Chương 25

Sau khi nhận nhiệm vụ, Bạch Du chọn đi khảo sát thực địa một phen.

Hiện tại trong hoa viên đã có đủ các loại hoa, chỗ Earlsey bảo cô đi gieo trồng chỉ là một mảnh đất nhỏ, rất gần chỗ cô ở, từ phòng ngủ có thể quan sát được rất rõ ràng.

Bạch Du mặc một bộ âu phục có áo choàng màu xanh nhạt, chân đi giày da, mái tóc đen mượt mà được buộc đuôi ngựa, cả người toát ra vẻ phóng khoáng giỏi giang.

Cô đạp lên bãi cỏ tươi tốt, hỏi quản gia ở bên cạnh: “Anh trai thích hoa gì vậy?”

Quản gia mơ hồ cảm nhận được có gì đó không thích hợp, hai anh em nhà này dường như không cùng một tần số, nhưng ông ấy vẫn rất nghiêm túc trả lời: “Thiếu gia Earlsey thường không đi dạo quanh hoa viên.”

Đây là cách nói khác cho câu, anh ấy không có đặc biệt thích loài hoa nào.

Bạch Du nghĩ thầm, Earlsey chỉ bảo cô trồng chút cây cỏ, cũng không có chỉ định phải trồng loài nào, vậy nên cô nói: “Vậy thì trồng dưa leo, cà tím với cà chua đi.”

Chúng có thể nở hoa nhìn đẹp mắt, lại còn có thể ăn, có rất nhiều lợi ích nha.

Quản gia: “……”

Quản gia: “Được, vậy bây giờ tôi sẽ đi gọi người chuẩn bị gieo trồng.”

“?”

Bạch Du có chút hoang mang, “Không phải là bảo tôi tự mình trồng sao?”

“Ừm, chuyện này……” Quản gia có chút rối rắm mà giải thích với Bạch Du, mặc dù trồng cây có thể coi là một loại sở thích, nhưng các quý tộc nhiều nhất chỉ là đi xem vào lúc rảnh rỗi, tưới chút nước tượng trưng mà thôi, khi nào có hứng thú thì liền hái hoa hái quả coi như là thú vui, nhưng tuyệt đối sẽ không tự mình trồng cây.

“Ồ, là như vậy sao.” Bạch Du có chút mất mát, thật ra cô còn cảm thấy trồng trọt cũng khá thú vị, thật là tốn công cô hôm nay đã cố ý chọn quần áo dễ vận động.

Quản gia là một cao thủ trong việc nhìn mặt đoán ý, lập tức sửa miệng: “Nếu ngài muốn tự mình trồng thì cũng không thành vấn đề. Ngài chờ một chút, tôi sẽ đi chuẩn bị công cụ cho ngài.”

Quản gia ưu nhã mà mạnh mẽ bước đi, rồi lại vội vã quay về, khi ông ta quay về, hạt giống, xẻng nhỏ, bình tưới nước, găng tay và các dụng cụ khác đều đã được chuẩn bị đầy đủ.

Chỉ thấy ông ta lấy ra một quả cầu nhỏ màu bạc, nhẹ nhàng đặt xuống dưới đất, ánh sáng chợt lóe, một bong bóng màu bạc ngay lập tức bao phủ khu vực xung quanh trong phạm vi vài chục mét.

Bong bóng phát sáng này có thể ngăn chặn tia tử ngoại, dường như còn có tác dụng điều chỉnh mấy thứ như nhiệt độ và độ ẩm, tóm lại chỉ trong nháy mắt Bạch Du đã cảm thấy không khí xung quanh đã trở nên mát mẻ hơn.

Lại quay đầu nhìn về phía quản gia, chỉ thấy quản gia đang giúp cô dựng chiếc ghế sô pha bơm hơi. Còn có một người hầu khác lẳng lặng đứng bên cạnh, trong tay cầm một hộp giữ nhiệt chứa đầy đồ uống ướp lạnh và một số món tráng miệng nhỏ.

Bạch Du: “……”

Tâm trạng phức tạp.jpg

Nhưng làm thì cũng làm rồi, cô vẫn quyết định bắt đầu trồng cây.

Khi còn ở hành tinh G, Bạch Du chưa bao giờ trồng rau. Thứ nhất là vì thời tiết ở đó quá khắc nghiệt, hiệu quả canh tác thấp. Thứ hai, cô cũng không có thời gian rảnh rỗi mà đi mân mê mấy thứ này.

Nhưng thật ra cô có thể trồng rau.

Đầu tiên cô nhìn thông tin trên bao bì gói hạt giống. Hiện tại, hạt giống trên tay cô đều là loại đã được cải tiến, khả năng sinh trưởng phát triển, chống sâu bệnh đều đã tăng lên, thậm chí thời gian sinh trưởng còn được rút ngắn lại và thời gian thu thập được kéo dài……

Tóm lại chỉ cần bảo đảm điều kiện dinh dưỡng cơ, nó sẽ có thể phát triển tốt.

Quản gia nhìn Bạch Du lưu loát mà thu dọn từng mảnh đất, bón phân, cày xới đất, rải hạt giống, phủ một lớp đất mỏng lên trên rồi tưới nước.

Chỉ thấy cô như đang suy tư gì đó mà nhìn lên bong bóng màu bạc trên đỉnh đầu: “Thứ này có thể giữ mãi ở đây được sao?”

“Đương nhiên có thể.” Quản gia đáp, “Ngài có cần tôi giúp ngài điều chỉnh nhiệt độ và độ ẩm thích hợp để hạt giống nảy mầm không?”

“Vất vả cho ông rồi.” Bạch Du nói.

Cả đời này, đây là lần đầu tiên quản gia cảm thấy những lời này lại nặng nề đến vậy —— căn bản ông ta không có đất dụng võ, chỉ có thể hỗ trợ điều chỉnh sản phẩm khoa học kỹ thuật, động ngón tay một chút thôi!

Thật ra món đồ chơi nho nhỏ này có giá trị rất đắt đỏ, hơn nữa nó cũng cần một số năng lượng đắt tiền để duy trì hoạt động…... Nhưng như vậy thì sao chứ?

Hiện tại trong khu vườn này chẳng có gì quý giá bằng rau dưa mà tiểu thư trồng ra cả.

Chạng vạng năm rưỡi tối cùng ngày, Earlsey tan làm đúng giờ. Chân trước vừa mới bước ra khỏi cửa văn phòng, liền gặp được một người đồng nghiệp mà anh ấy không thực sự muốn gặp ——

“Này, Earlsey, hôm nay cậu vậy mà lại tan làm đúng giờ sao.”

Người đi tới có dáng người cao gầy, cũng mặc quân phục và đeo quân hàm giống như Earlsey, mái tóc có chút hỗn loạn, phần dài hơn được buộc thành một lọn ngắn, buông thõng sau gáy, có màu đỏ rực như sắp bốc cháy. Đôi mắt màu xanh lam trong veo như đá quý chớp chớp, lộ ra sự tươi sáng và tùy ý.