- 🏠 Home
- Bách Hợp
- Đô Thị
- Làm Cho Tổng Tài Khóc Thút Thít Mà Không Cho Ai Biết Phương Pháp
- Chương 32: Thả Lỏng!
Làm Cho Tổng Tài Khóc Thút Thít Mà Không Cho Ai Biết Phương Pháp
Chương 32: Thả Lỏng!
Chương 32
(Tên chương là do ed đặt nha!)
Tay đang cầm khăn lau tóc của Âm Mật Vi nhất thời cứng đờ. Nàng muốn biết rõ những lời này của Thời Sở Yêu là thật hay là giả, quả nhiên ngay sau đó Thời Sở Yêu nói lại một lần nữa, nội dung cùng lời vừa rồi giống như đúc.
Âm Mật Vi thở ra một hơi, đi đến tủ quần áo lấy một cái áo tắm khác, khi đến trước phòng tắm thì hơi do dự.
Thân ảnh Thời Sở Yêu như ẩn như hiện, Âm Mật Vi cũng không thấy rõ Thời Sở Yêu, nhưng mà từ phòng tắm truyền đến từng đợt mùi thơm chỉ thuộc về Thời Sở Yêu.
Âm Mật Vi cảm thấy có chút kỳ quái, nàng rõ ràng không có để ý đến Thời Sở Yêu dùng loại hương nào, sao bây giờ có thể cho rằng hương thơm xuất hiện trong không khí này lại chính là xuất phát từ Thời Sở Yêu chứ?
Trong phòng tắm truyền đến hương thơm cùng tiếng nước chảy khiến Âm Mật Vi thậm chí có thể tưởng tượng được lúc này Thời Sở Yêu đang giơ lên cánh tay đem dòng nước ấm áp từ đầu vai phủ đến cổ tay.
Âm Mật Vi nhắm lại hai mắt, gõ cửa, sau khi nghe được Thời Sở Yêu nói mời vào liền đẩy cửa ra, đi vào.
Âm Mật Vi đem áo tắm đặt trên ghế gần cửa, lại nghe thấy Thời Sở Yêu nói: "Âm tiểu thư, có thể để gần một không? Nước này rất lạnh đó."
Âm Mật Vi sững sờ, ngẩng đầu nhìn lên. Lúc này mới phát hiện thì ra là Thời Sở Yêu đưa lưng về phía nàng, hơn nữa người ẩn sau vách phòng tắm, tóc quấn lên cao, vài sợi rớt trên vai bị thấm ướt dán lên làn da trắng tuyết trơn bóng.
Thời Sở Yêu ngay lúc Âm Mật Vi đi vào thì xoay người đặt ly rượu đỏ lên ngăn tủ đối diện. Sau khi nghe thấy động tĩnh của Âm Mật Vi ở cạnh cửa thì dứt khoát dừng lại không quay nữa chỉ lộ hơn nửa lưng hướng về phía Âm Mật Vi.
Khi tầm mắt nhìn liếc qua thì phát hiện Âm Mật Vi cũng không có lập tức rời đi. Thời Sở Yêu bỗng nhiên ý thức được Âm Mật Vi là đang nhìn mình.
Bởi vì đưa lưng về phía Âm Mật Vi, cho nên mới để cho Âm Mật Vi buông bỏ tâm đề phòng, cũng buông xuống đủ loại trói buộc rườm rà vướng víu. Vì vậy, giờ phút này Âm Mật Vi bị phần lưng hoàn mỹ của mình hấp dẫn nên mới chăm chú nhìn sao?
Khi Thời Sở Yêu cảm thấy có loại khả năng này thì đột nhiên cảm giác ở sâu trong đáy lòng dấy lên một cỗ hưng phấn chưa từng có. Loại cảm giác này vừa mới bắt đầu đã xuyên qua tâm chui vào dạ dày làm cho dạ dày cô có một chút co rút, lại cả người đều trở nên nóng bỏng. Loại độ ấm này, giống như có thể đem đem nước tăng lên mười độ vậy, nóng từ bụng dưới truyền đến bắp đùi cùng mắt cá chân, cả người giống như được mát xa mà sinh ra cảm giác thoải mái khó nói lên lời.
Thời Sở Yêu không kìm nén được dùng chân nhẹ nhàng đá vào vách tường bóng của nhà tắm, loại hưng phấn này có chút làm cho nàng khó có thể khống chế. Tự hồ chỉ có làm nhưu vậy loại mờ ám này mới có thể giảm bớt đi một ít.
Thời Sở Yêu không khỏi nghĩ đến ở trong mắt Âm Mật Vi bóng lưng hoàn mỹ của mình sẽ là cái dạng gì đây.
