Chương 14: Da^ʍ phụ

Hàn Y Mộng cắn môi, sống chết nhắm chặt hai mắt lại: "Đừng mà, đừng nhìn tôi nữa..."

Người đàn ông đặt một nụ hôn trên trán cô, giọng nói trầm thấp vang lên bên tai cô: "Y Mộng à, em nhìn cái huyệt nhỏ của em kia, chỉ làʍ t̠ìиɦ bằng miệng mà đã khiến nó ướt tới như vậy, bị anh trai xâm phạm thì hưng phấn tới vậy sao? Xem ra em gái của anh, đúng thật không hơn không kém một da^ʍ phụ nha!"

Hàn U Mộng vô thức muốn phản bác, nhưng dưới bụng nhỏ đột nhiên có một luồng kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt khiến cô thoáng chốc nghẹn lời, hình như thật sự có chất lỏng gì đó, đang từ trong huyệt nhỏ chảy ra... U

Giang Tế Xuyên đưa biểu hiện của cô vào trong tầm mắt mình, trong đôi mắt lạnh lùng trong trẻo lóe lên một tia đắc ý, ngón tay anh vô tình hay cố ý xoa nắn bầu ngực sữa trắng tuyết của cô gái, gương mặt khôi ngô anh tuấn trằn trọc giữa hai khối ngực màu mỡ, trông vừa cấm dục lại vừa háo sắc: "Đây là thành quả mà anh đã chăm sóc em trong mấy ngày ngắn ngủi. Mỗi buổi tối sau khi đễ em giúp anh làʍ t̠ìиɦ bằng miệng xong, anh đều cắm vào trong huyệt nhỏ của em, cho nên, bây giờ cho dù là đang ở trạng thái tỉnh táo, cơ thể em cũng đã có quán tính, từ lúc quan hệ bằng miệng đã bắt đầu chảy nước liên tục, chờ đón gậy thịt của anh đút vào ngay."

"Không, không phải như vậy, không thể nào.."

Miệng Hàn Y Mộng vẫn quật cường phản bác như cũ, nhưng chính bản thân cô biết rõ, Giang Tế Xuyên nói không sai, cơ thể cô đã có cảm giác theo quán tính, nhưng mà, bởi vì có thể do lúc trước cô nằm mơ, cho nên mới để mặc cho du͙© vọиɠ thành như thế này mà!

Tâm trí cô nhớ lại từng khung cảnh dâʍ ɭσạи trong mơ, lúc đó cứ tưởng là giấc mộng xuân ngọt ngào, bây giờ nghĩ đến thì đều đi cùng với hiện thực đáng sợi

Cô lại bật khóc, khóc sướt mướt vô cùng yếu điệu xinh đẹp: "Giang Tế Xuyên, anh quá đáng lắm, tại sao anh lại đối xử với tôi như vậy, anh có từng nghĩ đến bố, sức khỏe của bố vốn không tốt, nếu như ông ấy biết con trai và con gái của ông ấy làm ra loại chuyện này..."

"Ha ha,"

Giọng điệu người đàn ông lạnh lùng như băng: "Vậy lúc đó ông ta ở sau lưng mẹ tôi làm chuyện xằng bậy, còn sinh ra một đứa con riêng là em, có từng nghĩ đến có một ngày tôi mà biết được, sẽ cảm thấy như thế nào không hả?"

Hàn Y Mộng sững sờ, quả nhiên, là anh không chấp nhận cô, sự độ lượng của anh đều là giả tạo, cái gì mà anh trai ấm áp ân cần, tất cả đều giả tạo hết, chỉ trách bản thân cô ngốc nghếch, vậy mà tin tưởng lời nói của anh.

"Khốn kiếp, Giang Tế Xuyên, anh là tên khốn kiếp!"

Cô rơi nước mắt mắng chửi anh, xô đẩy anh, tại sao anh lại dùng kiễu gia đình hạnh phúc như vậy để lừa gạt cô!

Người đàn ông làm như không nghe thấy, bàn tay ra sức dễ dàng tách mở hai chân của cô.

"Tôi vốn muốn thật lòng đối xử tốt với mấy người, chỉ là trông em quá vui vẻ, vui vẻ tới mức khiến người ta căm ghét, cho mình khóc lóc, sớm nhận ra thế giới này hung ác cũng không phải là chuyện xấu."

Đẩy mở hai mảnh thịt trai ra, Giang Tế Xuyên đỡ lấy vật nam tính chống vào ngay miệng hoa huyệt mềm mượt ướt đẫm của cô gái: "Y Mộng à, chắc chắn là em không biết, thật ra cái huyệt nhỏ của em rất tham ăn, nó rất thích gậy thịt của tôi."

Qυყ đầυ dính dâʍ ɖị©ɧ xung quanh miệng hoa huyệt, cọ xát với âm đế của thiếu nữ, viên thịt tròn nhỏ đó nhanh chóng run rẫy vì mẫn cảm, hoa huyệt cũng tiết ra rất nhiều mật dịch tự nhiên, Giang Tế Xuyên nhìn thấy màn dạo đầu cũng đã dần ổn rồi, bèn chuẩn bị tiến vào trong miệng hoa huyệt.

Hàn Y Mộng đã cảm thấy miệng hoa huyệt bị thứ gì đó chống mở, vật lạ mạnh mẽ khiến cô hoảng loạn: "Đừng mà, đừng đưa vào mà!"

Nhưng lời cự tuyệt của cô lại trở thành thuốc kí©ɧ ŧìиɧ cho người đàn ông, Giang Tế Xuyên không chờ đợi thêm, quyết đoán thúc người vào một cái, gậy thịt cắm phụt một cách vững vàng vào bên trong hoa huyệt đẫm nước của thiếu nữ.