Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Làm Lại Cuộc Đời Ở Tu Chân Giới

Chương 19: Xuất Đi Đông Đấu Học Viện

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nhanh chóng lấy lại phong độ, hắn liền đứng thẳng lại, tay cho lên miệng giả vờ ho khụ khụ.

“Nàng thả lỏng tinh thần ra”

Yêu Nhiên hiểu ý liền nhắm mắt lại thả lỏng tinh thần.

“Băng Liên Nhất Thức và Lục Phiêu Miễu Trảm, đều là Ngũ Tinh Hạ Phẩm Chân Kĩ”. Môi hồng rung lên, nàng lại bất ngờ một lần nữa trước thứ hắn cho mình. Tên này vậy mà còn biết ước mơ luyện kiếm pháp của mình.

Việt Hoàng cũng là cười mỉm, bất quá cũng không nói gì nhìn nàng.

Mộng Yêu Nhiên trầm mặc cúi đầu xuống như suy nghĩ gì đó.

“Xin lỗi..xin lỗi vì đã tát ngươi”. Mộng Yêu Nhiên mặt đẹp ửng hồng , có chút chốn tránh ánh mắt của hắn, miệng khẽ nói ra điều ấp ủ trong lòng.

Nghe câu nói của nàng, Việt Hoàng cũng nhất thời mềm lòng, liền đỡ nàng ngồi xuống giường , tay ôm eo, tay lướt nhẹ môi nàng.

“Xin lỗi hay không nàng cũng không thoát khỏi được tay ta”

“Ta biết, bất quá ta cũng phải xin lỗi ngươi”

Vẻ mặt ửng hông của nàng khiến hắn say đắm.

“Xin lỗi xuông vậy ư”.

Nàng hiểu ý nghĩ của hắn muốn gì, bất quá lần này ánh mắt nàng không hiểu vì sao không thoát được ánh mắt hắn.

Hai người theo diễn biến nhẹ nhàng nhắm mắt môi khẽ đưa lại gần nhau, cho đến khi hai đôi môi gần chạm tới nơi…

“Đôi nam nữ hai người nhanh lên đi”.

Bất chợt Đại Trưởng lão từ đâu xuất hiện, mắt có vẻ liếc xéo, tay cầm hộp Bắp rang bơ, ngồi xem bọn họ diễn cảnh lãng mạn.

“Đại…đại trưởng lão”

“Cha…”

Hai người bất trợt giật mình, hiển nhiên với tu vi bọn họ không thể nào phát hiệp Đại Trưởng lão tới.

Mà đại trưởng lão cũng đứng dậy, ánh mắt đầy vẻ liệc xéo nhìn bọn họ.

“Không phải là chỉ diễn vai tình nhân thôi sao, ta tưởng chuyện hai ngươi là giả chứ".

Mộng Yêu Nhiên má đỏ ửng hồng không nới được lời nào , mặt cúi gằm xuống. Việt Hoàng thì cũng không khá hơn bất quá cũng lấy lại bình tĩnh.

“Đại trưởng lão ta chỉ là đang chữa bệnh cho nàng ấy’

“Chữa bệnh”

Ánh mắt Đại trưởng lão sáng lên, hiển nhiên hắn biết con gái mình chỉ có một loại bệnh duy nhất.

Cười nhẹ, rồi Việt Hoàng tới chỗ Yêu Nhiên hai tay luồn vào nách, nhấc nàng đứng dậy trong ánh mắt bất ngờ to tròn đang nhìn về Đại trưởng lão của nàng.

Tuy đã thả tay ra nhưng chân nàng hiển nhiên đã đứng vững, lúc này nàng mới ngại ngùng quay đi nhìn về phía Việt Hoàng như muốn nói (Ngươi làm gì vậy)

Mà Đại trưởng lão bỗng gạt bỏ tất cả những thứ vừa xảy ra, giờ hắn chỉ chú ý môt điều duy nhất là con gái hắn đã đứng được rồi. Ánh mắt như nâng niu nhìn lấy con gái mình.

“Yêu…Yêu Nhiên, chân của con.”

“Đã khỏi hẳn”. Việt Hoàng bồi thêm một câu chí mạng.

“Tốt… tốt quá rồi, con có thể đi lại rồi, không phải ngồi xe lăn nữa rồi, hahaha con gái ta khỏi rồi…”



Hành động của hắn càng kích động hai tay như muốn ôm cô con gái vào lòng, bất quá lại sợ làm nàng ngã liền chỉ dơ ra trước mặt.

Mà Yêu Nhiên thấy vậy cũng thầm cười.

“Cha, tiểu nữ để người lo lắng rồi.”

“Yêu Nhiên tiểu thư hiện giờ không chỉ đi lại được mà còn đã đột phá Chân Cơ Sơ Kì”

“Ngươi nói sao”. Thêm câu vừa rồi của Việt Hoàng, hiển nhiên là Đại Trưởng lão càng thêm cả kịnh.

