Chương 71: Dân Chơi Hệ Khôi Lỗi

Vượt qua một lượt sáu con Thạch Khôi Lỗi Tam Tinh Thể Tu, những vật cản đó tất nhiên càng khiến cho nhóm người Việt Hoàng càng thêm thận trọng.

Hiển nhiên càng vào sâu bên trong Thạch Động, nơi tiếp nhận truyền thừa, thử thách sẽ ngày càng khó hơn. Nếu lần này đã chiến với thứ có thể sáng ngang với Chân Đan tu sĩ thì lần tiếp theo, tiếp theo nữa họ sẽ phải đối đầu với thứ khủng hơn, ít nhất là Chân Hoàng cường giả.

Cộp.

Theo cánh tay của Yến Ỷ Vân đám người lúc này vẫn đang chăm chú quan sát thần thức liền dừng lại, với tu vi Chân Vương hiển nhiên nàng đã sớm phát hiện thêm vật cản phía trước, mà theo sau đó Việt Hoàng với Tả Luân Nhãn sớm quan sát thấy.

“Lại là Khôi Lỗi”

Đánh mắt nhìn phía trước nhóm người nhìn thấy một loạt tám con Khôi Lỗi làm bằng gỗ đang xếp thành hàng ngang như nghênh tiếp kẻ địch vậy.

“Chúng không cử động.’ nữ nhân cầm kiếm lên tiếng định tới gần.

“Cẩn thận!!”

Câu nói cất lên cũng là lúc Yến Ỷ Vân rút lấy gươm sắc, một đạo kiếm khí mạnh mẽ phóng thích ra đồng quy vô tận với lực lượng đang công kích về hướng bọn họ.

Một loạt tám con Khôi Lỗi gỗ đột nhiên như sống dậy, con mắt trông rỗng liền tỏa ra quang năng, thân thể di động, khí thế Chân tu bùng nổ mà ra.

“Là Khôi Lỗi Chân Hoàng cường giả.” Nữ nhân da ngăm ngưng trọng.

Tám con khôi lỗi không còn là Khôi Lỗi Thể tu nữa mà chính là Khôi Lỗi Chân tu sĩ, chỉ thấy tám con Khôi Lỗi mỗi con đều có Chân Lực thuộc tính khác nhau, có Thủy Chân Lực, Hỏa Chân Lực,... tu vi đều là Chân Hoàng từ Sơ Kì đến Nhị Đoạn Trung kì các loại.”

“Ta chặn hai con, các ngươi mỗi người một con.’ Yến Ỷ Vân nhàn nhạt nói.

“Được.’ mà ngay sau đó nữ nhân da ngăm cũng tiếp lời.

Trong ánh mắt ngưng trọng của Việt Hoàng, nữ nhân da ngăm kia đột nhiên bọc phát khí thế mạnh mẽ, Nội Lực trong cơ thể nàng mạnh mẽ trào ra luồng khí xanh lục vờn xung quanh.

“Vậy mà là Tứ Tinh Nhị Đoạn Trung Kì Nhục Thể, sánh ngang Chân Hoàng Nhị Đoạn Trung Kì.”

Nữ tử da ngăm bùng nổ thực lực liên tục đẩy lùi một con Khối Lỗi Thổ Chân Lực, ngoài ra hai nam hai nữ còn lại cũng bùng phát tu vi nhanh chóng ứng chiến với bốn con khôi lỗi gần đó, mà phần Việt Hoàng cũng chính là con khôi lỗi Chân Hoàng Sơ Kì Thủy Thuộc tính, còn lại Yến Ỷ Vân với tu vi Chân Vương đánh với hai con Khôi Lỗi Chân Hoàng Nhị Đoạn Trung Kì.

“Khốn kiếp pháp bảo.” một tên nam tử học Viện Đông đấu la lên.

Trước tiếng hét vài nhịp, đột nhiên tám con khôi lỗi mỗi người một con đều lôi ra một loại pháp bảo có kiếm, có đao, có thương.. đều đồng dạng chỉ là Tứ Tinh Hạ Phẩm Bảo, bất quá với chúng những pháp bảo kia như tăng thêm cho chúng sức mạnh điên cuồng công kích.

Xoạt…

“Aaaaaa.”

Tiếng la hét thất thanh của một tên nam tử trong hai tên nhóm Yến Ỷ Vân bị một kích mạnh mẽ vào chân, lê lết nằm bệt xuống đất gào la thất thanh.

“Chết tiệt, đồ đáng chết.’ tên nam tử Chân Hoàng Nhất Đoạn Trung Kì còn lại thấy thế càng thêm tức giận liền quay lại đánh những Chân Kĩ mạnh mẽ về phía Khôi Lỗi đối thủ của mình. Bất quá Khôi Lỗi có dính bị thương nhưng cũng như không vẫn điên cuồng đứng lên công kích lại.

Bùm!



“Aaaaa.”

Được một lúc sau chính hắn cũng bị ăn một kích mãnh liệt, tay bê bết vết máu mà ngã lăn xuống.

