- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Lầm Lỡ Sa Đọa
- Chương 13: Ép buộc
Lầm Lỡ Sa Đọa
Chương 13: Ép buộc
Cô gái lảo đảo bước xuống giường muốn nhổ thứ trong miệng mình ra, nhưng lại bị bắt trở lại ở ngay cửa nhà vệ sinh.
Giang Tế Xuyên quăng em gái lên giường, bóp cỗ Hàn Y Mộng ép buộc cô nuốt hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình xuống: "Đây là minh chứng ân ái giữa anh em chúng ta, tại sao em lại có thể phun ra chứ?""
Hàn Y Mộng ho dữ dội, cô thật sự không dám tin, tại sao chuyện như thế này lại xảy ra trên người cô?
Mỗi đêm lúc ngủ say đều bị anh trai cùng cha khác mẹ xâm phạm, bây giờ vào lúc tỉnh táo lại bị ép buộc làʍ t̠ìиɦ bằng miệng, thậm chí còn phải nuốt tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh...
Khi nãy trong lúc lôi kéo, bộ đồ mặc nhà của cô gái đã rơi rớt không biết từ khi nào, cô khỏa thân há miệng thở hổn hển, thân hình đẹp để khiến Giang Tế Xuyên nhìn híp cả mắt, du͙© vọиɠ giữa hai chân vừa mới bắn ra xong lại vểnh lên một lần nữa.
Dư quang của Hàn Y Mộng chú ý đến dươиɠ ѵậŧ đang ngẩng đầu kia, cô không dám tin, rụt về đầu giường, giống như con thú nhỏ bị ép đến đường củng, ngẩng đầu nhìn người đàn ông với vẻ hoảng sợ: "Đã... đã xong rồi chứ? Thế này đã xong rồi chứ?"
"Ha ha."
Nghe thấy tiếng cười lạnh lùng đáp lại của người đàn ông, sau đó anh cởi đồ ngủ, cơ thể cường tráng nằm đè xuống, vòm ngực bình thường cứng rắn dán sát lên bộ ngực mềm mại của Hàn Y Mộng, giữa hai hàng chân mày của Giang Tế Xuyên lộ ra ý cười, giống như đang cười chế giễu cô gái này ngây thơ và ngốc nghếch.
"Làm gì có khả năng chỉ mới như vậy mà đã kết thúc? Y Mộng à, trò hay bây giờ mới chính thức bắt đầu không phải sao?"
Lời nói vừa dứt, người đàn ông đã vùi đầu xuống dưới, bờ môi vốn mang theo cảm giác lạnh lẽo vào lúc này đã trở nên ấm áp, đôi môi mỏng dán sát đỉnh nhũ hoa của cô gái, lúc bắt đầu thì nhẹ nhàng khẽ hút, anh tăng thêm sức mạnh, thậm chí bắt đầu có chút hung tợn khi gặm cắn đỉnh nhũ hoa của cô.
"Đừng mà anh, cầu xin anh... đừng như vậy mà, đừng tiếp tục nữa..."
Hàn Y Mộng bị đè cơ bản là không thể nào nhúc nhích được, chỉ có thể khóc lóc van xin anh trai dừng lại, chỉ là, ngay chính bản thân cô cũng biết điều này căn bản là uống công.
Người đàn ông không quan tâm tiếp tục động tác của chính mình, môi lưỡi anh dần dần dời lên trên, buông đỉnh nhũ hoa đã bị gặm cắn tới mức se cứng ra, anh cuồng nhiệt hôn lên môi em gái mình.
Hàn Y Mộng bị ép buộc hé miệng, chỉ trong chớp mắt, đầu lưỡi của Giang Tế Xuyên đã chui vào trong, anh ép buộc cô quấn quýt với mình cùng trao đỗi nước bọt với nhau, anh liếʍ láp từng ngóc ngách trong khoang miệng cô, cứ công thành đoạt đất như vậy, hôn cô gái tới mức hít thở không thông.
"Y Mộng, tối nào anh trai cũng cắm vào huyệt nhỏ của em, có lý nào hôm nay chỉ làʍ t̠ìиɦ bằng miệng mà đã kết thúc."
Người đàn ông vừa nói, vừa ngồi dậy, anh di chuyển người, quỳ ở giữa hai chân em gái, kéo thẳng qυầи ɭóŧ cô gái xuống.
Hàn Y Mộng há to miệng thở hỗn hỗn, hai chân giãy giụa lung tung, trong lúc vô tình đá một cái vào ngực Giang Tế Xuyên, cú đá đó rất mạnh, thậm chí Giang Tế Xuyên cũng thấy đau mà mặt mày cau lại, tất nhiên, đỗi lấy sẽ là sự đối đãi càng thêm thô bạo.
"Làʍ t̠ìиɦ với tôi khiến em chán ghét tới vậy sao? Tôi có chỗ nào kém thằng nhóc Hứa Tư Dương chứ? Tôi cũng có thể khiến cho em sung sướиɠ!"
Giang Tế Xuyên rõ ràng tăng lực trên tay hơn, có sự so sánh, lúc này Hàn Y Mộng mới biết khi nãy anh thật sự có thể nói là dịu dàng, còn bây giờ, hai mắt cá chân bị người đàn ông nắm giữ trong tay, cho dù cô có giãy dụa như thế nào cũng không có một tí ti hiệu quả.
Giang Tế Xuyên đè cả người xuống, dễ dàng cởi bỏ quần của Hàn Y Mộng, nửa người xinh đẹp phía dưới của thiếu nữ cứ thế mà phô bày không còn giữ lại chút kín đáo nào trước mặt anh.
Hoa huyệt nhỏ bé vì chủ nhân mà trở nên căng chặt và run rẫy, hai mảnh thịt trai đỏ hồng chắn trước u cốc ướŧ áŧ, trông còn có nét xinh đẹp vì ngượng ngùng.
Đôi mắt thâm sâu của Giang Tế Xuyên nhìn gương mặt yêu kiều của Hàn Y Mộng không chớp mắt, đôi con người đen nhánh lộ ra ánh sáng xanh âm u thăm thẳm
"Y Mộng à, tối hôm nay là lần đầu tiên em được tôi làm lúc tỉnh táo."
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Lầm Lỡ Sa Đọa
- Chương 13: Ép buộc