Ánh mặt trời chiếu rọi vào căn phòng hường phấn, cô gái nhỏ nằm trên giường, đôi mắt khẽ động, đôi mắt màu tím chợt mở, làn sóng linh động.
Cô chớp chớp hai mắt, nhìn xung quanh căn phòng. Khoan đã! Mạt thế thì lấy đâu ra căn phòng cũ của mình? Cô chớp mắt nhìn xung quanh. Đúng là phòng cũ của mình rồi. Cô lật đật bật dậy, hai mắt khẽ đảo, chạy thẳng vào nhà vệ sinh.
“Aaaaa...” tiếng kêu nho nhỏ khẽ phát ra.
Người trong gương là cô hồi trẻ mà?Chuyện quái quỷ gì vậy!? Chẳng lẽ cô trùng sinh? Nhưng mà tại sao? Cô thống nhất ba căn cứ, cuộc sống rất tốt. Hôm qua còn mở tiệc, bàn việc thống nhất căn cứ thứ tư căn cứ mạnh nhất mà. TAT Thiên a. Chẳng nhẽ kiếp trước con đi sai đường?
“Dị năng cao cấp của tôi. Căn cứ của tôi. Huhu từ nay phải cày lại từ đầu rồi.”
Cô thay chiếc áo có mũ thuận tiện, bước đến chỗ lịch, lật giở ngày. Đã 21/3, cách mạt thế chỉ còn 2 tuần. Hiện nay, dị năng còn chưa có lại, biết làm sao mà sống sót? Hứa Triệu An đau đầu suy nghĩ biện pháp. Không có ra. Chỉ có thể cố gắng kích phát dị năng mà thôi. Nhớ lại kiếp trước, Hứa Triệu An thức tỉnh không gian dị năng thì cũng không đau đớn hay gì hết mà khi mở mắt ra thì phát hiện ra mình đã sớm ở trong một chiêu không gian trống khác. KÌ lạ là, cô còn có thể điều khiển không gian, tạo ra các vụ nổ, chiều sâu, mô phỏng hố đen vũ trụ, bao bọc không gian toàn thân, không ai có thể chạm vào,...
Năm 2xxx, thế giới nhiễm phải một dịch bệnh kì lạ, lúc đầu bệnh nhân lên cơn sốt rồi sau đó đi cắn người. Người bị cắn sẽ lây bệnh, trở thành tang thi
Hơn 57,3% dân số nhiễm bệnh, chỉ còn lại 43,7% người còn sống sót. Nhưng năm tháng qua đi, hiện nay chỉ còn chưa đến 30% người còn sống. Đó là tình trạng hiện nay tại thế giới cũ. Còn bây giờ, cách tận thế còn 2 tuần. Cô cần phải chuẩn bị.
Cô gái nhỏ tên Hứa Triệu An, 29 tuổi, nay xuyên không về năm 19. Là Hứa Tiểu thư. Kiếp trước, mẹ cô mất, Hứa gia điêu tàn, chỉ còn bơ vơ một mình cô. Cho dù có là cường giả, có thể tự bảo vệ bản thân mà không có gia đình, bạn bè thì chằng có lí do gì để tiếp tục chiến đấu. Cô cũng không phải anh hùng, không có đủ tấm lòng để cưu mang cả thế giới. Cuộc sống quá nhàm chán cho nên cô quyết định đi thống nhất các căn cứ, để mọi người lại gần nhau hơn, có thể làm bạn với nhau. Vậy mà người đó, căm thù cô vì đã cướp mất quyền lãnh đạo của anh ta, gϊếŧ cô. Kiếp này, nếu có gặp lại Hướng Phong Kình, lãnh đạo căn cứ phía đông, quyết gϊếŧ không tha!
Hứa Triệu An chộp lấy chiếc điện thoại cảm ứng, bấm dãy số quen thuộc mà cô không bao giờ quên.
“Alô” Giọng nói quen thuộc vang lên.
Cô có chút muốn khóc.
“Mẹ.”
“Tiểu An? Bao giờ con về?”
“Mẹ à xin mẹ tin lời con nói. Mẹ gọi tất cả nhà mình về biệt thự. Chuẩn bị thật nhiều thức ăn. Bán hết bất động sản đi. Sắp có mạt thế rồi mẹ ơi. Cái này là con lấy thông tin chắc chắn. Xin mẹ hãy tin con. Một tuần nữa thì đóng khóa chặt cửa, chất đồ ăn trong nhà. Con sẽ đến đưa mọi người đi sớm nhất có thể.”
“Tiểu An, chuyện này thực sự khó tin... Mẹ nghĩ con không nên bịa chuyện thế này đâu...”