Hai con khôi lỗi như mất đi trở ngại lấy thế công hung hiểm nhắm vào hai tên nam tử vừa ngã kia. Trong ánh mắt trợn tròn sợ hãi của họ, nữ nhân da ngăm kịp thời đánh một quyền cản trở thế công của hai Khôi Lỗi cứu bọn hắn một mạng.

Thực sự nếu xét trong tầng lớp Chân Hoàng, hai tên nam tử vừa ngã xuống quả thật có chút thành tựu trong giới, tu vi đầu là Chân Hoàng Nhất Đoạn Trung Kì cũng có thể coi là thiên tài trong độ tuổi. Nhưng kinh nghiệm chiến đấu quả thực hơi kém, bọn họ thường ngày tu luyện quá mức an toàn, không hề tham gia những cuộc chiến một mất một còn nguy hiểm cùng cực..

Chính vì thế tuy tu vi của họ có ngang bằng với tu vi của hai con Khôi Lỗi kia, nhưng trước thế công không biết đau đớn, không biết sợ hãi của chúng, bọn nhọ chỉ biết hoảng sợ mà giao thủ, kết quả chính là dù đấu với Khôi Lỗi vô tri cũng bị chúng làm cho trọng thương.

“Thể Kĩ- Nguyên Hùng Liên Phiến Quyền.”

Nữ tử da ngăm đứng chắn trước mặt hai tên nam tử, Thể tu bùng nổ lực lượng, Nội Lực theo hai cánh tay điên cuồng gào thét, sau ba nhịp hô hấp liền như chiếc máy đấm nện liên tục vào Khôi Lỗi Chân Giả trước mặt.

Trong ánh mắt cả kinh của Việt Hoàng, liên quyền của nàng liên tục phát ra nhanh như chảo chớp, đến hắn cũng phải công nhận mình không tài nào đấm nhanh được như nàng, nếu so liên hoàn quyền với nữ nhân kia hắn sẽ dính trấu không ít.

Không biết sau bao nhiêu cú đấm, một con Khôi Lỗi Chân Hoàng từ từ nát vụn, như tấm rẻ rách không còn một tia động đậy, ảm đạm ngã xuống.

“Lũ nam nhân vô dụng.” khẽ quay đầu lại nhìn ánh mắt khinh bỉ vào hai tên nam tử vừa ngã, nàng nhàn nhạt.

“Hừ… Mộ Dung Lục Thanh, ngươi không thể nói như vậy được, bọn chúng như lũ chó hoang điên cuồng, bọn ta..”

Chỉ là chưa kịp để hắn nói hết, nữ nhân da ngăm lại không thèm đếm xỉa lấy hắn quay ngút xang hướng khác đối chiến hai Khôi Lỗi Chân Hoàng.

Tên nàng là Mộ Dung Lục Thanh sao?

Thấy một màn này Việt Hoàng cũng âm thầm nghi hoặc, nàng là không có hào cảm với bọn hắn hay là không có hào cảm với nam nhân?

Bên kia, với tu vi Chân Vương Viên Mãn áp đảo, Yến Ỷ Vân Vân nhanh chóng diệt đi ba con Khôi Lỗi Chân Hoàng Nhị Đoạn Trung Kì, hỗ trợ lấy Mộ Dung Lục Thanh đang một mình chiến hai con Khôi Lỗi.

Với sự hỗ trợ của Ỷ Vân hai người nhanh chóng sử lý hai con Khôi Lỗi đó, Việt Hoàng vốn nãy giờ vẫn chưa bộc phát hoàn toàn lực lượng, hiện tại chỉ vừa đánh vừa lui với con Khôi Lỗi Thủy Chân Lực này.

Mà nữ tử da ngăm Mộ Dung Lục Thanh kia thấy vậy cũng da tay tương trợ, nàng áp đảo con Khôi Lỗi đến cực hạn, sau một vài công kích liền đem nó quy tiên, lúc này mới khẽ quay sang nhìn Việt Hoàng, ánh mắt nàng nhìn hắn long lanh:

“Đám nam nhân toàn là một lũ vô dụng.”

“Ách..” Việt Hoàng suýt ngã ngửa, theo tình hình này thì Mộ Dung Lục Thanh kia chính là ghét nam nhân rồi.

Chỉ còn lại duy nhất hai con khôi lỗi do hai nữ tử còn lại đảm nhận, hai người họ đồng dạng với hai nam nhân kia, tu luyện quá mức an toàn, king nghiệm chiến đấu thấp vẫn đang chật vật với hai thứ hung bạo kia.

Chỉ thấy Mộ Dung Lục Thanh nhnah chóng tiếp viện, sau một hồi thì sử lý song đám Chân Hoàng Khôi Lỗi còn lại.

Cửa ải này tuy có người bị thương những cũng là dễ dàng vượt qua, với Yến Ỷ Vân tu vi Chân Vương Viên Mãn, hiện tại vẫn là có thể an tâm.

