Đúng là nội thành phức tạp, vẫn phải về nông thôn thôi.
Lúc đi bộ còn không rõ ràng, nhưng trên xe không gian kín, bánh bao thịt trong túi Trần Thanh Phong loáng thoáng có thể ngửi được một ít mùi thịt thơm. Khương Điềm Điềm thừa lúc không ai phát hiện, quả quyết mở cửa sổ
xe ra.
Bọn họ thà rằng chịu lạnh để đổi ít an toàn.
Thật sự là thận trọng cẩn thận một trăm phần trăm.
Cũng may thời đại này ít người ngồi xe, người say xe cũng không phải số ít, rất nhiều người mở cửa sổ xe, cộng thêm mùi vị lộn xộn trên xe mà hương vị đồ ăn của hai người không lộ rõ lắm.
Đợi đến khi từ huyện trở về công xã, Khương Điềm Điềm mới thở ra một hơi thật sâu, nói: “Trong huyện thật là đáng sợ.”
Trần Thanh Phong: “Bây giờ còn đỡ đó, hai năm trước mới càng thêm nghiêm ngặt.”
Khương Điềm Điềm:
Lúc này cô phải cảm ơn thân phận tám đời bần nông của mình.
Trần Thanh Phong: “Điềm Điềm, bánh bao thịt hôm nay mua, anh có thể xin mang đi 3 cái được không?”
Khương Điềm Điềm: “Đương nhiên là được rồi, cũng không phải đồ của mình em, là hai người chúng ta cơ mà.”
Cô cũng không phải người lòng tham không đáy đâu.
Mặc dù bánh bao thịt ăn thật ngon, nhưng không thể ăn một mình được.
Trần Thanh Phong: “Anh định cho chị một cái, về nhà lại cho cha cho mẹ mỗi người một cái. Có bỏ công thì mới có báo đáp! Lấy vật đổi vật.”
Khương Điềm Điềm: “Được! Có điều anh phải giải thích thế nào? Cái này không có phiếu đâu mua được?”
Trần Thanh Phong cười hì hì: “Anh nói là nhà em tích cóp, đúng lúc lần này đến huyện mới dùng hết. Vừa hay lấy lòng được luôn.”
Khương Điềm Điềm: “Vâng.”
Cô lại lục ra một bao kẹo trong túi, nói: “Cái này cũng cho chị anh đi, cho mấy bé nhà chị ăn.”
Trần Thanh Phong: “Ừ.”
Hai người bàn bạc xong, Trần Thanh Phong dắt Khương Điềm Điềm đi tới Cung Tiêu Xã của công xã. Bọn họ nhiều đồ, lại nghĩ tới chuyện đông người phức tại, anh nói: “Em đứng đây chờ anh, đừng có đi vào nhé.”
Anh đưa túi cho Khương Điềm Điềm đeo vai, sau đó tự cầm bánh bao thịt bọc giấy dầu và một bao kẹo đi vào hợp tác xã.
Bây giờ là tháng ba, hơn 5 giờ chiều trời gần tối, bọn họ 4 giờ rưỡi tan làm, thấy vẫn còn gần nửa tiếng, Trần Hồng đã bắt đầu suy nghĩ chờ lát nữa tối về nhà nấu gì ăn.
TruyenHD ra đời mang sứ mệnh kết nối cộng đồng yêu thích truyện.
TruyenHD không phải là người tiên phong nhưng sẽ là người dẫn đầu.