🖼️ Chương này có nội dung ảnh, vui lòng xem trên
Phiên bản đầy đủ Trong bóng đêm, Thi Mị đang bị một người đàn ông béo mập ôm vào ngực làm bậy, nhưng giây tiếp theo, bả vai Thi Mị bị một bàn tay mạnh mẽ kéo qua, giày cao gót hơi trẹo một chút.
Cô kề sát ngực anh, bị cánh tay rắn chắc của Cố Lệnh Thâm nâng mông lên ôm đi, nghe tiếng tim đập ổn định trong l*иg ngực anh, ngửi hơi thở nam tính đầy trưởng thành chỉ riêng anh có.
Thi Mị áp lên l*иg ngực của anh, cuộn tròn thu nhỏ người lại.
Tay cô đặt trên cổ áo sơ mi trắng của anh, sơn móng tay màu rượu đỏ, ở trên yết hầu gợi cảm của người đàn ông, mờ ám sờ một cái, cùng với đó là giọng nói nũng nịu của cô gái nhỏ, thật ngọt ngào.
“Chú.”
Người đàn ông không trả lời.
Người này thật là vừa lạnh như băng lại vừa nóng hầm hập, tương đối phức tạp, cũng tương đối khó dụ.
“Ai vậy? Ai dám cướp đàn bà của tao?” Giọng nói hung tợn của người đàn ông mập vang lên, nhưng Cố Lệnh Thâm không quan tâm, mặt mũi lạnh nhạt, ôm cô gái nhỏ trong lòng đi vài bước qua bên cạnh, rồi thả cô xuống.
Người đàn ông mập không được thoả mãn, trong lúc hỗn loạn lại ôm một người phụ nữ khác mà gặm nhấm.
“A~”
Cô gái nhỏ tựa như vừa mới bị bong gân, nhẹ nhàng kêu lên một tiếng, lại lần nữa ôm chầm lấy người đàn ông trưởng thành, trong bóng đêm, không ai nhìn thấy khóe môi cô vừa cong nhẹ lên.
“Có sao không? Có đứng vững được không?”
Giọng nói của anh rất thu hút, sắc mặt trầm tĩnh như cũ.
Trong một giây đó, Thi Mị nghĩ đến vừa nãy anh ở trong căn phòng tối mịt kia, thứ đồ lớn mở rộng cơ thể cô ra, vừa nóng lại vừa căng, hơi thở hòa quyện vào nhau cực nóng lại cực lực kìm nén, mồ hôi từ mặt anh chảy xuống, rơi xuống trên thân hình trắng mịn của cô.
Anh cầm mắt cá chân cô, dươиɠ ѵậŧ lớn đâm sâu đến chỗ mẫn cảm nhất của cô, lặp đi lặp lại hành động ma sát làm cô không chịu nổi mà lêи đỉиɦ, làm cô hét chói tai.
Những chi tiết rất nhỏ trong cuộc giao hoan, ở trong đầu Thi Mị được lặp lại rõ ràng lại dai dẳng.
Xong việc, Thi Mị thấy trong túi có tấm séc 400 vạn, bên trên là chữ kí tên của Cố Lệnh Thâm, rất qua loa nhưng cũng rất ngông cuồng, có hương vị của ông chủ lớn.
Xem chữ của anh là có thể liên tưởng ra được, rốt cuộc anh là một người đàn ông như thế nào.
Tựa như mỗi lần làʍ t̠ìиɦ với cô xong, Cố Lệnh Thâm đều có thể bày ra bộ dạng chuyện gì cũng chưa từng xảy ra, nhưng mà, tổng kết lại rồi cho cô thêm một phần trìu mến, ví dụ như nhà, ví dụ như tiền.
Rõ ràng ngay từ đầu, người lòng mang ý xấu là cô.
Cho nên, cho dù Cố Lệnh Thâm có nhiều lúc tuyệt tình thế nào, Thi Mị cũng vẫn cứ không muốn buông tay. Có lẽ, cô thật sự có thể thành công? Cho dù đến lúc đó không làm được, không khống chế được người đàn ông này, cô cũng muốn quấn lấy người đàn ông của Hướng Thiến, làm cô ta phải đau khổ vài phần.
