Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Lại Mà Xem Nhóc Con Điềm Điềm

Chương 23.9

« Chương TrướcChương Tiếp »
Khương Điềm Điềm không tin đâu, cô lầm bầm: “Anh lười thế mà kiếm tiền kiểu gì?”

Trần Thanh Phong ưỡn ngực, trông càng đứng đắn hơn.

“Em xem thường anh quá, sao anh lại không thể kiếm tiền? Anh vốn chỉ lười kiếm thôi, không phải là không muốn kiếm tiền.”

Khương Điềm Điềm ồ một tiếng thật dài, làm bộ quét mắt nhìn anh từ trên xuống dưới, cười hì hì: “Vậy anh nói thử xem, anh muốn làm gì? Chắc không phải anh muốn tới chợ đen nhỉ?”

Vừa nói thế, Khương Điềm Điềm lập tức sốt ruột, nói: “Anh đừng đi, nguy hiểm quá.”

Anh Tiểu Phong nhà bọn họ cũng không phải nữ chính có vầng hào quang

nha.

Dẫu sao thì tạm thời cũng không lo ăn uống, hà cớ gì phải mạo hiểm.

Cô không có mục tiêu như vật đó!

Không chỉ không có mục tiêu, mà còn muốn kéo chân sau của Trần Thanh Phong.

Dù gì thì một loại nào nuôi trăm loại người, không phải ai cũng cần có mục tiêu cả.

“Anh kiềm chế chút đi nha!”

Trần Thanh Phong: “Anh không thèm đi chợ đêm đâu, em coi anh là đồ ngốc à! Anh đi lên núi!”

Khương Điềm Điềm: “Không ngờ được đó, tay chân anh lèo khoèo vầy mà còn có thể đi săn!”

Trần Thanh Phong: “Anh không biết săn.”

Khương Điềm Điềm: “Ơ ơ ơ.”

Trần Thanh Phong giải thích: “Anh đi hái thuốc, sau đó bán cho trạm thu mua. Dù không phải rất nhiều, nhưng cũng có một ít.”

Khương Điềm Điềm trợn tròn mắt: “Ôi, anh còn biết về thảo dược à?” Thật là không ngờ đó.

Trần Thanh Phong: “Vốn hồi lúc anh học cấp hai, vợ của thầy làm bác sĩ Đông y. Anh thường xuyên đến nhà ông ấy cho nên cũng biết được đôi chút. Chữa bệnh cứu người anh không biết, nhưng mấy thứ thảo dược đơn giản thì anh biết.”

Khương Điềm Điềm: “Được đó anh trai, anh có năng lực đấy.”

Trần Thanh Phong: “Vốn không lười được mà? Cũng không có ý gì, nhưng sau này anh lại có cô vợ phải nuôi. Tóm lại, không thể để em đói được.”

Khương Điềm Điềm bật cười khúc khích, tay ôm cổ anh: “Anh thật tốt quá.”

Lỗ tai Trần Thanh Phong chợt đỏ vô cùng. Anh tằng hắng một cái nói: “Buông anh ra đi, anh lấy đồ.”Nói thì nói thế nhưng mặt càng đỏ cực kỳ.

Khương Điềm Điềm: “Ồ ồ ồ.”

Trần Thanh Phong lập tức cất kỹ đồ lại, có điều bắp thì không để lên trên, mà khóa vào trong ngăn tủ.

TruyenHD ra đời mang sứ mệnh kết nối cộng đồng yêu thích truyện.

TruyenHD không phải là người tiên phong nhưng sẽ là người dẫn đầu. TruyenHD ra đời mang sứ mệnh kết nối cộng đồng yêu thích truyện.
« Chương TrướcChương Tiếp »