Chương 22

Về việc không biết rõ cấp bậc tinh thần lực của mình, chuyện này thật sự không thể trách Bạch Du được.

Các thiên hà có nền kinh tế phát triển có dịch vụ y tế công cộng hoàn chỉnh, nhưng tinh thần lực không phải cứ muốn kiểm tra là kiểm tra được, cần phải phải đến cơ sở chuyên khoa, những cơ sở này mở cuộc kiểm tra miễn phí cho công dân mỗi năm một lần.

Nhưng ở hành tinh G lại không như vậy, mỗi lần kiểm tra tinh thần lực cần tiêu tốn đến 4000 đồng tiền đế quốc, đây thật sự là mức giá trên trời.

Số tiền này không cần thiết phải tiêu bởi vì ở hành tinh G căn bản không có mấy ai có tinh thần lực cao hơn cấp B. Hoặc có thể nói, người như vậy vốn dĩ rất ít.

Ngẫu nhiên cũng sẽ có người kiểm tra ra có tinh thần lực cấp cao, nhưng xác suất được như vậy cũng không khác với xác suất trúng xổ số giải đặc biệt là bao.

Người dân ở hành tinh G thuần phác cũng sẽ mong chờ có bánh rơi từ trên trời xuống, nhưng sẽ không mong chờ có vàng bốn số chín rơi từ trên trời xuống.

Quan trọng nhất chính là pháp luật của Đế quốc quy định, công dân sau khi đến tuổi trưởng thành đều phải trải qua cuộc kiểm tra tinh thần lực. Ngay cả đối với người hành tinh G, lần kiểm tra này cũng là miễn phí —— cho nên Bạch Du mới chưa bao giờ nghĩ đến việc đi kiểm tra tinh thần lực.

Cô có tinh thần lực cấp B sao? Xem ra cô có thể coi là một Beta may mắn rồi.

Chỉ là chuyện cô không hiểu sao lại trở thành tuyển thủ dự thi…… thật sự rất khó để đánh giá.

Trên màn hình sáng không có lựa chọn rút lui khỏi cuộc thi, chỉ có một chỉ dẫn có liên quan: "Xin vui lòng đến đăng ký tại quầy dịch vụ ở địa điểm thi đấu Vịnh Hắc Thủy.”

Vịnh Hắc Thủy……?

Nếu không thể rút khỏi cuộc thi, vậy thì liền đi đến quầy dịch vụ hỏi một chút đi.

Bạch Du duỗi tay, nhấn vào nút "Xác nhận".

Hệ thống lại nhắc nhở: Vui lòng thêm ảnh đại diện của bạn.

Hệ thống rất tri kỷ, dựng lên ba tấm gương siêu lớn bao quanh Bạch Du. Bảng điều chỉnh dữ liệu bay tới bên tay cô, chỉ cần điều chỉnh số liệu, dáng vẻ của người trong gương cũng sẽ thay đổi. Phía dưới cái gương trước mặt cô còn có một hàng chữ nhỏ:

Sau khi hình ảnh được xác định lần đầu tiên, mỗi lần thay đổi sẽ mất 700 điểm phí dịch vụ, cảm ơn sự hợp tác của bạn.

Một điểm ở đây tương đương với một đồng tiền đế quốc.

“……” Bạch Du vốn đang định tùy tiện nắn bóp một chút, chuyện này không thể không nghiêm túc được rồi.

Sau đó cô liền nghiêm túc mà nắn bóp thành…… khuôn mặt của người qua đường.

Không cao không thấp, không mập không gầy, không đẹp không xấu, mọi thứ đều cân đối một cách hoàn hảo, dù sẽ bị chôn vùi trong đám đông nhưng nếu đứng một mình cũng sẽ không quá tệ. Ngũ quan thuộc loại hiền lành, dễ gần, không có tính công kích.

Bạch Du hài lòng gật gù, lại một lần nữa ấn phím “Xác nhận”.

Giây tiếp theo, cô liền xuất hiện ở một quảng trường có ánh sáng ảm đạm, không hề có dự báo trước mà bị mưa to tầm tã xối ướt hết người.

Bạch Du: “……”

Bối cảnh của “Vịnh Hắc Thủy” là một thành phố cảng gần biển, có ngày ngắn đêm dài, nhiệt độ thấp, thời tiết ẩm ướt và mưa nhiều. Khi trời tối, sóng biển đen cuồn cuộn mãnh liệt, thậm chí đứng trong thị trấn cũng có thể nghe thấy tiếng sóng vỗ mơ hồ.

Nơi này bản chất là sân thi đấu nhưng cũng được xây dựng rất nhiều khu vực nghỉ ngơi, tùy tiện ngẩng đầu cũng có thể nhìn thấy một loạt các cửa hàng.

Bạch Du chạy nhanh đến một cửa hàng gần nhất, khi đẩy cửa đi vào mới phát hiện ra đây là một quán cà phê.

Quán cà phê chật kín cả nam lẫn nữ, phần lớn là những gương mặt trẻ tuổi, tốp năm tốp ba mà tụ tập ngồi cạnh nhau, hưng phấn mà bàn tán chuyện gì đó.

“Xin chào, xin hỏi ngài muốn uống gì?” Nhân viên tóc nâu mặc trang phục hầu gái cầm theo thực đơn đến tiếp đón cô.

Phần lớn chỗ trong quán cà phê đã có người ngồi, Bạch Du tùy tiện chọn một chỗ trong góc ngồi xuống, sau đó khó khăn mà đối mặt với các thể loại đồ uống tràn ngập màu sắc trong thực đơn.

“Đồ uống của các cô ở đây vị có giống như ở trong hiện thực không?” Bạch Du thuận miệng hỏi.

Nhân viên cửa hàng giống như là nghe thấy câu hỏi thú vị nào đó, nở cười nói: “Đây là lần đầu tiên cô tới đây sao?”

Bạch Du gật đầu.

Nhân viên cửa hàng “Ồ” một tiếng, thầm nghĩ đối phương chắc hẳn là trẻ vị thành niên lần đầu tiên chạm vào khoang thực tế ảo ba chiều, nên lật qua vài trang đầu tiên của danh sách đồ uống, chỉ để lại nửa trang cuối cùng. Bên trên chỉ có các sản phẩm từ sữa, sản phẩm từ đậu nành và các loại nước ép rau củ, trái cây được chế biến đặc biệt.

“Chúng tôi chỉ đơn giản là dựa theo công thức đồ uống bình thường mà tái tạo lại hương vị của nó. Cũng sẽ có kỹ sư chuyên nghiệp phân tích những thứ này, hương vị bọn họ tạo ra càng tinh tế và chân thật hơn, nhưng cái giá họ đặt ra lại cao hơn cả với cái giá ở ngoài đời thực, rất ít người chịu bỏ ra số tiền này.”