Chương 44: Âm Mật Vi sẽ khóc ư? (2)

Lại hung hăng mà nắm lấy tóc Thời Sở Yêu.

Dường như chỉ có thông qua động tác mạnh mẽ như vậy mới có thể phát tiết hết phẫn hận của nàng đối với Thời Sở Yêu, lại có thể để nàng ở thời khác mê loạn này giữ lại một chút cân bằng cuối cùng.

Thời Sở Yêu tựa như yêu nữ tu luyện ngàn năm, dùng tất cả chú ngữ mà đầu độc từng tất dây thần kinh nàng, mõi cái hít sâu, than nhẹ hay nhíu mày toàn bộ đều nghe theo chú ngữ của cô ấy mà biểu lộ. Ở sâu trong nội tâm Âm Mật Vi, lí trí bảo nàng phải ngay thời khắc tứ chi cong chi giác mà đẩy cô ra nếu không ô ấy sẽ đem nàng nhốt ở nơi mà mọi người không thể nhìn đến nhưng bất luận là ý nghĩ đó xoay quanh trong đầu nàng bao lâu Âm Mật Vi cũng không thể có cách nào quyết đoán mà đem nàng đẩy ra.

Thời Sở Yêu người phụ nữ này sao lại đáng giận như vậy?

Thời Sở Yêu lớn gan tươi cười cùng nàng giành rượu ngon, dám vô liêm sỉ mà ở cửa hàng trang sức cùng chồng nàng hôn nhau, càng dám ở bãi đổ xe cùng Anh Lan đổng sự mập mờ, muốn gây sự với nàng, muốn làm loạn những thứ vốn đang ngay ngắn trận tự bên cạnh nàng, muốn ngay lúc nàng tay chân luống cuống mà tiến vào nơi sâu thẩm trong lòng nàng mà trêu chọc.

Nữ nhân này thật sự là quá làm càng, quá ghê tởm!

Âm Mật Vi nghĩ như vậy, đầu hơi nghiêng một chút liền cắn ngay môi Thời Sở Yêu.

"Tê..." Thời Sở Yêu bất thình lình bị tập kích, ăn đau liền sờ sờ môi, hiện tại toàn thân đều bị nước ấm tưới qua nên nơi bị Âm Mật Vi cắn rất nhanh liền sưng phồng lên.

Âm Mật Vi khẽ thở lấy khí liền phát hiện môi Thời Sở Yêu bị mình cắn đến sung huyết, hiện tại lại càng đỏ hơn.

Vốn dĩ da thịt Thời Sở Yêu đã vô cùng trắng mịn hiện tại lại càng làm đôi môi càng nổi bật, thêm đôi mắt phủ bởi sương mù lượn lờ mà toàn thân lộ ra mị hoặc mê người.

Âm Mật Vi không khỏi có chút sửng sốt, nàng gặp qua không ít nữ minh tinh vì muốn giữ hình tượng cùng hiệu suất ở cảnh quay tắm dưới vòi sen mà mất không ít công phu ở chỗ trang điểm, để không mất lớp trang điểm để bản thân càng thêm trắng nõn xinh đep.

Nhưng Thờ Sở Yêu không giống vậy. Nàng không cần dùng đến son phấn chỉ đứng dưới làn hơi nước lại giống như Tuyết Liên tiên tử ở Tuyết Sơn, thật tinh khiết.

Chỉ trong nháy mắt, Âm Mật Vi liền cảm thấy nữ nhân đang trước mặt nàng, người không lâu trước đó vừa cuồng nhiệt hôn nàng chính là mỹ nhân ngư bước ra từ bồn tắm.

Tim của vị mỹ nhân ngư này rốt cuộc là đen hay trắng?

"Mật Vi, em có biết khıêυ khí©h tôi sẽ có kết quả gì hay không?" Thời Sở Vi hơi nheo mắt lại nhìn Âm Mật Yêu trước mắt. Bỗng nhiên có cảm giác bộ dáng hiện tại của Âm Mật Vi rõ ràng là cầu người khi dễ.

