“Trần huynh, tới rồi sao.” Sâu trong đám học viên, Mã Tư Khanh ngoái đầu nhìn về phía Việt Hoàng chạy tới.
“Rốt cục xảy ra chuyện gì.” Việt Hoàng gấp gáp hỏi.
“Không hiểu sao đột nhiên phòng cuả Hỏa Vũ học tỷ đột nhiên bùng nổ khí tức mạnh mẽ bao chọn cả gian phòng, Hỏa Diễm Chân lực quá mạnh mẽ không ai dám lại gần.”
Việt Hoàng hướng ánh mắt vào nơi gian phòng đang tỏa ra luồng Hỏa Diễm lực lượng mạnh mẽ như đang cháy rực kia, khí tức này không ai khác chính là của Hỏa Vũ, bất quá lần này lại là có chút khác thậm chí mạnh hơn rất nhiều so với lần nàng đánh với hắn và Thạch Viên.
“Để ta vào xem thử.” Không trậm trễ Việt Hoàng bùng nổ khí tức Chân Hoàng lực lượng thâm hậu của mình bao bọc cơ thể, ý định tiến vào luồng Hỏa Diễm Chân Lực đang phát ra kia.
“Trong đám học viên có lẽ cũng chỉ có huynh đủ trình độ tiến vào, cẩn thận một chút.” Mã Tư Khanh thận trọng nói.
“Được.”
Nói rồi ánh mắt Việt Hoàng nhíu xuống, mạnh mẽ hướng tới cánh của nơi Hỏa Diễm bao bọc mà tiến vào.
Oành!
Dứt khoát, Việt Hoàng với màng bảo hộ Chân Lực đẩy mạnh cánh của tiến vào, hắn không khỏi ngạc nhiên, Chân lực thâm hậu của mình vậy mà không bảo vệ được hắn toàn vẹn, một số đốm lửa còn đang cháy phải y phục của hắn, bất quá không đáng ngại.
“Trần Thiếu huynh, sao rồi?” bên ngoài, Mã Tư Khanh xốt sắng hỏi dò. Tuy cửa đã mở, nhưng từ ngoài nhìn vào cũng chỉ thấy có lửa là lửa mà thôi.
“Ta không sao đừng ai tiến vào, Hỏa Diễm ở đây rất mạnh.” Nói song Việt Hoàng bây giờ mới để ý đến thân ảnh trong căn phòng kia.
Trong ánh mắt hoảng hồn của hắn, Hỏa Vũ như mất đi ý thức con mắt vốn có con ngươi đen láy của nàng hiện tại trắng bệch, từ đó còn phảng phất kim quang rực lửa phát ra, thân thể nàng đứng như trời trồng giữa trung tâm căn phòng, hai tay hơi giang ra hai phía, mà bên trên…
Chỉ thấy hư ảnh hình dáng một nữ nhân loại to lớn được ngưng tụ từ Hỏa Diễm của nàng mà ra, bất quá hư ảnh nữ nhân kia như được ngưng tụ không toàn vẹn, đôi chỗ còn méo mó không thành hình.
Chân Hồn sao?
“Không sai chủ nhân, nàng đích thực đang ngưng tụ Chân Hồn.’ thanh âm lạnh lùng non nớt của Yumi vang lên.
“Vậy nàng lại đang bị sao thế kia, mà hư ảnh Chân Hồn kia tại sao lại méo mó như vậy.”
“Tình hình trước mắt cho thấy, giai đoạn ngưng tụ Chân Hồn đang gặp trở ngại.” Trong Tinh Thần Không Gian của Việt Hoàng, thân ảnh Yumi bé nhỏ đang ngưng trọng nhìn lấy sự việc bên ngoài.
“Đừng động vào nàng ta.”
Đột nhiên từ đâu một đạo kình phong nóng rực đẩy Việt Hoàng ngã ra một góc, mà xuất hiện sau đó chính là Hỏa Liên đạo sư.
