Chương 1: Nó

Nó sinh ra trong một gia đình đông con nhà có sáu anh chị em gồm: bốn gái và hai trai

Trên nó có Chị Hai tên Hà Thương anh ba Nhân Đình và c bốn Hà Liên

Nó tên là Hà Thu năm nay đã gần 23 tuổi rồi, dưới nó còn em trai Vương Đình và em gái út Hà Kiều

Nó năm nay đã hơn 22 tuổi rồi nhưng vẫn chưa xác định yêu ai bởi vì nó mơ ước một giấc mơ mà khi nói ra Mẹ nó và tất cả mọi người ai cũng phản đối

Nó luôn muốn đi ra khỏi nơi nó sinh ra, khỏi cái nơi vùng núi hẻo lánh có chôn vùi cái tuổi thơ mà chẳng mấy vui vẻ của nó

Hà Thu luôn tò mò phía sau cái thung lũng,sau những ngọn núi nơi nó đang sống có thứ gì..!!

Nó lớn lên với niềm khát khao được tìm hiểu thế giới xung quanh, được đi đây đó như thế

Nhưng rồi sau khi Ba nó mất, gia đình dần lâm vào khó khăn. Mỗi lần nó xin tiền mẹ đi học, tiền nộp xe buýt tháng thì phải khất cả tuần Mẹ nó mới thu xếp đủ tiền để cho nó nộp

Mỗi lần nó nhìn thấy Mẹ nó còng lưng ngoài ruộng,phơi nắng phơi sương,dầm mưa dãi nắng lòng nó xót xa lắm

Cả đời Mẹ nó khổ vì chồng rồi lại khổ vì con nhưng mà có ai hiểu cho bà đâu

Chị Hai học điều dưỡng ở Sài Gòn xong quyết định ở lại trên đó sống rồi lập gia đình trên đó

Anh ba là trưởng trong nhà nhưng không chịu phụ giúp gia đình mà chỉ chăm chăm theo đuổi mơ ước làm võ sư

Chị kế nó từ nhỏ đã đau ốm liên miên

Nó thương Mẹ nó lắm, cũng tự hứa với chính mình sau này chắc chắn sẽ không sống cam chịu như mẹ



Nó phải sống một cách hiên ngang, không phụ thuộc cũng không quỵ lụy vào người đàn ông. Cũng không bao giờ có chuyện cam chịu số phận mình để cho ông trời định đoạt, để những thứ như đạo đức,quan điểm của ông bà thời xưa áp đặt lên cuộc đời của nó

Rồi nó quyết định nghỉ học xin mẹ đi học nghề để nhanh chóng có thể làm ra đồng tiền phụ giúp mẹ.. và theo đuổi mơ ước của mình

Nó mê nấu ăn và nó muốn được đi học nghề nấu ăn, làm đầu bếp chuyên nghiệp

Nhưng mẹ nó phũ phàng gạt bỏ hết những ước mơ những hoài bão của nó đi

Con gái nếu đã không muốn học hành nữa thì ở nhà sang năm đủ tuổi lo lấy chồng sinh con. Sống an phận thủ thường làm vợ làm mẹ suốt đời thôi con ạ, lên thành phố làm gì để rồi bon chen nơi đất khách lỡ yêu đương với thằng con trai nào làm công nhân trên đó rùi hai đứa sống cảnh gạo chợ nước sông, phòng trọ thuê năm mét vuông sao...??!! Mẹ nó nói với nó

Con không lấy chồng,con không muốn phải sống cuộc sống cam chịu như mẹ. Chồng say xỉn đánh đập,đẻ nhiều con để làm gì..?? Khi mẹ hi sinh cả cuộc đời dầm mưa dãi nắng,còng lưng lo từng miếng ăn có ai thương xót có ai nghĩ cho mẹ hay chưa..??!! Nó khóc

Mẹ nó lặng thinh không nói gì cả..!! Cả cuộc đời bà luôn gắn liền với hai chữ cam chịu và giờ bà cũng luôn nghĩ sẽ áp đặt cuộc đời của con gái bà giống như vậy chưa bao giờ bà nghĩ đến con bé lại có những suy nghĩ như vậy cả

Năm năm... trong vòng năm năm nếu con không yêu ai, không lấy chồng thì mẹ phải để cho con quyền quyết định cuộc đời của con. Khi đó nó chỉ 17 tuổi thôi,thắm thoát nó đã 22 tuổi rồi. Và nó vẫn giữ giấc mơ đó, nó không yêu ai cả...ai đến nhà nó chơi, trồng cây si trước ngõ nhà nó.. nó mặc kệ hết tất cả

Ai theo đuổi nó quá chân thành quá thì nó sẽ yêu chơi vài tháng rồi nó lại nói chia tay chứ không bao giờ nghĩ đến chuyện cưới xin

Mẹ nó sốt ruột vì con gái đã 22 tuổi rồi. Ở cái tuổi này xung quanh những nhà khác có con gái đều đã 2-3 mụn con nhưng nó thì vẫn nhất quyết không chịu lấy chồng

Còn bản thân nó thì âm thầm chuẩn bị hồ sơ để nộp vào trường đào tạo nghề trên Sài Gòn

Trường nó chọn là trường vừa đào tạo nghề vừa chu cấp việc làm cho học viên. Chuyên đào tạo đầu bếp, quản lý nhà hàng và tiếp tân phục vụ cho chuỗi nhà hàng trong thành phố

Trường Venus ( mình tự đặt tên nha, chứ trường thật thì mình không nói tên)