Cho dù cuối cùng là làm người tình của anh, cũng được.
“Chú, em không sao cả.”
Cánh tay khoẻ khoắn của người đàn ông đỡ lấy eo của cô, cho phép Thi Mị vẫn mềm nhũn kề sát lên người anh, trên người cô có mặc hai miếng vải mỏng tang, mặc hay không mặc cũng không khác biệt lắm.
Mặc kệ tay của Cố Lệnh Thâm có ngay thẳng tới đâu, nhưng sờ tới chỗ nào, cũng đều không tránh được việc tiếp xúc thân mật với da thịt cô.
Mà người đàn ông, giờ phút này áo mũ chỉnh tề.
“Tàm tạm, chú tới đây mau.” Thi Mị nhìn anh, đột nhiên cười, “Chú, có phải mỗi lần một người phụ nữ nào đó gặp phải chuyện như thế này, chú đều sẽ làm anh hùng cứu mỹ nhân không?”
Mông Thi Mị bị cánh tay của anh thít chặt lộ ra vết tích trên làn da non mềm, vặn vẹo mông của mình, môi đỏ kề sát tai của người đàn ông: “Chú, nếu sau này còn có người phụ nữ nào như vậy, chú cũng sẽ giống như bây giờ, một lần đã cho 400 vạn sao?”
Câu này nghe qua, cảm thấy có hơi chua.
Người đàn ông nhìn yêu tinh dù vui hay giận đều đẹp này, ánh mắt vẫn bình tĩnh chín chắn, đàn ông luôn là như vậy, không hề ý thức được mà khoác lên dáng vẻ uy nghiêm của sếp lớn, nhưng khi ở trong cơ thể của cô, lại là một vẻ ngoài khác.
“Còn ầm ĩ cái gì?” Cố Lệnh Thâm coi cô giống như một cô bé con, tiếng nói mềm mỏng lại êm tai, “Sau này tự chăm sóc bản thân cho tốt, học xong, tương lai tìm một công việc tốt, kết hôn sinh con.”
Kết hôn sinh con.
“Chú.” Cô gái nhỏ thân mật dán lấy anh, duỗi tay nâng mặt anh, lẩm bẩm như tự nói, “Người phụ nữ nào đã từng qua lại với chú, chú cảm thấy, sau này cô ấy còn có thể vừa mắt ai đây?”
Người đàn ông lại một lần nữa rơi vào im lặng, không nói.
Thi Mị đoán được, Cố Lệnh Thâm sẽ không phải không quan tâm chút gì tới cô. Hướng Thiến vừa quay đầu lại, phát hiện không thấy Cố Lệnh Thâm đâu, cô ta hơi hoảng loạn, lo sợ với trường hợp này.
“Lệnh Thâm? Lệnh Thâm? Anh ở đâu rồi?”
Chờ đến khi mắt có chút hơi thích ứng được với bóng tối trước mặt, Hướng Thiến chỉ nhìn thấy La Việt ở trước mặt, vội vàng nói: “La Việt, cậu có nhìn thấy Lệnh Thâm không?”
La Việt vuốt mũi, sao có thể không biết ông chủ mình ở đâu chứ, nhưng vì tránh cho sân sau bị cháy, vẫn phải che giấu hộ: “Có thể trong người cảm thấy không khỏe nên đi ra ngoài, chị dâu, chúng ta cũng đi ra ngoài đi.”
“Được.”
Tâm tình Hướng Thiến sắp hỏng rồi, từ trước tới nay cô ta chỉ cảm thấy Cố Lệnh Thâm là một người đàn ông khá biết kiềm chế, đối với ả cũng chỉ là làm tròn nghĩa vụ của mình, bởi vì cô ta một lòng muốn gả cho anh.