“Ngươi động vào nàng dù chỉ một sợ tóc, ta lập tức phế ngươi.’ Ánh mắt nàng nóng nảy nhìn lấy Việt Hoàng, câu nói tức giận cất lên.
“Hỏa Liên đạo sư, ta là chỉ muốn giúp nàng.” Việt Hoàng có chút khẩn trương nói.
“Dựa vào một kẻ có nhân phẩm đồϊ ҍạϊ như ngươi,”
Ánh mắt Việt Hoàng nhíu xuống, xem ra sự việc trước kia nàng nhìn thấy giữa hắn và Tiêu Ngọc đã để lại ánh nhìn xấu về hắn đối với nàng.
Lúc này Hỏa Liên cũng không rảnh quá quan tâm đến hắn, sự chú ý liền đổ về phía Hỏa Vũ đang đứng kia.
“Nha đầu ngu ngốc, công pháp đó đến ta còn chưa ngộ được, sao ngươi lại ngu ngốc ngưng tụ Chân Hồn thời điểm bây giờ.”
Linh Hỏa Huyền Công, không ai khác chính nàng là người đưa nó cho Hỏa Vũ tu luyện, đây vốn là công pháp tu theo trường phái Chân Hồn, vì thế ngưng tụ thành công ra được Chân Hồn xem như thành công phát huy được toàn bộ được thực lực của nó.
Bất quá không hiểu sao nàng và Hỏa Vũ nghiên cứu bao nhiêu năm vẫn không thể ngộ ra được quyền cơ bên trong công pháp. Vốn đã dặn Hỏa Vũ không nên liều lĩnh tu luyện ra Chân Hồn phòng Tẩu Hỏa Nhập Ma, vậy mà nàng bướng bỉnh lúc này đem ra thi triển.
Theo tình hình hiện tại, có lẽ nàng đã đến chín thành Tẩu Hỏa Nhập Ma, e rằng nếu tiếp tục để như thế tính mạng thật sự khó dữ.
“Hỏa Vũ” nghĩ đến đây đến nàng cũng phải không dấu nổi khẩn trương liền muốn tiến lại, đến chính nàng hiện tại cũng là không có biện pháp khắc phục đấy.
“Đừng động vào người nàng.’ Bỗng Việt Hoàng thận trọng lên tiếng, ngồi dậy.
“Hừ, ngươi nghĩ ta có thể trơ mắt nhìn nữ nhi của mình chết.’ Hỏa Liên giận dữ quát.
“Nàng cũng đâu phải con ruột của người.’
Câu nói có chút vô lễ bất quá lại là sự thật khiến Hỏa Liên muốn tức giận nhưng cũng không bác bỏ. Vì bình sinh là người đã tiến vào phòng đều có thể thấy Hỏa Vũ đang lộ bản thể Yêu thú của nàng. Đằng sau mông thịt săn chắc của Hỏa Vũ, một chiếc đuôi cáo có bộ lông màu cam hiện ra.
“Nàng không phải do ta sanh nhưng đối với ta nàng không khác gì con ruột.” Hỏa Liên cắn răng bá khí nói.
Tuy chỉ nhìn qua Hỏa Liên đạo sư là nhân loại hàng thật giá thật mà Hỏa Vũ là Yêu Thú hóa hình, nhưng vẫn có khả năng Hỏa Vũ là nữ nhi do Hỏa Liên cùng với một nam nhân Yêu thú hóa hình sanh ra, bất quá câu nói vừa rồi của nàng chính là thầm khẳng định nàng với Hỏa Vũ vốn không phải ruột thịt.
“Hỏa Liên đạo sư, là ta lỗ mãng, bất quá hiện tại vẫn là nên nghĩ cách cứu Hỏa Vũ thì hơn.” Việt Hoàng nhàn nhạt nói.
