Quyển 1 - Chương 1-2: Chào mừng đến với trò chơi gϊếŧ người

Sau khi Tang Giao đồng ý với sinh vật kỳ lạ kia liền được tiến vào một cabin kỹ thuật cao.

Cabin không lớn nhưng có đầy đủ nội thất, giường ngủ, bàn ăn, bếp và nhiều thứ khác nữa,.... Máy tính trên bàn đã được bật lên sẵn, con trỏ chuột chỉ vào dòng chữ " Chào mừng đến với trò chơi gϊếŧ người".

Tang Giao thuận thế nhấp chuột vào, ô chữ liền biến mất sau đó hiện ra bốn lựa chọn.

[Mô tả] [Trực tuyến] [Thời gian chuẩn bị 20:00][Nhấp vào để bắt đầu ngay lập tức] [Trung tâm thương mại]

Trong lúc Tang Giao đang cảm thấy có chút khó hiểu thì màn hình liền hiện ra giải thích tường tận cho cậu.

Trò chơi này tương tự như game nhập vai và yêu cầu người chơi phải nhập vai vào một nhân vật nào đó. Tuy nói là gϊếŧ người nhưng thực tế gϊếŧ người chỉ là một phần nhỏ của nó. Kịch bản trong trò chơi được chia thành ba cấp độ — A (cực khó), B (khó) và C (trung bình), và các cấp độ hoàn thành là S +, S, A, B và C (C là không đủ điều kiện và nếu có ba chữ C sẽ bị xóa sổ), cấp kịch bản càng cao, mức độ nguy hiểm càng cao, nhưng phần thưởng và điểm thưởng càng phong phú. Cấp độ xóa sổ được đánh giá tùy theo mức độ hoàn thành nhiệm vụ, và không có cấp độ S + nhưng chế độ trò chơi có trực tuyến một người chơi và nhiều người chơi, và có ba trường trong chế độ nhiều người chơi trực tuyến: trường thi đấu, lò mổ và trường quảng cáo. Sân thi đấu là pk đồng đội, có thể ghép ngẫu nhiên hoặc kết bạn trực tuyến, để hoàn thành nhiệm vụ tốt hơn; lò mổ là khu vực có phần thưởng hậu hĩnh nhất và cũng nguy hiểm nhất, thường chỉ có những kẻ ngoài vòng pháp luật mới chịu vào đó tham gia; lĩnh vực xúc tiến là nâng cấp và trải nghiệm các thế giới cấp cao hơn.

Nếu bạn bị thương trong trò chơi, bạn sẽ tự động chữa trị sau khi nhiệm vụ kết thúc, nhưng nếu bạn chết, bạn thực sự đã chết đi.

Tang Giao xem đi xem lại bản hướng dẫn nhiều lần, sau đó mới thoát ra và nhấp lại vào trực tuyến, trên màn hình xuất hiện "Bạn bè 0/99"

Cậu nhấn nút quay lại, trở về bốn lựa chọn ban đầu.

Cuối cùng, khi chỉ còn năm phút nữa là kết thúc đếm ngược, trung tâm thương mại mới mở cửa lúc Tang Giao:00.

Trong đó có hầu hết mọi thứ nhưng không có ngoại lệ đều cần đổi lấy điểm thưởng trao đổi, giờ Tang Giao chả có gì nên chỉ có thể lưu luyến mà tắt máy.

Thời gian đếm ngược dần kết thúc.

Vào lúc đồng hồ đếm ngược đến con số 0, Tang Giao không kiểm soát được mà nhắm chặt hai mắt, một giọng máy móc lạnh lùng vang bên tai cậu.

"Chào mừng bạn đến với kịch bản" Bệnh dịch ", Cấp kịch bản là: C, chế độ độc lập, vai trò: Tang Giao, diễn viên: Tang Giao. Đã hoàn thành thiết lập."

"Tôi là hệ thống phụ trợ của bạn cho thế giới này: 000. Nếu bạn cần trợ giúp, vui lòng gọi số sê-ri của tôi. Chúc bạn chơi game suôn sẻ."

[Bối cảnh: Kết thúc sự tràn lan của bệnh dịch.

