻ đáp ứng
“Ok, đúng lúc tôi cũng cần một trợ thủ. So, hai vị nam nhân điển trai, đi dọn bàn tiệc ra thôi !”
Vốn dĩ ban đầu, trước khi Alex và Natasha tới, Audrey đã chuẩn bị gần xong bữa tối, do đó, có thêm sự trợ giúp của Natasha, chẳng mấy chốc, trên bàn cơm đã bày đủ các món ăn ngon.
Sườn nướng, Goulash, mì Spaghetti, súp Lasagna... — QUẢNG CÁO —
Nhìn xem trên bàn ăn bày một bữa tiệc nhỏ theo phong cách Italy, ngồi ở vị trí đối diện với Coulson và Audrey, Alex hít một hơi thật sâu: “It"s so fragrant, cô từng đi học qua nấu ăn sao, Audrey ?”
“A, no, đừng khách sáo quá, tôi chỉ dựa theo trên mạng mà nấu thôi !”
Nếm thử một miếng mì Ý, ánh mắt của Alex không khỏi tỏa sáng, mở miệng tán dương: “Wow ! Mùi vị rất vừa vặn, tay nghề của cô, đơn giản mà nói, để cho cháu phải thán phục. Mấy món này cháu cũng từng thử làm qua, nhưng không thể ngon được như cô nấu ! Its true”
“Haha...Cậu quá khen..”
Không thể không nói, người nữ nghệ sĩ chơi đàn Cello xinh đẹp này, tài nấu nướng có thể đạt tới cấp bậc tài ba. Ít nhất, so với Alex là hơn hẳn một bậc. Phải biết rằng, Alex là chủ quán humberger, tài nấu ăn của hắn cũng không hề kém.
Dưới khung cảnh một bữa ăn ngon, bầu không khí bắt đầu trở nên náo nhiệt hơn
“Lại nói, hai người quen nhau như thế nào ?”
Alex xem trong nguyên tác, biết được sơ qua đáp án của vấn đề này, nhưng trong đời thực, hắn vẫn có chút tò mò, nghe được câu hỏi của Natasha dành cho hai người đối diện, Alex cũng hiếu kỳ ngẩng đầu lên.
Nhưng mà, nghe Natasha hỏi tới vấn đề này, trên mặt của Audrey có hơi chút biến hóa, tuy nhỏ nhưng Alex và Nat vẫn nhận ra được
“Hm...Tôi cũng không biết có thể nói ra hay không....” Đang lúc do dự, cô quay sang nhìn Coulson, dùng ánh mắt để dò hỏi ý kiến từ anh ta.
Thấy vậy, Coulson nở một nụ cười giúp cô an tâm, ôn nhu nói: “Không sao đâu, họ đều là đặc vụ của S.H.I.E.L.D, hai đứa đều có thể hiểu được !”
“Một năm trước, tôi bị một tên có superpower quấy rối...”
Câu chuyện về vấn đề hai người Coulson và Audrey tại sao lại quen biết nhau, có thể nói đơn giản là “anh hùng cứu mỹ nhân”. Mặc dù nghe có chút giả bộ, có chút tiểu thuyết phim ảnh, nhưng Alex và Natasha đều nghe rất chăm chú, không muốn bỏ qua bất kỳ một chi tiết nhỏ nào. Tuy vậy, thi thoảng Alex và Nat vẫn len lén liếc nhìn nhau.
That’s right ! Nó còn “Dog’s Food” hơn cả câu chuyện của hắn và cô !
— QUẢNG CÁO —
................
Sau khi trải nghiệm xong bữa cơm gia đình thân mật ở nhà Coulson, Alex và Nat no căng bụng, cuối cùng nói lời tạm biệt với đôi tình nhân già. Rời khỏi ngôi nhà tình yêu đó, hai người cũng không trở về nhà của mình, mà quyết định đi tới một quán bar gần đó, dành cho thời gian riêng tư của nhau.
Gọi hai ly và một chai rượu vang, tìm một chỗ ngồi tương đối kín đáo, Alex và Natasha ngồi xuống.
Tiếng âm nhạc nhẹ nhàng du dương, quanh quẩn trong quán rượu đêm, khiến cho khung cảnh có chút tĩnh mịch càng trở nên lãng mạn hơn.
Nhưng thời gian lãng mạn đó cũng không kéo dài được bao lâu với đôi tình nhân trẻ đang ngồi một góc. Khi Nat đang ngồi dựa vào lòng Alex, trò chuyện vui vẻ, thì bỗng nhiên, một cảnh tượng để cô trợn mắt lên xuất hiện trước mặt, Alex đang ngồi vuốt vuốt mái tóc cô cũng nhíu mày lại.
Chỉ thấy, trước mặt bọn họ, một vòng tròn sáng màu vàng xoay tròn dần dần to lên, hiện ra một cách cổng không gian, một người mặc áo choàng màu vàng trùm kín lấy khuôn mặt từ trong đó bước ra, cởi ra mũ trùm đầu, hiện ra khuôn mặt trắng nõn với cái đầu trọc sáng bóng, chính là Sorcerer Supreme hiện nay của Trái Đất, Ancient One.
“Alex, tôi cần cậu đi với tôi một chuyến, có một chuyện quan trọng cần đích thân cậu xử lý !”
Alex nhíu chặt hai hàng lông mày, nghi ngờ hỏi lại: “Chuyện gì mà đích thân tôi lại phải tự tay xử lý, đến cả Thượng Cổ Tôn Giả cũng không thể ra tay được sao...”
Hơi ngừng lại một lúc, Alex nghĩ tới điều gì, thốt lên: “Chẳng lẽ...”
“Đúng như ý nghĩ của cậu, là chuyện đó !”
“Where ?” Hít một hơi thật sâu, trấn tĩnh lại Natasha đang có chút căng thẳng, Alex hỏi.
“Đại La !”