Nhưng mà bây giờ, cô ta cảm thấy gần đây Cố Lệnh Thâm đối xử với cô ta càng ngày càng hờ hững, phần lớn thời gian đều không quan tâm đến tâm trạng của ả, đi ra ngoài cũng không dẫn theo cô ta, tuy rằng chỉ là một chuyện nhỏ, nhưng lại luôn làm cô ta thấy không mấy vui vẻ.
Mà bên này, cánh tay của Cố Lệnh Thâm đang nâng eo của Thi Mị, bàn tay cực nóng bao trùm lên mông cô, lòng bàn tay thô dày đầy vết chai, như có như không mà nhẹ nhàng vuốt ve làn da của cô, Thi Mị khẽ rêи ɾỉ, cả người run rẩy.
Cơ bắp đàn ông rắn chắc, bả vai cao thẳng cũng mang lại cho người ta cảm giác an toàn, đôi tay cực nóng như ma quỷ nhịp nhàng di chuyển trên cơ thể trần trụi của cô, không có người đàn bà nào có thể khước từ anh.
“Chú…”
Thi Mị vặn vẹo cơ thể yêu tinh của mình, kề sát thân mật hơn.
Đương lúc này âm nhạc kí©ɧ ŧìиɧ vang vọng khắp toàn sân, tất cả mọi người đều đang gặm nhấm người phụ nữ trong l*иg ngực mình, rượu vang đỏ giữa sân gần như đều bị đổ lên người mấy người phụ nữ, môi lưỡi của bọn đàn ông đều gặm cắn trên da thịt đàn bà, hoang dại liếʍ rượu vang vào miệng, ở dưới nhịp điệu của âm nhạc mà đắm chìm trong bữa thịnh yến được chiêu đãi bằng cơ thể của các người đẹp mặc bikini, giống như thú hoang mà phóng túng.
Có người một tay ôm vài em, môi lưỡi không ngừng di chuyển trên mấy người phụ nữ, liếʍ đến nỗi bọn họ phải thở hổn hển, trộn lẫn mùi hương của rượu vang đỏ và mùi cơ thể của phụ nữ mà nuốt xuống.
Mấy người đẹp mặc bikini ở trong sân lúc này, đều quyến rũ đong đưa cơ thể của mình, tùy ý để nhóm đàn ông giữa sân sử dụng, môi đỏ phát ra tiếng rêи ɾỉ và thở dốc mập mờ.
Hướng Thiến bị chuyện này làm cho khϊếp sợ, nghĩ thầm đây là loại trò chơi mà đàn ông có tiền sẽ chơi.
“Chú…”
Cô gái nhỏ trơn như nước dựa vào trong lòng của người đàn ông, cảm nhận bàn tay của anh vuốt ve trên người mình, đi đến đâu, gần như đều thắp lên một ngọn lửa nóng cháy, trong nháy mắt Thi Mị đã mềm.
“Chú, nóng quá…” Thi Mị ở trong lòng anh da^ʍ dật xoay lại, cũng không để ý người nào ở bên cạnh, dán sát không kẽ hở với anh, cơ thể khiêu gợi cúi xuống.
Hơi thở của Cố Lệnh Thâm bắt đầu trở nên dồn dập, nhìn cô không ngừng đốt lửa trên người mình, môi đỏ đầy cám dỗ, đầu lưỡi hơi cong, cách một lớp quần tây mà hôn lên chỗ kia của anh.
Rất nhanh, cây gậy thịt lại loáng thoáng có xu thế đứng lên.
Thi Mị thổi mạnh vào gậy thịt kia, lại bị bàn tay lớn của người đàn ông bắt lấy cánh tay, đứng lên một lần nữa.
Cố Lệnh Thâm nhìn nàng yêu tinh trước mặt, như mất khống chế mà hôn cô, đầu môi chót lưỡi của hai người gắn bó chặt chẽ, trong miệng Thi Mị có mùi hương khoẻ khoắn của đàn ông, cô bị hôn đến cả người run rẩy.
“Ưm…”
p/s: Chương sau là chương Vip. Để đọc chương vip bạn vui lòng đăng ký tk tại đây. https://truyenhdt.com/?ref=35331