Chương 7:
Ngày hôm sau.
Đúng là, càng sợ điều gì thì càng gặp điều đó. Giáo sư đưa cho cả lớp một văn kiện tới quang não. Mỗi một học viên sẽ được nhận một tập tư liệu về đối tượng kết đôi, bên trong ghi rất rõ ràng độ phù hợp vượt quá 90% , trong đó đã bao gồm cách thức liên hệ, yêu thích, quan hệ xã hội, bối cảnh gia đình, lý lịch...... Thiếu sót duy nhất chỉ là thiếu ảnh chụp cùng tên họ. Nếu không có gì bất ngờ, đây là người được ghép đôi với cậu hình thứ ngẫu nhiên kết phối, cả hai đều được giấu tên nên gặp mặt cũng không khiến cho hai bên xấu hổ. Nhưng nếu phù hợp nói không chừng còn có thể sinh ra một câu chuyện tình yêu tuyệt đẹp.
Cố Diễn cầm phần tư liệu nhưng không mở ra xem. Bản thân giờ phút này biểu tình chết lặng, nội tâm cực độ phát điên. Vì cái gì lại có một Alpha có phù hợp với mình! Là bản thân mình tin tức tố hỏng hay đối phương cũng cũng hỏng như vậy?
Lan Tư nhìn một Cố Diễn quay sang Vân Hoàng cũng có điệu bộ như vậy, hỏi: "Hai người các cậu là vui á đến mức phát rồ rồi sao?"
Cố Diễn thở dài: "Đúng, tôi đang rất là vui mừng đây."
Lan Tư:...... Thực xin lỗi, tôi nhìn không ra là cậu vui mừng.
Máy truyền tin trên tay Cố Diễn đột nhiên vang lên một tiếng, có một tin nhắn từ người lạ gửi cho cậu: "Xin chào, bà xã :)"
??? Cái này dấu ngoặc cười là cái quỷ gì vậy, tôi nhìn tới khϊếp sợ luôn rồi.
Cố Diễn xóa tin nhắn kéo số điện thoại kia vào sổ đen , sau đó ngẩng đầu nhìn thoáng qua Vân Hoàng. Vân Hoàng đại khái là cảm nhận được nội tâm cậu đang vô cùng tuyệt vọng, hai người phối hợp ăn ý, nhẹ nhàng gật đầu xoay người bắt đầu thu thập đồ đạc.
# Chương 8:
Vì thế Cố Diễn lại trốn chạy.
Giống như lại trải qua ngày thứ hai ở buổi phân hóa tính dục, nhưng lần này Cố Diễn vì kết đôi ngẫu nhiên mà lần thứ hai ngồi ở bàn điều khiển cơ giáp.
Không còn biện pháp khác, mặc dù đã dạy cho Vân Hoàng điều khiển nhưng vì thân thể là Omega, không thể chịu được cường độ tập luyện cơ giáp. Huống hồ Omega tinh thần lực đã không cao, ngay cả khởi động cũng là một vấn đề khó khăn.
Cho nên Cố Diễn chỉ có thể nhận mệnh điều khiển cơ giáp, một bên thả lỏng thân thể cùng cơ giáp sáp nhập, một bên ở trong lòng nhẩm nghĩ:
Lão tử về sau nhất định phải tìm một Beta vô cùng lợi hại, vừa có thể sinh hài tử còn có thể biết lái cơ giáp.
Đèn chớp chớp báo hiệu bật nguồn, dòng điện nhè nhẹ từ trên bàn lan tràn từ tay lên đến đầu não, thong thả ngấm vào xương cốt và đầu của Cố Diễn, quá trình diễn ra vừa chậm vừa đau đớn khiến cậu cuộn tròn người lại.
Âm thanh máy móc vang lên: "Tình trạng phù hợp đạt 70%...... 80%......" Âm thanh khô khốc trong khoang máy vang lên tới độ phù hợp 94% thì dừng lại.
Nếu mà cho Cố Diễn biết ai là người phát minh ra cái loại đồ vật này, nhất định sẽ đào cả mồ họ sống dậy. Cố Diễn đau tới mơ hồ oán trách.
"Chào cậu, nhị thiếu gia. Người đầu tiên phát một ra cơ giáp loại 1, là tiến sĩ Robert · Khải Luân Tư. Ngài ấy dành 12 năm để phát mình và chế tạo ra. Trước khi ngài ấy mất đã đem khoang điều khiển mở ra, trực tiếp tiến vào không gian vũ trụ. Trường hượp cậu muốn tìm mồ của ngài ấy khả năng tính là 0. Nếu trực tiếp vào lỗ đen vũ trụ tìm kiếm, xác suất sẽ cao hơn là: 0.000003%."
Để tiện cho việc sử dụng, cơ giáp hiện nay đều mở thêm phần linh trí xác nhận độ hòa hợp cao hơn, đem câu hỏi trong đầu Cố Diễn trả lời.
Tỉ lệ 0.000003% mà cao!
"Nhị thiếu gia?" Vân Hoàng kinh ngạc nhìn cậu một cái.
"Tiến hành rà soát thông tin...... Xin chào, cậu Vân Hoàng. Tôi là cơ giáp NO.G16, rất vui được quen biết cậu. No.G16 là cơ giáp thuộc quyền sở hữu của đại thiếu gia Cố gia."
G là tên viết tắt, mà NO.16 là mức độ đạt được trên xếp hạng. Có thể có leo lên top 20 trong bảng xếp hạng thì Cố gia cũng không hẳn là một vị trí nhỏ. Chỉ có thể là người của tinh cầu Thủ Đô.
Vân Hoàng gật gật đầu, cũng biết mình không lên đi tìm hiểu quá sâu vào lai lịch của Cố Diễn.
"Nhị thiếu gia, cậu có cuộc gọi tới từ đại thiếu gia. Có muốn nhận cuộc gọi."
"Mở đi." Cố Diễn lắc lắc đầu, hoàn toàn không biết cứ phó mặc cho NO.G16.
Trước mặt hiện lên màn hình lắc lư, dần dần mới hiện rõ hình ảnh. Trên màn hình ảo xuất hiện một vị sĩ quan trẻ. Mặc một bộ thường phục màu đen mang lại cho người nhìn dáng vẻ trầm tĩnh, huân chương bạc sáng lấp ló trên vai và trước ngực lại càng thu hút. Mái tóc gọn gàng màu sợi đay không kềm chế tức giận hướng Cố Diễn mắng:
"Tiểu tử nhà ngươi còn biết tiếp điện thoại hả? Sau buổi phân hóa còn dám lén trộm cơ giáp? Mai danh ẩn tích, không nói tiếng nào cho người nhà? Làm sao, bất mãn vì giới tính không như ý muốn, nên muốn trốn à?"
Quả nhiên là cậu ta bất mãn vì là Omega. Vân Hoàng nghe cuộc đối thoại của anh em họ tự mình đưa ra quyết định.
"Đúng vậy, em chính là bất mãn đấy. " Lần chạy trốn này đi là hai năm, trong lòng Cố Diễn có điểm sợ, nhỏ giọng nói thầm: "Là mượn cơ giáp. Đây đâu phải trộm đâu."
Cố Hi cười lạnh một tiếng, "Bang" mà treo điện thoại.
Hình chiếu biến mất trong chớp mắt, trước khi tắt máy Cố Diễn biến sắc nhìn góc bên phải lộ ra đôi giày chiến mà cậu không bao giờ quên. Đó là ba.. ba mình nha
Ý, anh trai còn giúp mình giấu không nói cho cha.