Bất quá khiến Việt Hoàng không nhịn được phun ra một ngụm là Mộ Dung Lục Thanh kia không hề tỏ thái độ như làm với hắn, nàng chỉ khẽ quay đầu nhìn hai nàng lo lắng nói.

“Hai nàng không sao chứ.?”

Mà tiếp sau đó hai nữ tử cũng khúc khích cười “Không sao.”



Thật là phân biệt đối sử quá đi.

“Hai ngươi bị thương rồi ở lại đây đi.” Yến Ỷ Vân chợt hướng hai nam tử kia nói.

“Không được bọn ta gần đến nơi sao có thể ở lại.” hai tên khẩn trương tiếp lời.

Yến Ỷ Vân khẽ nhíu mày nhưng cũng nhàn nhạt nói ra.

“Các ngươi cứ ở lại đây, bọn ta lấy được thứ gì sẽ chia đều cho cả bọn ngươi.”

Chỉ thấy hai tên nam tử nhìn nhau như đang bàn bạc truyện gì đó, bất quá không tưởng, hai tên kia vậy mà đồng loạt thất thanh.

“Bọn ta không phải người không làm mà đòi có ăn, vẫn là xin đi theo trợ giúp.’

Ngoài suy nghĩ của Việt Hoàng, từ lức gặp hai tên nam tử này, hắn cảm thấy bọn chúng nhân cách khá là tệ, lần này không cần mạo hiểm vào sâu mà vẫn có thể được chia lợi ích vậy mà bọn chúng lại nguyện đi theo cùng, chẳng lẽ họ không tin tưởng chính người của học viện mình?

“Hừ, tùy hai ngươi.’ Yến Ỷ Vân nãi thanh sau cùng là nhàn nhạt đi tiếp hướng vào sâu bên trong Thạch Động.

Sau một hồi lâu, không có chuyển biến gì, cuối cùng họ cũng nhìn thấy ánh sáng yếu ớt nơi cửa ra. Sau một hồi thận trọng, cuối cùng Ỷ Vân dẫn đầu nhóm người tiến vào.

Chỉ thấy trong Thạch Động, một bên gồm năm sáu loại pháp bảo Tứ Tinh Phẩm các loại, thậm trí còn có một vài món Ngũ Tinh Phẩm. Ở giữa chính là một chiếc rương lớn chưa được mở. Bất quá thứ khiến Việt Hoàng để ý tới chính là bia mộ lớn được khắc ba chứ “Triệu Lục Chân.”

Đây là bia mộ của Triệu tiền bối.

Việt Hoàng khẽ tiến lại gần bia mộ, ánh mắt đảo qua một chút, ở đỉnh đầu của bia mộ có đặt một chiếc nhẫn Trữ Vật, theo thần thức của Việt Hoành quét qua, trong đây chính là vô số tiền tài của Triệu tiền bối để lại.

“Bia mộ này chỉ là ông ấy dựng lên cho chính mình, thi hài ông ấy không có ở nơi đây, trong cuốn trục Triệu Lục Chân để lại, ông ấy đã tìn một nơi hảo hảo an tĩnh để ngủ một giấc ngủ lâu dài.” Yumi trong Không Gian Minh Đạo Tiểu Các cũng đang thầm quan sát lên tiếng, dù sao cũng là thi hài của Chân Thánh, thứ mà nhiều kẻ muốn đoạt được.

“Nguy hiểm.’

Chợt Yến Ỷ Vân lên tiếng, theo đó đám người tụ tập lại một chỗ, nãy giờ bọn họ không để ý một bên của căn phòng. Hai con khôi lỗi làm bằng da bằng thịt đột ngột cử động, khí thế của nó nhàn nhạt từ từ phát ra.

Triệu Tiền Bối này có lẽ là dân chơi hệ Khôi Lỗi.

Việt Hoàng thầm cảm thán nhưng nét mặt lại vô cùng nghiêm trọng bởi vì…

Theo dấu khí thế tăng lên, hơi tức do hai con Khôi Lỗi mang lại là Chân Vương Kì cường giả, một bên Sơ Kì một bên Nhị Đoạn Trung Kì.

Có lẽ đây chính là thử thách cuối cùng của Triệu Tiền Bối, Việt Hoàng hơi ngán ngẩm một chút, rõ ràng tiền bối ngươi bảo không làm khó hậu nhân, vậy mà dùng một lúc hai Khôi Lỗi Chân Vương đập vào mặt hắn.

Bất quá suy tính kĩ lại thì cũng đúng, truyền thừa của một vị Chân Thánh cường giả chỉ do vài con khôi lỗi từ Chân Đan tới Chân Vương canh dữ đã là dễ dãi quá rồi, không thể đòi thêm.

Tuy vậy trận chiến này chính là chiến với hai Chân Vương cường giả. Khôi lỗi lại là vật vô tri tuy không thể suy tính như con người nhưng lại không biết sợ hãi hay đau đớn, như lũ chó dại điên cuồng công kích, e rằng chỉ có mình Yến Ỷ Vân mới có thể đối phó.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.!