Danh tính người thu thập: Thiếu gia mù lòa bị bỏ rơi - Tang Giao

"Vào tuần thứ ba của ngày tận thế, gia đình người Tây Tạng hết thức ăn và nước uống, vì cậu con trai út Tang Trì đã đánh thức năng lực loại lửa, và Tang Giao người bị mù không thức tỉnh được sức mạnh nào, vì vậy mẹ kế của Tang Giao cùng người cha quyết định vứt bỏ nó. Tang Giao. Cùng Tang Trì rời khỏi để tìm cơ hội sống sót. Tang Giao bị bỏ rơi phải sống một mình trong căn biệt thự trống trải và chết đói không lâu sau đó. "

Nhiệm vụ: Sống sót sau 90 ngày.

Nhiệm vụ bổ sung: Tìm ra nguyên nhân thật sự gây ra sự lây nhiễm của bệnh dịch và kết thúc ngày tận thế.】

Đang tiến hành truyền tống.

Lúc này, mẹ kế, cha và em trai đã bỏ đi được hai ngày vậy là nguyên chủ đã phải nhịn đói đến hai ngày

Bụng cậu réo lên ầm ĩ.

Là một người mù trong tay không có vũ khí lại bị đói hai ngày, làm sao cậu có thể sống sót qua 90 ngày được chứ?

Tang Giao không biết phải làm sao, hiện tại cậu muốn ăn gì đó, thật khổ mà.

Cẩn thận giữ chặt tay vịn của ghế sofa, Tang Giao đứng dậy, ngập ngừng bước lên trước hai bước , cậu vấp ngã nhưng may mắn sờ đến tay nắm cửa.

Cậu sờ sờ thử thì thấy nó không khóa nhưng tiếng zombie gào rống từ bên ngoài truyền đến dọa cậu không dám mở cửa.

Tang Giao sờ sờ bụng, cậu cảm thấy bản thân sẽ chết ở thế giới đầu tiên mất thôi.

Nếu đã như vậy còn không bằng xinh xinh đẹp đẹp chết đi trở thành một con ma đối tao nhã.

Cậu cứ ôm suy nghĩ như vậy chậm rì rì đi vào phòng ngủ, nằm xuống bắt đầu xem nhẹ tiếng bụng kêu ầm ĩ , thả lỏng cơ thể chìm vào giấc ngủ.

Mơ mơ màng màng ngủ một chốc, bỗng nhiên Tang Giao nghe được tiếng bước chân nặng nề cùng tiếng gầm. Cậu sợ hãi tỉnh dậy.

Lúc cậu ngủ cũng không nghe thấy tiếng cửa sổ bị vỡ hoặc tiếng phá cửa a, sao lại có tang thi chạy vào chứ?!

Chẳng lẽ ông trời nhìn không được mỹ nhân chết vì ngủ nên dùng tang thi dữ tợn tiễn cậu đi sao.

Tang Giao ấm ức suy đoán, hệ thống trong đầu bỗng lên tiếng: "Cậu không khóa cửa."

Tang Giao động não nhớ lại, kinh ngạc nói: "Là do con tang thi đó tự mở cửa sao?! Sao nó lại có thể thông minh như vậy?"

Hệ thống không trả lời nữa chắc là tán thành với suy đoán của hắn.

Nhưng tiếng bước chân ngày càng gần thì nói nhiều như vậy có tác dụng gì chứ, Tang Giao không còn tâm trạng suy nghĩ lung tung. Cậu nuốt nuốt nước bọt, giọng nói run rẩy hỏi hệ thống: "Làm sao bây giờ a. Tôi thà bị đói chết còn hơn bị cắn chết a."

Tuy rằng mắt không nhìn thấy nhưng trong đầu cậu liên tục hiện ra gương mặt ghê tởm của tang thi lúc trước từng xem trên phim ảnh, mỗi một lần nhìn thấy đều khiến cậu muốn nôn mửa.

Hệ thống vẫn trầm mặc như cũ, tang thi dường như ngửi thấy mùi người sống, cửa phòng ngủ chầm chậm bị đẩy ra. Con tang thi này có vẻ thông minh như người, không nhanh không chậm tới gần con mồi. Trong cổ họng phát ra tiếng gầm trầm thấp.

Ngay lúc con tang thi đó sắp đến gần, cả người Tang Giao cứng đờ không dám nhúc nhích.

Hệ thống đột nhiên nói :"Hôn hắn."

Đầu óc Tang Giao trống rỗng, nghe lời đi đến phía trước.

Khóe miệng méo xệch hôn lên đôi môi của tang thi, một mùi bạc hà tràn vào trong miệng Tang Giao.

Phản ứng đầu tiên của cậu là - con tang thi này còn ane kẹo bạc hà sao? Không phải đã thành tinh rồi chứ?