Đang hối hả chạy vào lớp vì sắp trễ học thì cô vô tình đυ.ng trúng anh, cô ngã xuống đất, một bàn tay mạnh mẽ xuất hiện trước mặt, cô ngước lên nhìn thì tim bỗng lỡ một nhịp trước khuôn mặt đẹp như tượng tạt của anh. Sau khi kéo cô dậy anh quay lưng bỏ đi, để lại cô với tâm trạng rối bời nhìn theo bóng lưng của anh.
Lần thứ hai gặp mặt là 4 năm sau, trong buổi lễ đính hôn của cô và anh. Biết anh là vị hôn phu của mình cô đã rất vui nhưng anh thì không nhận ra cô. Anh ghét bị người khác sắp đặt cuộc sống của mình nên bắt cô kí vào hợp đồng hôn nhân, sau 1 năm họ sẽ ly hôn. Trái tim cô lúc đó nhói lên từng hồi nhưng cô quyết định sẽ cố gắng làm anh yêu cô trong 1 năm này.
Thoát ra khỏi dòng hồi ức, hôm nay là ngày kỷ niệm 1 năm kết hôn của cô và anh, cũng là ngày hai người họ sẽ ly hôn. Mọi cố gắng của cô không được anh đáp lại, anh lúc nào cũng lạnh nhạt hờ hững với cô. Cô quyết định buông tay, không níu kéo đoạn tình cảm không có kết quả này nữa.
Đúng 8h tối anh về đến nhà, mở cửa ra mùi đồ ăn thơm ngon sộc vào mũi làm anh thấy đói vô cùng.
“Anh vào tắm rửa đi rồi ăn cơm”- cô bước ra khỏi bếp nhẹ nhàng nói.
Anh không nói gì xoay người bước lên phòng, sau 15’ a bước xuống với bộ đồ ngủ thoải mái. Cả bữa cơm anh và cô không nói với nhau câu nào. Cơm nước xong anh lên thư phòng làm việc, cô dọn dẹp xong thì lên phòng mình lấy đơn ly hôn cô đã kí sẵn rồi qua thư phòng tìm anh, tuy cả hai lấy nhau đã được một năm nhưng anh và cô vẫn ở phòng riêng.
Cốc Cốc
“Vào đi”
Cô nhẹ nhàng mở cửa bước vào trong, đập vào mắt cô là hình ảnh người đàn ông đang chăm chú làm việc, người đàn ông cô yêu say đắm nhưng phải buông tay. Cô đưa đơn ly hôn đến trước mặt anh. Lúc này anh mới ngước mắt lên nhìn cô một cách khó hiểu, anh đã quên mất hôm nay là kỷ niệm 1 năm kết hôn của bọn họ.
" Hôm nay là kỷ niệm 1 năm ngày kết hôn của chúng ta" cô nhìn a nói.
Anh có chút đơ người nhìn cô, nhận lấy đơn ly hôn đã có chữ kí của cô. Anh chần chừ một lát rồi kí vào đơn ly hôn, cô nhìn theo tay anh mà lòng thắt lại. Còn anh không biết cảm giác của mình lúc này là gì.
" Thư kí Lý sẽ hoàn tất thủ tục ly hôn còn lại"
Cô nghe anh nói vậy thì gật đầu rồi rời khỏi thư phòng. Về đến phòng cô khoá chặt cửa, nương theo cánh cửa ngồi bệt xuống nền gạch lạnh lẽo, từng giọt nước mắt chạy dài trên gương mặt xinh đẹp. Khóc đủ cô đứng dậy lấy quần áo đi vào phòng tắm, nằm xuống chiếc giường gắn bó với cô 1 năm qua chẳng mất chốc cô đã thϊếp đi vì mệt.
Sáng hôm sau cô tỉnh dậy nhờ tiếng chuông báo thức. Cố gắng ngồi dậy, vscn xong thì xuống bếp nấu bữa sáng cho anh, hôm nay có lẽ là bữa cuối cùng cô nấu ăn cho anh rồi nhỉ. Anh nhìn bữa sáng trên bàn, lòng hiện lên cảm giác khó tả. Ăn sáng xong anh đến công ty làm việc.
9h sáng cô kéo theo vali hành lý ra khỏi nhà đến thẳng sân bay. Chuyến bay của cô cất cánh lúc 11h, mọi thứ đã được cô sắp xếp từ trước. Lên máy bay, cô lưu luyến nhìn lại nới mình đã sinh sống 23 năm qua. Nơi cô đến là thủ đô Paris, trước khi lấy anh cô đã tốt nghiệp bằng loại giỏi khoa thiết kế của trường đại học danh giá nhất cả nước, cô muốn đến đây để phát triển sự nghiệp của mình và quan trọng hơn là quên đi anh.
Sau khi máy bay hạ cánh, cô bắt taxi về căn nhà cô đã mua từ trước, cô quyết định sẽ ngủ một giấc, tỉnh dậy sẽ đi ăn uống và mua sắm chuẩn bị cho cuộc sống mới.
Về phía anh, kết thúc một ngày làm việc mệt mỏi, trở về căn nhà anh và cô từng chung sống, khác với mọi ngày, hôm nay nhà cửa tối tăm, không còn mùi đồ ăn thơm ngon, không còn bóng dáng dịu dàng loay hoay trong bếp, không còn giọng nói ngọt ngào chào đón anh khi anh về nhà, trong tim xuất hiện cảm giác trống vắng, anh thầm nghĩ thói quen thật đáng sợ.
Một tuần sau, cảm giác trống vắng trong tim anh ngày càng lớn dần, trong đầu anh lúc nào cũng là hình bóng của cô, nụ cười của cô, giọng nói của cô, cả ánh mắt chứa chan tình yêu của cô dành cho anh, anh biết cô thích anh nhưng anh vẫn luôn tỏ ra lạnh nhạt với cô. Cô đi rồi anh mới nhận ra từ lúc nào anh đã có tình cảm với cô.
Anh cho người tìm cô, sau khi biết cô đang ở nước ngoài anh đã muốn ngay lập tức bay sang bắt cô về, suy nghĩ kỹ lại anh sẽ cho cô thời gian tự do, sau đó anh sẽ trói cô lại bên người và làm cho cô yêu anh thêm một lần nữa.
“Thư kí Lý”
Lý Hoành nghe TGĐ gọi mình thì nhanh chóng mở cửa đi vào.
“Cho người đi theo cô ấy, thông báo mọi hành động của cô ấy cho tôi” anh nhìn thư kí Lý ra lệnh.
“Vâng”