Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Làm Beta Không Tốt Sao?

Chương 13

« Chương TrướcChương Tiếp »
Sau khi giải thích mọi chuyện một cách đơn giản xong, Alfred kiến nghị lập tức rời khỏi hành tinh G.

Bọn họ tạo nên chút hỗn loạn nho nhỏ này là để giấu tai mắt người ngoài —— Trước đó Alfred và gia tộc công tước đã thương lượng xong, sau khi mang Bạch Du về, bọn họ sẽ công bố với bên ngoài rằng trước đây Bạch Du vì cơ thể yếu ớt nên vẫn luôn dưỡng bệnh ở một hành tinh xa xôi, trực tiếp xóa đi khoảng thời gian cô từng sống ở hành tinh G.

Chuyện cô từng sống ở hành tinh H không có gì phải xấu hổ cả, nhưng thân phận của cô vẫn đã nhạy cảm, sau khi đến Đế Đô nhất định sẽ hấp dẫn vô số sự chú ý, nếu có người nào đó dựa vào chuyện cô từng sống ở hành tinh G để đi điều tra về cô……

Nhiều hơn một chuyện không bằng bớt đi một chuyện, cô cũng không cần phải phơi bày tất cả quá khứ của mình cho người ta xem.

Có lẽ không thể gạt được mấy gia tộc tin tức linh thông, nhưng cũng không sao cả, bọn họ đều là cáo già đã thành tinh, khá là chú trọng mặt mũi, lại còn coi trọng lợi ích, bọn họ sẽ không vô duyên vô cớ trở thành kẻ “vạch trần chân tướng, tiết lộ sự thật”.

Nếu thật sự vẫn có kẻ không thức thời dám lắm mồm, thì gia tộc Irlo cũng không phải là ăn chay.

Sau khi ra khỏi nhà giam của Cục trị an, Nolan và Alfred một trái một phải đi bên cạnh cô, giữ khoảng cách với đám người. Trên thực tế cảnh vệ quân đã đã dọn đường trống cho họ, căn bản không có một ai dám đến gần.

Ngoại trừ một người, là Eri.

Eri cũng đã được thả ra. Cô ấy rất muốn đi đến bên cạnh Bạch Du, nhưng những cảnh vệ quân đã xếp thành một bức tường người. Cô ấy gian nan muốn đẩy những người cảnh vệ vạm vỡ đó ra, nhưng lại bị cảnh vệ quân lặng lẽ ép trở lại vị trí ban đầu, chỉ có thể nhìn Bạch Du từng bước đi qua trước mặt mình.

“Tiểu Du!”

Bước chân Bạch Du dừng lại, Nolan và Alfred cũng dừng lại theo.

“Eri.” Bạch Du dịu dàng nhìn đối phương chăm chú, “Tớ không sao. Là người nhà của tớ đến tìm tớ, bọn họ muốn dẫn tớ trở về Đế Đô.”

Eri sửng sốt, như bị ai đó dùng gậy đánh mạnh vào đầu một cái, khô khan nói: “Hả?”

“Không cần phải lo lắng cho tớ.” Bạch Du dặn dò người bạn của mình, “Cậu ở hành tinh G cũng phải bảo trọng đó. Đừng mua những bộ quần áo kỳ quái nữa, phải biết tiết kiệm tiền. Trời mưa nhớ phải đi tìm chỗ trú mưa và đừng có nhặt rác dưới đất lên ăn đấy.”

Eri: “…… Hả?”

Bạch Du giơ tay vẫy chào tạm biệt, chậm rãi bước về phía trước nhưng mặt vẫn quay về phía Eri.

Eri nở một nụ cười khó coi như đang khóc, cũng vẫy tay chào tạm biệt cô, chân không tự chủ được mà cất bước, muốn đuổi theo cô cách một hàng cảnh vệ quân.

“Tiểu Du à, chúng ta sẽ còn gặp lại nhau chứ? Khi gặp lại cậu nhất định phải thật hạnh phúc nhé. Tiểu Du, cậu phải sống thật vui vẻ, thật hạnh phúc, thế giới của cậu không có tớ cũng không sao, cậu nhất định phải sống một cuộc đời thật vui vẻ hạnh phúc đấy ——”

Dần dần, những lời chia tay hơi nghẹn ngào biến thành tiếng sói tru quỷ gào.

“Tiểu Du, Tiểu Du, Tiểu Du của tớ! Không có cậu tớ phải sống thế nào đây ——”

Eri với đôi mắt đẫm lệ vừa mới gào được hai tiếng thì liền cảm giác trán mình bị ai đó gõ một cái thật mạnh.

Mở mắt ra, phát hiện người đang ở trước mặt mình chính là Bạch Du không biết đã quay lại từ lúc nào.

“Cậu có thể nhanh nhạy một chút được không?” Vẻ mặt Bạch Du tràn ngập sự bất đắc dĩ, nhưng trong đáy mắt hiện rõ ý cười vì trò đùa dai đã thành công, “Tớ đã phát đạt rồi, làm sao có thể quên mất người bạn duy nhất của mình được chứ?”

Eri khóc đến nấc lên: “Cậu, nấc, cậu thật quá đáng! Trêu, trêu tớ vui lắm sao?”

Đúng là khá vui nha.

Bạch Du không chút tình người thầm nghĩ.

Cô khẽ cười một tiếng, ngước mắt lên nói với Nolan bên cạnh: “Tôi muốn đưa cô ấy đi cùng.”

"Được." Vị sĩ quan với đôi mắt xanh đậm gật đầu, vẻ mặt không chút gợn sóng, giống như Bạch Du đang muốn mang theo một con hamster chứ không phải là dẫn một người theo.

Đúng lúc việc xử lý thủ tục lưu thông dân cư cũng là do Cục trị an phụ trách. Bọn họ chỉ cần ngồi tại chỗ chờ hai phút liền có người cầm theo văn kiện đến cho Eri ký tên. Eri run rẩy cầm lấy cái bút nguệch ngoạc mà ký xong tên mình, sau đó lập tức được dẫn đến sân bay.
« Chương TrướcChương Tiếp »