Biên tập: Sabi & Qin Zồ Tựa gốc: Xuyên thành niên đại văn ngốc bạch ngọt 《穿成年代文里的傻白甜》 Thể loại: Điền văn, xuyên không, sảng văn
GIỚI THIỆU
Ừm, Khương Điềm Điềm là một người lạc quan, cho nên việc ngủ một giấc tỉnh dậy, phát hiện mình xuyên không cũng không khiến cô khủng hoảng, lo sợ gì.
Hì hì, chỉ là xuyên qua một bộ truyện ở thập niên 60 thôi mà
Hì hì, thời đại này tuy có khó khăn chút, nhà chỉ toàn bốn vách tường, lại còn nghèo rớt mùng tơi nhưng cứ hướng về tương lai tưoi sáng, thế nào cuộc sống cũng sẽ tốt hơn thôi
Aiii, nhóc con đáng thương, giờ vẫn còn lạc quan như vậy.
Nhìn xem hiện giờ đã thảm tới cỡ nào rồi?!
Đến cả đối tượng hẹn hò cũng là người làm biếng vang danh cả thôn, cả gia đình còn bướng bỉnh không phân lý lẽ.
Lần đầu gặp gỡ, một màn gà bay chó sủa.
Lỗ tai Khương Điềm Điềm giật giật, mặt hé lộ lúm đồng tiền nho nhỏ, hân hoan nói: Được đó!
Mọi người: Vãi! Nhà ngươi mù à!
Khương Điềm Điềm: Quả nhiên ông trời vẫn yêu mình nha. Mình vậy mà lại là em dâu nữ chính, có thể đi theo nịnh nọt kiếm tiền, ăn thịt rồi! Tâng bốc á*, mình làm được!!!
*Ở đây tác giả dùng từ “彩虹屁” là ngôn ngữ mạng phổ biến sớm nhất vào năm 2017, chỉ cách các fan hâm mộ thổi phồng thần tượng của mình, cả người như báu vật, toàn bộ đều là ưu điểm. Nghĩa trên mặt chữ là đến cả thần tượng đánh rắm cũng có thể mặt không đổi sắc, khoác lác trôi chảy thành cầu vồng.
Gỡ mìn: Nam nữ chính đều là người hiếm có khó tìm trong mắt người khác.
Nhân vật chính: Khương Điềm Điềm, Trần Thanh Phong ┃ Phối hợp diễn: Tô Tiểu Mạch, A B C D nhà họ Trần.
Nội dung sơ lược: Sớm mai tỉnh dậy Khương Điềm Điềm chuyển kiếp vào tác phẩm về niên đại làm giàu. Đây là một thôn nhỏ ở Đông Bắc với phong cảnh thanh thủy hữu tình. Khương Điềm Điềm lạc quan, thoải mái thích ứng với cuộc sống, rất nhanh nhận được sự yêu mến của mọi người. Cô và Trần Tiểu Lục vừa gặp đã yêu, kết duyên vợ chồng, cắn chút hạt dưa mà xem trò vui, tựa cá gặp nước. Dưới sự dẫn dắt của nữ chính tác phẩm gốc, tức chị dâu năm nhà họ Trần, mà chạy về hướng cuộc sống mới giàu có, náo nhiệt. Tác phẩm nhẹ nhàng thú vị, tưng bừng sống động, tính cách nhân vật tươi sáng, ấm áp, tự nhiên, thuật lại việc nhà việc cửa vào cuối thập niên sáu mươi, hằng ngày vui cười.
Ghi chú về cách đặt tên truyện “Lại mà xem nhóc con Điềm Điềm”: Tụi mình thống nhất đặt tên theo tiêu chí vui như tinh thần truyện, và nói lên cả suy nghĩ của hai đứa luôn: lại đọc truyện đi~. ⊂( ̄▽ ̄)⊃ Nữ chính không phải con nít như ảnh minh họa.