Là đẹp như bạch ngọc, hay vẫn là bóng loáng như tơ lụa, nếu như lời tán thưởng như vậy mà từ trong miệng Âm Mật Vi nói ra, vậy nàng sẽ dùng giọng điệu gì để nói?
Âm Mật Vi sẽ hơi mập mờ, ánh mắt thâm sâu mà nhìn cô, hay vẫn là mặt lạnh như băng mà nói. Lại ức chế không nổi nội tâm đang trỗi dậy để trong cái lạnh vẫn mang theo lửa nhiệt.
Chợt Thời Sở Yêu nghĩ đến khi cô ở trước mặt nam nhân phơi bày ra sự xinh đẹp thì có thể rõ ràng mà nhìn thấy trong mắt bọn hắn đều dấy lên dực vọng, mà ở ngay lúc đó chính là thời cơ tốt nhất để dùng lạt mềm buộc chặt, mà Thời Sở Yêu đối với những tên nam nhân luôn chăm chú nhìn kia chỉ có khinh thường thậm chí là khinh bỉ.
Nhưng mà nếu như Âm Mật Vi lộ ra ánh mắt khao khát đối với cô, như vậy cô sẽ...
Sẽ, so với Âm Mật Vi còn hưng phấn hơn a.
Đây là cảm giác hoàn toàn khác nhau.
Thời Sở Yêu hơi ngẩng đầu lên, nhẹ nhàng thở ra một cái. Xoay người đưa tay gối bên bồn tắm, cằm nhẹ nhàng đặt lên, nhìn Âm Mật Vi nói: "Tóc của em sao còn chưa khô?"
Âm Mật Vi đem áo tắm để bên bồn tắm, nhàn nhạt nói: "Tôi không có thổi khô."
Thời Sở Yêu hơi nghiêng đầu, mỉm cười, đưa tay chạm đến mớ tóc đang rủ xuống của Âm Mật Vi, cảm thán nói: "Tóc của em được người thợ làm tóc chăm sóc rất tốt, tôi bão dưỡng cũng không dài lại tốt giống như em vậy."
Âm Mật Vi đang muốn trả lời, chợt phát hiện từ góc độ cùng độ cao của nàng nhìn sang, có thể thấy hết một nửa thân thể còn lại của Thời Sở Yêu, tuy rằng chỉ là một nửa, lại có thể tinh tế bày ra hết đườn cong lòi lõm của cô ấy.
Thời Sở Yêu tựa như nàng tiên cá bị mắc cạn mà trôi dạt vào bờ biển, rõ ràng đã đem mặt yếu ớt nhất lộ ra nhưng vẫn dùng bộ dạng nhẹ nhàng khoan khoái tươi cười mà dò xét cả thế giới.
Nên nói là Thời Sở Yêu cái gì cũng không sợ, hay là ngu ngốc đây?
Không biết vì sao, Âm Mật Vi lại không tự chủ đem ánh mắt dời sang một bên, đưa tay nắm thật chặt vạt áo tắm của mình.
Thời Sở Yêu cảm giác được Âm Mật Vi khẩn trương, thậm chí không cần nghĩ cũng đã biết nàng nhìn thấy cái gì. Thời Sở Yêu nâng lên khoé miệng mỉm cười, hơi nghiêng thân thể, chỉ dùng tay khéo léo mà che khuất cảnh xuân trước ngực lại như không có việc gì nói với Âm Mật Vi: "Cùng tôi uống một ly a."
Âm Mật Vi khắc chế rung động trong lòng, nghiêng nghiêng đầu: "Tôi cũng không muốn uống, hơn nữa bây giờ cũng khuya rồi."
Thời Sở Yêu cười rộ lên: "Đây là để phòng bị cảm đấy, để cho thân thể ấm áp một chút rồi ngủ, bằng không nếu ngày mai bị cảm thì em phải nói hẹn gặp lại với công vụ rồi."
Thời Sở Yêu nói xong, khẽ nhìn rượu đỏ trong ly rồi từ từ uống một ngụm, rồi liếc về phía Âm Mật Vi lại đưa tới trước mặt nàng, cười nói: "Chỉ có một ly cũng không có gì a, em không cần lo lắng là rượu có vấn đề."
Âm Mật Vi nhàn nhạt nhìn Thời Sở Yêu, đưa tay tiếp nhận ly rượu, đang cúi đầu muốn uống, lại nhìn thấy mép ly lưu lại vết son môi nhàn nhạt.
Phấn màu tím ấn ký, Âm Mật Vi nhớ tới, Thời Sở Yêu hôm nay chính là dùng son môi có màu này.