“Hừ, ngươi nghĩ ta không muốn cứu nàng, hiện tại nàng chín phần Tẩu Hỏa Nhập Ma, muốn cứu dễ lắm sao.” Hỏa Liên lớn tiếng thất thanh, trong đôi mắt yêu mị vậy mà có một giọt nước mắt chảy ra.
Thấy thế Việt Hoàng cũng thầm cảm thán, nàng là hết mực quan tâm tới Hỏa Vũ, đến đây hắn cũng không tiếp tục trậm trễ.
“Tẩu Hỏa Nhập Ma đích thực nguy hiểm, bất quá trường hợp của nàng không phải là không thể cứu.’
“Ngươi nói sao.” Hỏa Liên trừng mắt nhìn lấy điệu bộ hắn.
Thầm quan sát Hỏa Vũ một hồi, ánh mắt Việt Hoàng càng ngưng trọng hơn trước tình hình “Sở dĩ nàng bị Tẩu Hỏa Nhập Ma không phải do Tâm Ma thao túng mà là do công pháp nàng học có sai sót.”
“Cái gì?”
Việt Hoàng đương nhiên không vô duyên vô cớ kết luận, lúc nãy hắn đã tham khảo ý kiến Yumi mới biết được. Các bước tu luyện ra Chân Hồn của Hỏa Vũ vốn rất hoàn hảo với thiên phú của nàng, điều làm cho Chân Hồn kia không hình thành toàn vẹn chính là do công pháp nàng có sai sót.
“Muốn cứu nàng thoát khỏi tình cảnh này chỉ có một cách, xâm nhập Thần Trí của nàng viết lại chỗ sai sót của công pháp, muốn làm được việc này người thi triển phải là Hồn tu.”
“Việc này đơn giản.”
Theo câu nói tràn đầy sự khẩn trương của Hỏa Liên, khí thế Hồn tu trên người nàng bùng nổ, tu vi Hồn Vương Sơ Kì nhàn nhạt mà ra lập tức hướng về phía Hỏa Vũ xâm nhập vào Thần Trí của nàng. Bất quá ánh mắt nàng liền co lại, nhìn sang phía Việt Hoàng.
Quả thật nỗi lo mất đi nữ nhi đã khiến tâm cảnh của một Chân Tôn Kì cường giả của nàng vỡ nát. Nàng khẩn trương muốn cứu Hỏa Vũ đến mức quên mất mình vốn không hề biết đâu là chỗ sai sót của công pháp ở đâu để mà sửa chứ. Mà Việt Hoàng cũng là có thoáng chút bất ngờ, quả nhiên nàng là một Hồn Tu.
Thấy ánh mắt mộng bực đan xen vào đó là một tia cầu khẩn của Hỏa Liên đang nhìn mình, Việt Hoàng cũng là hơi nhắm mắt thở dài nhà nhạt “Công pháp này ta biết.”
Hiển nhiên nãy giờ hắn cũng như Hỏa Liên đang dốc sức tìm kiếm phương pháp cứu lấy Hỏa Vũ. Trong một khoảng thời gian tưởng như ngắn ngủi kia, hắn đã kịp hỏi Yumi về tình trạng của Hỏa Vũ, biết được công pháp của nàng là bị sai, kịp gửi một từ khóa “Linh Hỏa Huyền Công” cho Yumi tìm kiếm trong Minh Đạo Tiểu Các.
Mà Yumi liền không làm cho hắn thất vọng, tất cả nội dung một cách đầy đủ nhất của Linh Hỏa Huyền công hiện đang nằm gọn trong đầu hắn.
“Còn không mau nói.” Ánh mắt Hỏa Liên như càng khẩn trương.
“Ta biết đạo sư tinh thần đang bấn loạn, bất quá dù ta có truyền cho người toàn bộ nội dung của Linh Hỏa Huyền Công thì trong lúc tiếp nhận nó, Hỏa Vũ đã mất đi tính mạng mấy lần rồi.’
