Chương 6

Chuyện tình này cũng có thể đi.

Chỉ là tui đã qua cái tuổi xúc động rơi nước mắt sau khi nghe một câu chuyện tình yêu rồi, tui thậm chí còn cảm thấy hơi quá đáng.

Tui không tin anh ấy sẽ có tình cảm với tui, dù sao trước đây tui với ảnh chưa nói được với nhau câu nào cho tới khi bữa tiệc sinh nhật của bạn thân, mặc dù tui đã gặp anh ấy vài lần trước đây nhưng tui vẫn có chút tự ti về ngoại hình của mình, làm sao mà anh ấy đối xử với tui vì vẻ ngoài của anh ấy, đó là tình yêu sét đánh đó.

Chưa kể những người còn lại, anh ấy vừa đẹp trai lại có tiền như vậy, chỉ cần anh ấy nghĩ lại, không thiếu bạn tình cho anh ấy chọn đâu.

Mặc dù tui cũng muốn tìm ra điểm tốt của mình, nhưng tui thực sự không thể nghĩ ra lý do gì để anh ấy yêu tui cả, thà giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, để sau này tui với cậu ấy vẫn là bạn thân thì tốt rồi.

Sau khi mọi việc xong xuôi, tui bảo anh ấy không cần tiễn tui ra về đâu, một mình tui tự đi bộ về đón xe về được rồi.

Anh ấy hiển nhiên không đồng ý: "Muộn thế này rồi còn có xe sao? Ngủ ở đây một đêm đi."

Tui vội xua tay: “Không cần đâu, anh ở xa thành phố quá, sáng mai tám giờ là em phải đi làm rồi.”

Anh ấy cười: "Anh có thể chở em mà."

Tui đã muốn từ chối anh ấy rồi.

Dù sao thì trong công ty vẫn có tin đồn kỳ lạ về việc tui được một ông già nào đó bao dưỡng, nếu đồng nghiệp nhìn thấy tui được đưa đón bằng xe hơi sang trọng thì chẳng phải tin đồn đó hoàn toàn được xác thực sao?

“Em không sao.” Tui nói, “Đi bộ về cũng rất tiện mà, em có thể đi taxi.”

Anh ấy cau mày nhìn tui:“Em thật sự không muốn ở lại sao?”

Tui không muốn……

Tui... uh... tui...

Được rồi……

Ở thì ở...

Ánh mắt của anh ấy sao có thể quyến rũ như vậy được!

Trong một chốc tui đã nghĩ rằng nếu anh ấy là lừa đảo trên đường phố, anh ấy sẽ có thể kiếm bộn tiền trong vài phút và đạt đến đỉnh cao của cuộc đời đó.

Nhưng nghĩ kỹ lại, nhà bọn họ cũng không thiếu số tiền này đâu.

Tui đang ngồi ở băng ghế sau của xe, bị phân tâm, nên anh ấy đã mở cửa cho tui.

Sau khi xuống xe, tui hỏi anh ta: “Vậy tối nay em ngủ ở đâu vậy ạ?”

Nhà họ có mấy phòng dành cho khách, khi bạn thân rủ tui lên chơi, tui cũng ở lại đây qua đêm, căn phòng tui thường ngủ quay mặt ra góc vườn, mở cửa sổ ra là mùi của chim và hoa. Tui thích lắm.

Anh ấy nghe tui nói xong, thấp giọng cười nói: "Anh cũng không biết."

Tui: “Rồi khi anh đến chơi…”

Anh ấy: "Ngủ trong phòng anh thì sao nào?"