Mùi thơm thanh nhã liền từ quẩn quanh chóp mũi, Âm Mật Vi bất giác lại có chút mê say, vốn dĩ ở trong toàn bộ phòng tắm đã lan toả mùi thơm thuộc về Thời Sở Yêu, mà hiện tại ở trên mép ly lại có hơi thở thuộc về cô ấy.
Cho dù trong phòng tắm hơi nước mờ mịt, thì Âm Mật Vi vẫn thanh tỉnh, nàng vốn muốn xoay ly rượu đi để chỗ còn lưu lại dấu son môi kia chuyển qua bên kia, nhưng mà Thời Sở Yêu vẫn dựa bên bồn tắm chăm chú nhìn nàng, khóe miệng lại mang theo ý cười nhẹ nhàng.
Không biết Thời Sở Yêu có phát hiện hay không, Âm Mật Vi hơi dừng lại, bỗng nhiên cảm giác cái này giống như là bị Thời Sở Yêu gài bẫy.
Chỉ là một cái bẫy nho nhỏ mà thôi, Âm Mật Vi tỉnh táo lại làm ra bộ dáng như không có việc gì ở trên ấn kí lưu lại của Thời Sở Yêu mà uống hết rượu đỏ trong ly.
Đặt ly rượu xuống, Âm Mật Vi đứng lên nói: "Cảm ơn chị về cái này, bây giờ tôi muốn đi ngủ."
"Đợi một chút." Thời Sở Yêu đột nhiên đứng dậy, tay chống lên bồn tắm, "Với bộ dạng này của em muốn đi ngủ như thế nào đây?"
Âm Mật Vi không hiểu nhìn Thời Sở Yêu, theo ánh mắt của cô nhìn xuống liền phát hiện trên đùi của mình không biết từ khi nào đã dính không ít rượu đỏ ,đưa tay vân vê, đúng là rất dính đấy.
"Khi nào?" Âm Mật Vi nhìn Thời Sở Yêu, có chút buồn bực. Nàng vừa mới tắm xong, mà người chạm qua rượu đỏ không lâu lúc trước cũng chỉ có Thời Sở Yêu.
Thời Sở Yêu liền nói xin lỗi: "Thật có lỗi, tôi không chú ý tới, có thể tay hơi nghiên liền vẩy lên người của em rồi." Dừng một chút Thời Sở Yêu đã đứng chỗ bên vẻ mặt thành khẩn nói với Âm Mật Vi: "Như vậy đi, em ngồi xuống tôi giúp em rửa một chút."
"Cái gì... chị..." Âm Mật Vi đối với đề nghị mà Thời Sở Yêu đưa ra cảm thấy rất kỳ quái.
Thời Sở Yêu lại thành khẩn nói: "Tôi chỉ là muốn biểu đạt sự áy náy của mình thôi, em sẽ không nể tình không như vậy chứ?"
Âm Mật Vi thở ra một cái, theo đề nghị của Thời Sở Yêu mà đi vào phòng tắm.
Nước ở trong bồn tắm ấm áp, lúc Thời Sở Yêu dùng nó phủ qua đầu gối, Âm Mật Vi đột nhiên cảm giác được xung quanh cơ thể đều là hương thơm của Thời Sở Yêu.
Không, bốn phía đều là Thời Sở Yêu.
Tuy rằng cô còn đang trước mặt ở nàng cười nhẹ nhàng mà sung sướиɠ, Âm Mật Vi lại cảm thấy Thời Sở Yêu đã ở bên người nàng, ba trăm sáu mươi độ không góc chết mà bao vậy nàng.
Nếu không, thì giải thích thế nào cho việc bây giờ nàng cảm thấy đầu gối như nhũn ra, ngay cả khí lực đứng lên cũng không có chứ?
Thời Sở Yêu để cho Âm Mật Vi dựa ở bên bồn tắm, nhẹ nhàng đem nước xoa xoa lên vết rượu đỏ trên đùi nàng, cười nói: "Kỳ thật ở các nước Âu Châu cũng có không ít cô gái dùng rượu đỏ ngâm thân thể, có thể để da thịt tăng cường khả năng chống lão hoá, trở nên hồng nhuận sáng bóng."
Tay Âm Mật Vi cầm lấy mép bồn tắm, chỉ nhàn nhạt nói: "Không nghĩ tới chị lại nghiên cứu những thứ này."
Thời Sở Yêu nghiêm túc nói: "Tôi dù sao cũng là diễn viên, những thứ này là kiến thức cơ bản, tất nhiên không thể không biết rồi."
Thời Sở Yêu nói xong, bàn tay liền chậm rãi chuyển đến bờ vai Âm Mật Vi: "Tôi không chỉ có những kiến thức cơ bản này mà còn nhìn ra được, thân thể của em cần được thả lỏng."
