"Cầu cứu? Lần này có người nghe thấy tiếng con cầu cứu rồi ư?" Trần Tịch cúi đầu nhỏ giọng lẩm bẩm, vậy tại sao lúc trước tôi cầu cứu, không có cảnh sát tới cứu tôi?
"Con vừa nói cái gì?" Stranth không nghe rõ, hỏi lại.
"Lúc này ngài tới cứu con, có phải là bây giờ con được phép sống sót phải không?"
Stranth có thể nhìn thấy đôi mắt ngọc bích đứa bé chiếu rọi màu hoàng hôn rực lửa, xán lạn như ánh lửa.
...
Tại thành phố T.
Trong một căn chung cư, Trần Tịch oa ở góc sô pha, ôm quyển sách lật xem.
Từ khi sống lại tại thế giới xa lạ này, Trần Tịch chưa từng có suy nghĩ quay trở về thế giới cũ, một phần nguyên bản ở nơi đó hắn cũng không có bất cứ ràng buộc nào, thậm chí nguyên nhân chết cũng là do tân thủ lĩnh của tổ chức làm bẫy rập, một phần là hắn cũng luyến tiếc nơi này...
Từ ngày hắn xuyên qua thế giới này, cũng đã được một tuần hơn, Trần Tịch cũng từ ban đầu kinh ngạc về thế giới này có dị năng, đến nhân loại ở thế giới này vì dị năng mà nhìn có chút đa dạng.
Trần Tịch được biết từ năm 5 tuổi đến 6 tuổi, thì trẻ em ở thế giới này sẽ dần thức tỉnh năng lực.
Đương nhiên, cho dù đa số dân cư thế giới đều sở hữu năng lực, thì cũng có một phần nhỏ dân cư không thức tỉnh năng lực.
Kêu là, "vô dị năng".
Bởi vì thế giới này tồn tại dị năng lực, cho nên cũng là một thế giới tôn sùng sức mạnh, thắng làm vua, thua làm giặc.
Nói thật, lúc đến thế giới này Trần Tịch cũng không có cảm giác trong người tồn tại dị năng lực gì hết, nhưng là Trần Tịch nhớ lại lý do mà Stranth nhận nuôi hắn.
[Dị năng của con rất nguy hiểm.]
[Nếu bác không nhận nuôi con, con lập tức sẽ bị mang đi khu vực thu nuôi giam giữ lại, cho đến khi chết.]
Cho nên từ đó có thể biết được, thức nhất là "hắn" đã thức tỉnh năng lực, năng lực còn nguy hiểm đến nỗi bên phía chính phủ muốn giam giữ khống chế.
Thứ hai là bọn họ có thể kiểm nghiệm một người có năng lực hay không, chỉ là không biết có thể kiểm tra được năng lực sở hữu là cái gì hay không.
Thứ ba, nếu có thể kiểm nghiệm, cũng không thể bỏ qua khả năng có đồ vật khống chế, thậm chí là vô hiệu năng lực.
Vì hiện tại bản thân hắn cũng không hiểu rõ thế giới này, nên Trần Tịch sau khi đi theo trở về chung cư của Stranth, phát hiện thư phòng chứa đầy sách, thì đa số thời gian Trần Tịch đều dành cho việc đọc sách.