Cũng phải, hiện tại không có chứng cứ, ai mà tin chứ?
“Mẹ. Chuyện này là chắc chắn, con có thể đảm bảo. Xin hãy nghe con!”
“...”
Đầu dây bên kia có chút do dự, Hứa Triệu An nghe thấy tiếng thờ dài của bà một cách rõ ràng.
“Mẹ...”
“Được rồi, mẹ tin con Tiểu An.”
“Cảm ơn mẹ!”
“Còn con thì sao? Con ở một mình, còn đáng lo hơn ấy chứ!”
Hứa Triệu An mỉm cười, giọng nói có chút khàn khàn. “Mẹ không cần lo! con gái mẹ giỏi giang lắm! Chắc chắn có thể sống sót trở về Hứa gia!!”
“Nhưng...”
“Thôi con cần đi chuẩn bị một số thứ, tạm biệt mẹ!”
“Bíp”
Hứa Triệu An nghẹn ngào, khóc nấc lên từng tiếng. Mẹ, mẹ của cô còn sống! Hứa gia không đi vào tuyệt cảnh, cô cũng không cần thiết phải ép mình đi trên còn đường lãnh đạo nữa rồi! Kiếp này, chỉ mong có thể sống thanh thản, bắn chết zombie, bảo vệ gia tộc!
Hứa Triệu An khóc lóc một hồi, lấy tay quệt nước mắt, cô âm thầm hạ quyết tâm! Sống một cuộc sống bình thản với gia đình!
Nhưng việc cần làm bây giờ chính là cô cần phải thu thập vật tư. Thu thập vật tư thì quan trọng nhất là phải có vũ khí cùng thức ăn. Hiện tại, dị năng không gian biến dị của cô còn chưa có xuất hiện, chỉ có thể chất đầy trong nhà, cố gắng kích phát dị năng mà thôi.
Cô gọi cho bất động sản, bảo họ bán cho bằng được căn nhà này trong một tuần.
Chuẩn bị lên đường thu thập vật tư!
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------
Tại nơi ở cũ. Năm 2xxx
“Tên khốn! Tại sao mày lại gϊếŧ cô ấy!?”
Một chàng trai, trẻ tuổi khí thế bức người đang xách áo của một người trẻ tuổi khác.
“Tôi ngứa mắt cô ta lâu rồi. Hứa Triệu An, cướp căn cứ, quyền lực của cậu, cậu không tức sao?”
Chàng trai bị xách cười phá lên.
Chàng trai kia thấy vậy, đấm vào mặt người kia, hùng hổ hung hăng nói.
“Hướng Phong Kình, mày giỏi lắm! Căn cứ phía bắc tuyên chiến với căn cứ phía đông của mày!”
“Ha ha. Mày nghĩ mày đánh nổi căn cứ của tao sao? Nguyên Hàn?”
Hướng Phong Kình ôm một bên mặt, cười quỷ dị.
“Căn cứ phía bắc và phía tây tuyên chiến với căn cứ phía đông.”
Một cậu bé bước ra từ trong bóng tối. Giọng nói trầm mà lãnh khốc.
“Tôi coi chị Tiểu An như chị gái. Tôi sẽ gϊếŧ tên khốn nhà ngươi.”
Cậu bé gầm lên.
“Được lắm. Lý Khải. Nguyên Hàn. Thích thì tuyên chiến đi!”
“Được.”
Hai người đồng thanh.
Kẻ thù của kẻ thù là bạn. Cậu bé không do dự, bắt tay Nguyên Hàn. Và rồi quay sang Hướng Phong Kình, thi triển dị năng, phá vỡ dị năng của hắn. Lý Khải cười lạnh nói với hắn.
“Ngươi đã mất dị năng rồi. Để xem ngươi còn làm thủ lĩnh được không?”
Hướng Phong Kình không kịp phòng bị, lại gặp phải công kích tinh thần hệ cấp 6 đương nhiên là bị phá vỡ. Hắn có thể nghe thấy tiếng tinh thần lực tan vỡ bên tai. Đầu hắn đau nhức kịch liệt, Hướng Phong Kình ôm đầu, lăn lộn trên sàn. Gắng gượng lắm hắn mới có thể thốt lên một từ kèm theo giọng nói tức giận cùng đau đớn...
“Mày....”
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ --------
Lần đầu viết mạt thế, có gì sai sót mong các nàng lượng thứ.
Thể loại mạt thế, dị năng, ngôn tình, trùng sinh, nữ cường,..
Mong các nàng ủng hộ.
---Lam---