Không chỉ đi lại được mà còn trong thời gian ngắn đột phá tới Chân Cơ Sơ Kì, đối với hắn mà nói đây quả thực là tin tốt lành nhất trong bao năm qua của hắn.

“Tốt.. Được lắm, lần này là lão phu nợ ngươi một Đại ân tình, sau này nhất định báo đáp”

“Tiền bối quá lời rồi, chỉ là vẫn xin tiền bối nên giữ kín tin này”

“Tại sao?”

Biết được tin con gái có thể tu luyện lại hiển nhiên người làm cha phải dốc sức bồi dưỡng cho con gái, vậy mà tên này lại bảo không được nói ra.

“Hiện tại ta đã xác định được người hãm hại Yêu Nhiên tiểu thư là Nhị trưởng lão và Đại Trưởng Lão của Văn Phong gia, hiện giờ chưa được bứt dây động rừng”.

Nghe song câu nói của Việt Hoàng quả nhiên Đại Trưởng lão nhất thời tức giận, khí thế bộc phát mà ra.

“Nhị Trưởng lão quả nhiên là hắn”

“Đại Trưởng lão đã để ý hắn”

“Không sai tên đó luôn nhăm nhe chức vị Gia chủ của thế Gia ta, nhiều lần có hành vi mờ ám bất quá ta lại không tìm được bằng chứng, không thể làm gì hắn, để hắn gây hại đến Yêu Nhiên”

Thấy vậy Việt Hoàng suy ngẫm chút rồi đáp lời.

“Nghe nói hắn muốn con trai mình cạnh tranh ngôi vị Gia chủ,vãn bối đã nghe tin con trai hắn sắp trở về thế Gia, lần này chẳng lẽ là muốn về cạnh tranh ”

“Không sai con trai hắn là Mộng Bằng, bất quá lần này về không phải là vì cạnh tranh ”

“Vậy hắn về làm gì”

“Tiểu tử ngươi có điều không biết, Đông Đấu Học Viện , năm tháng nữa sẽ mở ra đợt tuyển chọn học viên, thế Gia ta may mắn được một xuất, lần này hắn về là để cạnh tranh xuất đi lần này”

Đông Đấu Học Viện, đây là học viện lớn nhất Đông Tinh Đấu Đại Lục này, tọa lạc ở trung tâm Đông Tinh Đấu ;"Nội Thành", hiển nhiên sẽ là mục tiêu của bao tu sĩ . Suy nghĩ một hồi lâu Việt Hoàng như phát hiện được điều gì.

“Nước đi lần này của bọn hắn quả là cao minh, nếu như Mộng Bằng đạt được một xuất đi Đông Đấu Học Viện, với uy danh là học trò của Học Viện , khi hắn trở về nhất định ngôi vị Gia chủ mười mươi là của bọn hắn, có thể nói thắng bại là đều ở xuất đi này”.

“Ngươi nói không sai”

Chợt thở dài, Đại trưởng lão cất lên tiếng nói tiếp.

“Gia chủ một đời vì Gia tộc không có con cái, Tam Trưởng lão hài tử chỉ vừa trào đời, tên Mộng Bằng đó từ nhỏ được Gia tộc dốc sức rèn rũa , lần này chỉ sợ , xuất đi đó, nắm chắc phần của hắn”

“Giám hỏi Đại Trưởng lão hiện giờ hắn đang cấp độ nào”

“Tên đó vốn cũng không phải thiên tài gì , chỉ là sinh sớm một chút, lại được Gia tộc ra sức bồi dưỡng, năm nay tám mươi tuổi, vừa mới đột phá Chân Đan Trung Kì.

Ở đây đã được một thời gian nhất đinh , Việt Hoàng quên khuấy đi mất, tuổi thọ tu sĩ quả thực rất cao, tên Mộng Bằng năm nay tám mươi tuổi có lẽ cũng chỉ lớn hơn hắn chút xíu, là con trai Nhị Trưởng lão cũng không sai.

“Bất quá , ta vẫn còn Yêu Nhiên, chỉ cần nàng đột phá Chân Đan Sơ Kì, ta tin sẽ thắng được hắn”.

Lần này suy nghĩ của hắn và Đại Trưởng lão lệch nhau rồi, vốn Đại Trưởng lão tính để Việt Hoàng tức là Chồng Yêu Nhiên đối phó hắn dành xuất đi sẽ tốt hơn vì thực lực của hắn vô cùng tốt.

Vậy mà Việt Hoàng lại nghĩ giúp Yêu Nhiên đột phá Chân Đan rồi đối phó hắn.

Bất quá Đại Trưởng lão cũng chỉ ngao ngán nói.