Lúc nãy bị nàng đặt lên vách thuỷ tinh mà cường hôn, Âm Mật Vi là dùng hết sức mà giãy giụa nhưng nàng làm sao cho nàng ấy cơ hội. Thời Sở Yêu rất hưởng thụ cảm giác đem nàng đem nàng ôm chặt vào lòng, giống như chỉ cần dùng thêm chút sức nữa nàng ấy sẽ khóc trong lòng nàng.

Bất quá Âm Mật Vi sẽ khóc sao?

Không thể nào. Dám cắn nàng thì tuyệt đối sẽ không khóc.

Thời Sở Yêu nghĩ như vậy liền kéo kéo khoé miệng cười, chỉ thấy Âm Mật Vi nhướng nhướng mày. Lúc này mới phát hiện vừa rồi bị nàng kéo một cái mà hiện tại đang đứng dưới vòi sen, quần áo trên người ướt đẫm. Liền đưa tay muốn cởi xuống nút thắt.

Âm Mật Vi nhíu mày, vừa muốn rời đi liền bị Thời Sở Yêu một tay giữ chặt tay còn lại khẽ rũ xuống vướng bận trên người nàng cũng thuận thế mà trượt xuống.

"Vì không muốn để em nói tôi khi dễ em mà quần áo cũng cởi luôn rồi. Cùng nhau tắm sao?" Tuy ngoài miệng là lễ phép mà mời nhưng tay lại tăng thêm chút lực, Âm Mật Vi muốn tránh cũng không được.

Nàng nhìn Thờ Sở Yêu tựa tiếu phi tiếu, ánh mắt lại không tự giác rơi xuống bờ vai nàng. Dáng người Thời Sở Yêu rất gầy, bờ vai cùng xương quai xanh lại vô cùng tinh xảo như được tỉ mỉ điêu khắc, những nơi hơi nức vừa lướt qua lại tăng thêm vài phần mập mờ khó nói.

Nữ nhân này bất luận là khuôn mặt hay dáng người đều là hạng nhất.

Âm mật Vi vì chính suy nghĩ của mình mà thẹn đỏ mặt. Đều là nữ nhân, hơn nữa Thời Sở Yêu lại là người khiến người ta chán ghét như vậy thế nào nàng lại đánh cao nàng ta như thế?

"Tôi tắm rồi, cảm ơn." Âm Mật Vi thấp giọng nói cũng không nhiều lời.

Vừa nói xong nàng liền nhấc chân định bước ra ngoài nhưng Thờ Sở Yêu lại không chịu buông tay. Nàng liền trượt chân thân thể lệch đi, bên cạnh lại không có vật nào để nắm bắt liền trực tiếp ngã trên mặt đất.

Mặc dù phía dưới có đệm lót, Âm Mật Vi vẫn cảm thấy đau nhức.

"Thực xin lỗi, nhà tôi không trang bị chống trượt." Thơ Sở Yêu quỳ xuống nhìn Âm Mật Vi, khoé môi khẽ nhếch lên cười mập mờ.

Âm mật Vi một bên khởi động thân thể lại phát hiện Thời Sở Yêu thế nhưng lại không kéo nàng dậy.

"Thân thể trần trụi như thế em lại không cảm thấy xấu hổ sao?" Thời Sở Yêu tiến tới ở bên tai nàng nói nhỏ.

Kỳ thật tóc Âm Mật Vi rất dài, thời điểm xoã xuống có thể dài đến thắt lưng che hết nữa thân thể nàng. Như hiện tại tóc đã che lại toàn bộ cánh tay nàng cũng che luôn phong cảnh trước người nàng.

Thời Sở Yêu cảm thấy bộ dáng hiện tại của Âm Mật Vi cực kì xinh đẹp, vô cùng giống với hình tượng công chúa trong truyện cổ tích.

Nhưng mà nàng sẽ không đối với vị công chúa này sinh ra lòng đồng cảm.