Chương 1

Ngày 26 tháng 8 năm 2133 lịch Tinh Hải.

Bạch Du liếc mắt nhìn màn hình thể hiện thời gian trên tường, trên mặt không chút gợn sóng.

Hôm nay là một ngày đáng để ghi nhớ suốt đời.

“Này, bà chủ…… Bà chủ Bạch, cô mau suy nghĩ biện pháp đi chứ!” Bên tai truyền đến tiếng khóc lóc áp lực như sắp hỏng mất, “Tôi không muốn ăn cơm tù đâu!”

Người đang khóc tu tu chính là bạn của Bạch Du, đồng thời cũng là nhân viên duy nhất của cô, Eri, là một nữ Beta năm nay mới vừa trong 16 tuổi.

Giờ phút này, cả người cô ấy vô cùng chật vật, mái tóc vàng xỉn của cô ấy dính đầy bụi đất và dính chặt vào nhau. Trên tai cô ấy vốn có đeo hai chiếc khuyên tai nhưng đã bị đội cảnh vệ lấy đi với lý do “Điều tra vi phạm sử dụng vật cấm”, thật ra chỉ là sợ cô ấy mang theo máy phát tín hiệu bên mình. Cuối cùng, cô ấy còn bị lục soát và bị tịch thu một chiếc áo khoác da màu đen có đính đinh tán —— nhưng chuyện này về mặt tình cảm thì vẫn có thể tha thứ, đội cảnh vệ cũng chỉ là không muốn bị mấy cái đinh tán đấy đâm phải, nên chỉ có thể tịch thu cái áo đấy.

Eri sở hữu một khuôn mặt xinh đẹp, cũng rất có gu thẩm mỹ. Theo lời cô ấy nói, hành tinh G mà bọn họ đang ở chính là một cái thùng rác khổng lồ, nhưng cho dù là ở trong thùng rác thì cũng phải làm ăn mặc cho thật đẹp.

Nhưng hiện tại cô ấy đang vô cùng hối hận. Cô ấy không ngờ được rằng hôm nay mình sẽ bị bắt vào trong đồn cảnh sát, mà cái áo khoác kia khiến cho cô ấy thoạt nhìn trông vô cùng giống với “giang hồ” —— cô ấy cũng không hy vọng cảnh vệ sẽ coi cô ấy như giang hồ mà đối đãi. Ở loại địa phương như này, giang hồ thường không có kết cục tốt đẹp.

May mắn thay, cái áo khoác vừa tùy tiện vừa khôi hài kia dường như vẫn có chút tác dụng tích cực, dựa vào ấn tượng đầu tiên, nhóm đội cảnh vệ phán đoán rằng nhiều lắm cô ấy cũng chỉ là phạm tội trộm cắp hay phạm tội “không tiện nói tên” gì đó, nên họ liền chủ trương nhốt cô ấy vào “Thiển lao”.

“Thiển lao” có thể nói là nhà tù dành cho những tù nhân phạm tội nhẹ, mức độ nguy hiểm cũng thấp. Ngược lại, còn có những “Thâm lao” thường không thể nhìn thấy ánh sáng mặt trời, dùng để giam giữ những thành phần nguy hiểm chân chính.

Thủ đoạn thẩm vấn của những đội cảnh vệ trông coi “Thiển lao” có thể coi là tương đối ôn hòa. Nếu vận khí tốt, còn có thể thông qua việc hối lộ người thẩm vấn mà thoát tội.

Hiện tại Eri chính là đang có chủ ý này. Cô ấy muốn Bạch Du ra tiền, chuộc cả hai ra ngoài.

“Bà chủ, giữ được rừng thì không lo không có củi đốt nha.” Eri nôn nóng mà khuyên nhủ an ủi Bạch Du đang thả hồn bay lên chín tầng mây, “Tuy rằng trạm sửa chữa của chúng ta đã sụp đổ, nhưng với tay nghề của cậu, chúng ta lo gì không kiếm được tiền? Việc quan trọng nhất bây giờ là phải rời khỏi nơi quỷ quái này cái đã. Nếu chúng ta thật sự bị kết án mấy năm tù —— ô hu hu, có quỷ mới biết bọn họ sẽ kết án chúng ta mấy năm tù —— nếu vậy thì chúng ta nhất định sẽ xong đời!”

Bạch Du không có phản ứng lại cô ấy.

Cô nghếch mắt lên, lại nhìn vào màn hình trên tường.

Ngày 26 tháng 8 năm 2133 lịch Tinh Hải.

Đây là ngày đầu tiên cô chính thức khởi nghiệp kinh doanh, đồng thời cũng là ngày trạm sửa chữa mà cô đã dốc hết tâm huyết để xây dựng bị sụp đổ.

Trước đó, Bạch Du vẫn còn luôn tin tưởng, xui xẻo cũng phải có mức độ.

Ví dụ như, bằng một cách thần kỳ nào đó mà khi tỉnh lại cô đã ở hành tinh G chứa đầy rác của Đế quốc, lúc ấy cơ thể của cô chỉ mới có 6 tuổi —— không có cha mẹ, không có người giám hộ, chỉ có thể tay làm hàm nhai, mà cố tình, hành tình G chính là một địa ngục —— nó hẻo lánh, hoang vu, là sự tồn tại để làm khu lưu đày, rất nhiều tội phạm bị lưu đày đến nơi đây. Kinh tế thì nghèo khó, hoàn cảnh môi trường khí hậu thì khắc nghiệt, còn có một đám côn đồ giang hồ các loại nhơn nhởn ngoài vòng pháp luật…… Tìm trên toàn bộ đế quốc cũng khó để có thể tìm ra được nơi nào tệ hơn cả nơi này.

Cô đã phải chiến đấu chống lại những kẻ buôn người cố gắng bắt cóc cô, gϊếŧ những người vô gia cư muốn lấy đi nội tạng của cô và cũng đã từng thử cố gắng hòa giải với các thành viên của thế lực hắc ám cưỡng chế thu phí bảo kê…… Dù có tâm trí của một người trưởng thành, nhưng cũng đã có rất nhiều lần Bạch Du thiếu chút nữa đã không thể sống sót.