“Mặc dù Yêu Nhiên tiến bộ rất nhanh, nhưng trong năm tháng, muốn đột phá Chân Đan quả thực rất khó, chi bằng ngươi”

Không sai, Ba cấp độ đầu của tu chân giả: Chân Sĩ , Chân Cơ , Chân Đan tuy rất dễ đột phá, trong trăm năm một tu sĩ bình thường hoàn toàn có thể đột phá đến Chân Đan Viên Mãn, nhưng để mà nói năm tháng đột phá một Đại cảnh giới quả thực khó khăn.

Đừng nghĩ Yêu Nhiên Đột phá Chân Cơ nhanh như vậy mà tưởng dễ dàng, mỗi Đại cảnh giới sau luôn khó đột phá hơn trước, nàng chỉ may mắn vừa có công pháp tốt lại là tích lũy lâu năm rồi, hiển nhiên đột phá Chân Cơ dễ dàng.

“Nhị trưởng lão nhất định sẽ không để một người ngoại tộc như ta tham gia tranh đấu, hi vọng duy nhất chỉ có Yêu Nhiên, ngài Yên tâm ta nhất định giúp nàng đột phá thành công".

Lời Việt Hoàng nói không sai dù gì Việt Hoàng cũng là ngoại tộc, quá khó để hắn có thể đứng gia tranh xuất đi.

“Được rồi, tất cả trông cậy vào ngươi, bất quá Yêu Nhiên khỏi bệnh đã làm lão phu rất vui mừng rồi”

“Cảm ơn cha…”. Yêu Nhiên nãy giờ im lặng cũng lên tiếng.

“Được rồi không còn sớm ta cũng nên rời đi để đôi uyên ương hai người tiếp tục hành sự".

Nói rồi Đại Trưởng lão thư thái rời đi, mà Việt Hoàng và Yêu Nhiên nhất thời xấu hổ hai má đỏ bừng.

Lôi ra một đống Đan dược đưa cho Yêu Nhiên, Việt Hoàng cẩn thận nhắc nhở.

“Đan dược này giúp ích cho quá trình tu luyện của nàng, bất quá cũng đừng gắng sức quá , chú ý sức khỏe”

“Đa tạ ngươi”

Nói rồi hắn cũng là quay đầu ra khỏi phòng nàng, bỏ lại Yêu Nhiên một mình.

Đưa mắt nhìn bóng nam nhân đi khuất dạng, trong lòng nữ tử lại bồi hồi. Tên này lúc thì đê tiện, lúc thì dịu dàng với nàng khiến nàng không biết thế nào mà lần với hắn nữa,

Bất quá khi ở bên hắn nàng luôn cảm thấy an toàn đến lạ thường. Nhất thời không biết từ bao giờ trong lòng nàng xuất hiện một thứ tình cảm phức tạp với hắn.



“Khấu Long Quật Hổ”

Đây là một loại pháp quyết Việt Hoàng phải tìm nửa ngày mới thấy trong Minh Đạo Tiểu Các. Pháp quyết này giúp hắn dùng Chân lực điều khiển thành thạo các loại vũ khí mà chỉ cần ý niệm.

Cầm trên tay mười cây Tiểu Lý Đao- Nhất Tinh Hạ Phẩm Pháp Bảo, mười cây đao này là hắn nhờ tên Luyện Khí Sư lần trước chế tạo.

Hình dáng của bọn chúng giống một cây dao nhỏ, gọn, dễ cầm, hắn âm thầm cảm thán, quả nhiên rất vừa ý hắn.

Ném mười cây dao lên trời xanh, ý niệm phát động , điên cuồng vận chyển Chân Lực , Khấu Long Quật Hổ triển khai.

Chỉ thấy mười cây đao vậy mà theo ý niệm của hắn điên cuồng múa lượn trên trời, cảnh tượng vô cùng mãn nhãn.

Bất trợt hắn tập trung ý niệm về phía một tầm bia cách xa nơi đó, phía trước nó có rất nhiều vật cản.

Tuy vậy mười cây phi đao đang bay theo đường thẳng bỗng uốn lượn tránh khỏi các vật cản, mười cây phi Đao trúng hồng tâm cả mười.

Nhìn thấy mười cây phi đao đều trên hồng tâm, ánh mắt hắn trừng lên. Một loạt mười cây phi đao nhanh tróng tự bạo, phát nổ .

Có cây nổ ra khói xanh, có cây nổ ra khói đỏ, rất nhiều màu.

Thấy thành quả vừa rồi Việt Hoàng cũng đã mãn nguyện.

Tuy chỉ là hàng Nhất tinh nhưng với khả năng tự bạo, hắn đã cho một số dược phẩm vào từng loại đao.

Có độc dược, có thuộc gây mê, có dược liệu tạo hỏa mù.., rất đa dạng. Đây sẽ là một thủ đoạn vô cùng lợi hại của hắn để đối phó với đối thủ.

Hắn đã bỏ ra một số tiền lớn để luyện chế nó với số lượng nhiều.

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!!
« Chương TrướcChương Tiếp »