Thu liễm lại Tinh Thần Lực của tu vi Hồn tu của mình, Hỏa Vũ như chết lặng, nàng hiểu mình cũng đang bấn loạn, bất quá nữ nhi đang ngàn cân treo sợi tóc, nàng sao khỏi không khẩn trương.
“Việc này vẫn là nên để ta thì hơn.’ Nói rồi tu vi Hồn Hoàng của Việt Hoàng bạo phát mà ra trong ánh mắt thất thần của Hỏa Liên, hiển nhiên nàng cũng là Hồn tu đã sớm cảm nhậ được thân phận Hồn tu của hắn, chỉ là lúc này nàng đang quá rối mà thôi.
Không chỉ là xâm nhập Thần Trí , muốn viết lại công pháp trong trí nhớ của Hỏa Vũ người thi triển phải thành thục khả năng thao túng Thần Trí đối phương, điều này vừa vặn giống với cách thức thi triển Ảo Thuật của hắn, đều là thao túng Thần Trí đưa đối phương và Ảo Cảnh. Tin chắc rằng dù Hỏa Liên tu vi Hồn tu cao hơn hắn cũng không làm được điều này.
Nghĩ là làm, Việt Hoàng tiến lại vài bước gần chỗ Hỏa Vũ.
“Không được, ta không tin tưởng nhân phẩm của ngươi.’ Bỗng Hỏa Liên lên tiếng, trên khuôn mặt tuyệt sắc hiện hai luồng đấu tranh, nàng không tin tưởng người như hắn, nhưng Hỏa Vũ lại đang rất nguy kịch.
Việt Hoàng vẫn đứng đó không quay lưng lại nhìn nàng, chỉ nhàn nhạt nói lên một câu “Đạo sư không tin ta cũng được , chỉ là ta không ra tay nàng cũng mất mạng mà thôi, tội gì không thử.” Nói rồi hắn một mạch bước tới cạnh Hỏa Vũ.
Nhìn vào đôi mắt sáng rực kim quang kia, Việt Hoàng vẫn không quay lại nhìn Hỏa Liên mà chỉ thở dài nói một câu “Khi song việc, cầu đạo sư tìm cho ta một Lang y”.
Lời này hắn không hề tùy tiện nói ra, việc xâm nhập Thần trí viết lại công pháp của Hỏa Vũ đòi hỏi hắn phải tiến sát lại gần nàng, cộng thêm độ tập trung tinh thần phải là tuyệt đối, Việt Hoàng sẽ không có thời gian cho việc vận chuyển Chân lực bảo vệ bản thân trước luồng Hỏa Diễm đang bao bọc cơ thể Hỏa Vũ.
Bất quá hắn là Thể tu ít nhất sẽ không bị Hỏa Diễm kia thiêu trụi thân thể này nhưng tổn thương là không thể tránh.
Tả Luân Nhãn thi triển, hắn dứt khoát lao vào trong luồng Hỏa Diễm tiến sát lại gần khuôn mặt nàng, Nhất Đạo Lưu(Chấm đen trong con ngươi Việt Hoàng khi kích hoạt con mắt xanh) không ngừng chuyển động xung quanh con ngươi màu xanh của hắn, trực tiếp nhìn thẳng vào mắt Hỏa Vũ.
Tinh thần lực lượng triển khai, phút chốc hắn thành công xâm nhập Thần Trí nàng. Chỉ thấy cả cuộc đời Hỏa Vũ như thước phim trôi nhanh xoẹt qua trong đầu Việt Hoàng mà hắn cũng thất kinh từ lần này tới lần khác khi nhìn nhận quá khứ của Hỏa Vũ.
Bất quá sự vụ quan trọng, nhanh chóng hắn tìm ra một đạo hàng ngàn văn tự rực lửa của Linh Hỏa Huyền Công, hắn…
…
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!! and
Cầu Linh Thạch