Mẹ Trần liếc mắt trông ra cửa sân, hai đứa nó vẫn đang nhìn nhau đắm đuối; lại liếc mắt cái nữa, vẫn y xì đúc.Mẹ Trần: “Tiểu Mạch, không thì con đi gọi Điềm Điềm vào nhà đi.”
Cứ thế rồi để người ta nhìn phải làm sao?
Tô Tiểu Mạch: “...”
Cô ấy thoáng chần chừ, có điều vẫn nghe lời mẹ chồng ra cổng. Cô ấy không đến gần hai đứa chúng mà đứng cách một khoảng, nói: “Trời không còn sớm nữa, Điềm Điềm vào nghỉ thôi.”
Trần Thanh Phong và Khương Điềm Điềm cùng nhìn Tô Tiểu Mạch, ánh mắt rất lên án!
Cứ như cô ấy là đồ phạm tội ác tày trời chuyên môn chia rẽ các cặp đôi tình nhân vậy.
Tô Tiểu Mạch hít một hơi thật sâu, nói: “Nước sắp nguội rồi.”
Cuối cùng Khương Điềm Điềm cũng lên tiếng trước: “Vậy, anh Tiểu Phong cũng về sớm chút đi nha.”
Cô cười thật tươi, nói: “Mai gặp anh nha.”
Trần Thanh Phong gật đầu, đúng lúc này Khương Điềm Điềm bỗng dựa lại gần anh, nhón chân lên ghé vào tai anh bảo: “Em để lại cho anh một cái bánh bao.”
Trần Thanh Phong cảm thấy, hình như chỉ cần mình cúi đầu thấp xuống tý nữa thôi là cũng có thể đυ.ng vào khuôn mặt cô.
Nếu chị dâu năm không có ở đây là tốt quá rồi.
Anh ngẩng đầu nhìn về phía Tô Tiểu Mạch, trừng mắt mất hứng, sau đó lại như tắc kè hoa nhanh chóng chuyển sang bộ mặt mỉm cười dịu dàng: “Được rồi, ngày mai anh sang kiếm em.”
Khương Điềm Điềm nở nụ cười xán lạn, vẫy tay.
Hai đứa khó khăn chia lìa, Tô nữ sĩ “Ác long” phá đám công chúa và hoàng tử hạnh phúc bên nhau mặt lạnh đi vào. Sau này cô ấy thật sự không muốn làm chuyện như vậy nữa đâu. Cô ấy thà làm việc, làm thật nhiều còn tốt hơn là đi làm kỳ đà.
Tô Tiểu Mạch vào nhà, nhanh chóng bắt tay bận rộn.
Khương Điềm Điềm tò mò hỏi: “Chị dâu, bây giờ mà chị đã bắt đầu chuẩn bị rồi à?”
Tô Tiểu Mạch gật đầu: “Chị sợ sáng sớm làm không kịp, dẫu sao hôm đầu tiên cũng phải chuẩn bị trước một ít.”
Khương Điềm Điềm rửa mặt rửa chân một bên, hỏi: “Vậy chị muốn bán bao nhiêu một cái?”
Tô Tiểu Mạch: “Giống tiệm cơm quốc doanh ấy, bán 1 mao rưỡi, có điều không cần phiếu.”
Khương Điềm Điềm: “Thế lần này chị định đem bán bao nhiêu cái?” Tô Tiểu Mạch: “Chị tính 60 cái.”
Khương Điềm Điềm: “!!!”
Cô cảm thán: “Nhiều dữ vậy, chị cầm nổi không?”
TruyenHD ra đời mang sứ mệnh kết nối cộng đồng yêu thích truyện.
TruyenHD không phải là người tiên phong nhưng sẽ là người dẫn đầu.