Âm Mật Vi hơi nghiêng nghiêng đầu: "Thả lỏng cái gì?"
Thời Sở Yêu nhẹ nhàng nắm lấy vai Âm Mật Vi, vừa cầm kẹp tóc đem tóc Âm Mật Vi quấn lên, sau đó nói: "Bởi vì đường cong bờ vai của em cứng ngắc hơn so với bình thường, hẳn là bình thường chỉ lo công tác, không có lo cho sức khoẻ."
"Tôi mỗi ngày đều chạy 5 km, chủ nhật còn tập thể hình." Âm Mật Vi nhàn nhạt trả lời.
Cằm Thời Sở Yêu nhẹ nhàng linh hoạt mà đặt lên vai Âm Mật Vi, ở bên sườn mặt nàng nói ra: "Mặc dù có vận động như vậy, em cũng sẽ có lúc không đúng, để tôi giúp em thả lỏng một chút."
Âm Mật Vi muốn nói là không cần, nhưng Thời Sở Yêu đã ở huyệt vị chỗ lưng nàng nhẹ nhàng mà ấn.
Lực đạo của cô vừa phải, Âm Mật Vi cảm giác chỗ huyệt vị có một chút đau nhức, nhưng mà cảm giác đau nhức qua đi thì gân mạch giống như cũng được ấn mở, đợi sau khi Thời Sở Yêu ấn mở ba bốn chỗ huyệt vị, nàng quả nhiên cảm giác thân thể nhẹ nhàng không ít.
"Chị học qua mát xa sao?" Âm Mật Vi không khỏi hỏi.
Thời Sở Yêu suy nghĩ một chút, nói ra: "Vì giúp bạn trai mát xa, nên có học qua chuyên môn."
"Chị có bạn trai?" Âm Mật Vi chưa từng nghe Thời Sở Yêu nhắc qua cô ấy có bạn trai.
Thời Sở Yêu mỉm cười, hơi dùng lục lê một chút chỗ giữa lưng Âm Mật Vi, lại mát xa xuống chỗ xương cổ: "Em đối với việc tôi có bạn trai rất ngạc nhiên sao?"
"Không phải!" Âm Mật Vi thở ra một hơi, bỗng nhiên nghĩ đến lúc mới quen biết Thời Sở Yêu đã từng thấy Thời Sở Yêu ở bên trong cửa hàng hôn môi người đàn ông khác, "Tôi có lẽ nên sớm nghĩ đến."
"Em không thích tôi có bạn trai sao?" Thời Sở Yêu bỗng nhiên dừng lại động tác trên tay, trườn tới trước mặt Âm Mật Vi, cười yếu ớt hỏi.
"Chị sẽ hợp tác với Anh Lan về bộ phim lần này mà dựa theo quy cũ của Anh Lan thì không thể cùng bất cứ nam nhân nào truyền ra tin tức tình cảm." Âm Mật Vi nhàn nhạt nói, không biết vì sao, nàng đối với việc Thời Sở Yêu có bạn trai lại mơ hồ cảm thấy bất mãn. Kỳ thật nữ diễn viên bí mật có bạn trai rất nhiều, chỉ cần không có scaldan, công ty đều sẽ mở một mắt nhắm một mắt.
Thời Sở Yêu nhẹ gật đầu, suy nghĩ một chút nói: "Cho dù là tôi có vì công việc mà hi sinh vậy những lúc tôi cần bạn trai thì nên làm cái gì bây giờ?"
Thời Sở Yêu mập mờ nói, Âm Mật Vi trấn tĩnh hỏi: "Ví dụ như?"
Thời Sở Yêu tấp giọng, tiến đến bên tai Âm Mật Vi nói: "Ví dụ như tôi nghĩ đến *(tự hiểu đi nha), lúc được hôn này
."
"Chị..." Âm Mật Vi không nghĩ tới Thời Sở Yêu lại lớn mật như vậy, không lưỡng lự mà nói ra lời không biết liêm sỉ như thế.
Thời Sở Yêu lại lơ đễnh, nghiêm mặt nói: "Những thứ này đều là nhu cầu bình thường của con người, Âm tiểu thư, em có thể giúp tôi tìm được phương pháp giải quyết sao?"
.................
Sao này khi nào rảnh ta sẽ up chương mới nha~ hk phải ta lười đâu mà ta bận thiệt đó~ nhưng sẽ không quá lâu đâu!
Chắc chắn lại là sẽ không crop đâu!!!
- 🏠 Home
- Bách Hợp
- Đô Thị
- Làm Cho Tổng Tài Khóc Thút Thít Mà Không Cho Ai Biết Phương Pháp
- Chương 32: Thả Lỏng!