Chương 2

4 năm sau…

Thanh Hoa(quê nhà của cô)

Tập đoàn Tống Thị

Hôm nay TGĐ của họ vui vẻ lạ thường, từ lúc bước vào công ty anh luôn treo nụ cười mỉm trên môi, gương mặt anh không còn băng lãnh như mọi khi đã làm xao xuyến bao nhiêu trái tim của nhân viên.

Còn cái người đang làm cả công ty gà bay chó sủa giờ đang ngồi trong phòng TGĐ của mình, mắt anh nhìn chằm chằm vào màng hình máy tính. Trên đó hiện lên hình ảnh một cô gái với mái tóc đen óng mượt dài ngang vai, cô mặc chiếc váy hai dây màu trắng chạm đến mắt cá chân, nhìn cô vừa nhẹ nhàng xinh đẹp, vừa quyến rũ yêu kiều. Trên hình cô đang đi dạo trên bãi biển, môi nở nụ cười đẹp đến rung động lòng người.

4 năm qua anh vẫn cho người dõi theo cô, hằng ngày đều nghe thuộc hạ báo cáo lịch trình và công việc của cô. Rất nhiều lần có những chàng trai tiếp cận cô làm anh ghen tuông muốn ngay lập tức đem cô về trói lại nhưng đều phải kìm nén.

Hôm nay là ngày mà anh mong chờ nhất trong 4 năm qua, ngày cô về nước. 6h tối nay chiếc máy bay cô đi sẽ hạ cánh, đem người anh nhung nhớ 4 năm nay về bên anh.

Cô bây giờ đã là một nhà thiết kế nổi tiếng, cô đã có cho mình một hãng thời trang riêng lấy tên là Flora (tên của cô khi ở nước ngoài).

Bao cố gắng và nỗ lực được đền đáp cũng là lúc cô thấy nhớ nhà, cô quyết định mở rộng công ty và dời trụ sở chính của công ty về quê hương của mình. Ba mẹ cô đã lớn tuổi, họ chỉ có một người con là cô, bốn năm qua cô đã không thể chăm sóc họ nên giờ cô muốn bù đắp lại nhưng thiếu sót của mình.

Cô cùng Đỗ Tiểu Hoa (trợ lý kim bạn thân của cô) đang trên máy bay để về nước. Công ty bên này cô đã nhờ ba cô hoàn thành, mọi thứ đã sẵn sàng chỉ còn chờ cô về mà thôi.

6h tối

Cô đang có mặt tại sân bay quốc tế Trung Khang. Cô mặc trên người chiếc áo crop-top hai dây màu đen được làm từ lụa mềm mại, quần jean đen cạp cao ôm trọn vòng 3 căn tròn, giày cao gót 7 phân cùng chiếc áo khoác jean năng động, trên vai là chiếc túi sách phiên bản giới hạn của công ty cô, tất cả đều màu đen càng làm nổi bật làn da trắng sứ của cô. Đỗ Tiểu Hoa đi bên cạnh cô cũng vô cùng bắt mắt với chiếc váy hồng ôm sát body khoe trọn đường cong mỹ miều.

Hai người đi đến đâu là hàng ngàn con mắt dõi theo họ, họ không quan tâm đi thẳng ra cổng và đón taxi về nhà, ai về nhà nấy. Vì để tạo bất ngờ cho các bậc phụ huynh nên họ về mà không báo trước.

Một góc nào đó trong sân bay, anh đứng đó nhìn cô từ khi cô bước ra khỏi lối đi cho khách đến khi cô lên taxi rời đi. Anh không dám tới bắt chuyện với cô, sợ cô chán ghét mình, nhìn những ánh mắt dõi theo cô anh đã rất khó chịu, cô ngày càng xinh đẹp loá mắt rồi, thu hút biết bao ong bướm anh phải nhanh chóng bắt cô về thôi. Sau đó anh cũng cất bước rời đi.

Nhà của cô nằm ở ngoại ô phía Nam của thành phố, bước xuống xe đã hơn 7h tối, nhìn lại căn nhà mình từng sinh sống cô nở nụ cười rạng rỡ bấm chuông cửa. Người hầu ra mở cửa nhìn thấy cô thì vô cùng bất ngờ.

“Tiểu thư!”

Cô mỉm cười, gật đầu chào cô Đông, cô ấy là người làm lâu năm của Hạ gia. Tuy Hạ gia rất lớn nhưng người hầu lại không quá nhiều vì ba mẹ cô thích cuộc sống riêng tư.

“Ba mẹ cháu có nhà không ạ.”

“Có, ông bà chủ đang ăn tối, biết cháu về chắc ông bà chủ vui lắm, cháu vào trong đi để cô đem vali vào cho.” mặc dù sinh ra trong gia đình giàu có nhưng cô không hề kiêu ngạo, không khinh thường người ở như bọn họ nên người làm trong nhà ai cũng quý mến cô.

“Vâng”

Cô vào nhà thấy ba mẹ đang ăn cơm thì chạy đến ôm chầm lấy họ.

“Ba, mẹ con gái của hai người về rồi đây”

Ba mẹ cô cũng rất bất ngờ, bà Hạ ôm chầm lấy cô khóc nứt nở. Cô ôm bà an ủi.

“Sao về không báo để ba mẹ ra đón” ba cô sóng mũi cay xè âu yếm hỏi cô.

“Con muốn tạo bất ngờ cho ba mẹ mà”

Bà Hạ lúc này đã ngưng khóc, quay sang ngắm nghía đứa con gái nhỏ giờ đã trưởng thành. Sau một hồi tâm sự họ cùng nhau ăn cơm, lâu rồi cô mới được vui vẻ đến vậy.

Ăn uống xong cô lên phòng nghỉ ngơi, phòng cô vẫn vậy, vẫn như lúc cô chưa lấy anh, nhìn từng góc nhỏ đều có rất nhiều kỉ niệm của cô. Thả mình xuống chiếc giường êm ả, nghỉ được một lát cô lấy quần áo đi vào phòng tắm, ngâm mình trong bồn nước ấm làm cả người cô thoải mái hơn nhiều, hôm nay cô đã rất mệt vì phải đi máy bay cả 8 tiếng. Tắm xong ra ngoài cô nhận được tin nhắn từ Tiểu Hoa hẹn cô ngày mai đi mua sắm, cô cũng muốn quan sát thị trường thời trang trong nước nên đã đồng ý. Trả lời tin nhắn xong thì cô tắt đèn đi ngủ, kết thúc một ngày mệt mỏi nhưng vui vẻ của mình.