- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Lại Đi Theo Anh Liền Ăn Luôn Em
- Chương 18
Lại Đi Theo Anh Liền Ăn Luôn Em
Chương 18
Nghe Quý Vũ Khâm nói như vậy, Diệp Thần còn tưởng rằng đối phương đang cười nhạo mình, nhất thời ngượng ngùng đến độ sắp rơi nước mắt ra luôn, nhưng mà đúng ngay lúc này, ngón tay của Quý Vũ Khâm lại nắm lấy nụ hoa của mình nhẹ nhàng xoay một cái, chỉ chừa lại một chút móng tay lướt qua phần thịt non mềm mại yếu ớt của cậu, cảm giác vừa đau vừa thoải mái mãnh liệt đánh úp về phía đại não, thoáng cái liền kí©h thí©ɧ Diệp Thần rơi nước mắt, mà ngay lúc này đây, tiểu côn ŧᏂịŧ ngây ngô bên dưới lại lập tức cứng rắn lên, biểu đạt ý nghĩ chân thật của mình.
"A a! Đừng như vậy! A..." Diệp Thần chỉ cảm thấy vừa thẹn vừa giận, nhanh chóng đẩy nam nhân đang đặt trên người mình ra, thế nhưng mỗi một phản ứng của Diệp Thần, làm sao có thể tránh khỏi cặp mắt tinh tế của Quý Vũ Khâm. Hơn nữa vật nhỏ cứng rắn bên dưới vẫn cứ đâm vào bắp đùi của y a.
"Thoải mái sao?" Quý Vũ Khâm nói, không quên búng một cái vào côn ŧᏂịŧ ngon miệng ở bên dưới của cậu, nhất thời cặp mắt của Diệp Thần liền trở nên hồng hồng, không biết khi nào thì cái quần ở dưới cũng đã bị Quý Vũ Khâm cởi ra, hiện tại cậu chỉ cảm thấy cả người đều khô nóng không ngớt, vừa xấu hổ thế nhưng lại vừa kích động, muốn đẩy y ra, nhưng thân thể lại không tự chủ được mà quấn tới, trong đầu tràn đầy đoạn phim ngày đó một mình mình nằm trong chăn trộm xem kia, còn có... Lần đầu tiên mình tự sáp vào nơi đó... Nhớ đến những thứ này, Diệp Thần liền cảm thấy càng thêm có cảm giác, hậu huyệt bắt đầu có chút ướŧ áŧ, phía trước đã sớm dựng thẳng đứng, căn bản là Diệp Thần không còn đủ can đảm để nhìn người trước mặt mình nữa rồi, chỉ có thể liều mạng nghiêng đầu sang một bên, thế nhưng hết lần này tới lần khác Quý Vũ Khâm lại không buông tha cho cậu, kéo đầu của cậu về đối mặt với chính mình.
"Thần Thần vẫn chưa trả lời anh đấy. Thoải mái sao?"
"Em... Em không biết... Đừng khi dễ em..." Diệp Thần trốn không thoát, không thể làm gì khác hơn là mở to đôi mắt tràn ngập hơi nước đáng thương nhìn về phía người đang đặt ở trên thân thể mình, mà một cái nhìn này liền khiến cho phía dưới của Quý Vũ Khâm cương cứng tới mức sắp nổ tung. Tiểu yêu tinh này! Mê hoặc mình như thế này đây, thực sự hận không thể thao chết em ấy mà!
Không biết là mình vừa mới nói sai cái gì rồi, Diệp Thần chỉ cảm thấy đột nhiên ánh mắt của Quý Vũ Khâm trở nên rất khác lạ, sao mà giống như mình chưa từng thấy qua vậy kìa, đột nhiên Quý Vũ Khâm biến thành như vậy khiến cậu tâm động, vừa bất ngờ lại có chút sợ hãi và xa lạ.
"Quý... Quý ca ca..." Thanh âm nhỏ nhẹ mang theo chút khϊếp sợ, kéo lý trí đang nằm sát biên giới của Quý Vũ Khâm trở về. Cuối cùng cũng đã kiềm nén được cái loại xúc động này, y ôn nhu hôn một cái lên cái miệng nhỏ nhắn phấn đô đô của cậu, "Đừng sợ, ca ca sẽ không khi dễ em. Thần Thần đáng yêu thế này, thân thể lại nhạy cảm như vậy, ca ca chỉ hận không thể giấu em đi để yêu thương cả đời mà thôi."
Cho tới bây giờ chưa từng nghe Quý Vũ Khâm nói như thế, Diệp Thần chỉ cảm thấy vừa khϊếp sợ lại vừa cảm động, từ trước tới nay người này luôn nói những lời lạnh nhạt với mình, ấy vậy mà không ngờ rằng sẽ có lúc anh dùng ánh mắt ôn nhu chứa chan tình cảm để nói ra những lời thế này a.
"Ưm a... A..." Ngón tay của nam nhân vuốt ve một bên nụ hoa của mình, nơi đó đã trướng lên giống như hai hạt đậu đỏ nhỏ, thân là nam nhân, bị nam nhân vuốt ve nơi đó lại có kɧoáı ©ảʍ vô tận, chính Diệp Thần cũng cảm thấy rất xấu hổ, cũng may là Quý ca ca không có ghét bỏ cậu đó.
Quý Vũ Khâm hung hăng ngắt lấy nụ hoa của cậu, l*иg ngực đã đỏ thành một mảnh, thỉnh thoảng y còn dùng móng tay lướt qua, kéo lên rồi lại buông ra, hạt đậu đầy đặn kia bắn ngược trở về, sau đó y dùng hai ngón tay kẹp lấy từ từ niết niết, mà bên kia lại bị nam nhân mυ"ŧ vào như trẻ con bú sữa mẹ, hàm răng hung hăng ép lấy, rõ ràng đã đau đến nói không ra lời, nhưng lại có một loại kɧoáı ©ảʍ không ngờ lan tràn khắp toàn thân, phảng phất như nó đang kêu gào... Muốn càng nhiều hơn... Diệp Thần chỉ cảm thấy thoải mái đến nói không ra lời, trong mắt tràn đầy hơi nước, qυყ đầυ chảy ra dịch thể, ngay cả phía sau của cậu, cũng đã bắt đầu phân bố ra chút chất lỏng. Phía dưới trướng đến phát đau, thật muốn có người đến an ủi... Nhưng là còn chưa tấn công đến phía dưới, nên Quý Vũ Khâm cũng không chú ý đến tiểu côn ŧᏂịŧ đang chảy nước mắt, mà cái địa phương phía sau khó có thể mở miệng hơn cũng càng thêm khó nhịn... Nghĩ tới đây, Diệp Thần không tự chủ được mà kẹp kẹp chân lại, sợ bị nam nhân thấy được phản ứng đáng xấu hổ này của mình, nếu như bị anh biết chỗ đó của mình đã dâʍ đãиɠ đến mức chảy cả nước ra luôn rồi... Không biết anh sẽ nghĩ thế nào đây.
Thế nhưng càng sợ như vậy thì lại càng thấy xấu hổ, thân thể cũng càng thêm hưng phấn hơn, phía dưới không chỉ chảy ra nước càng thêm lợi hại, nhưng bởi vì nhờ có nước thấm ướt, kí©h thí©ɧ đến nhục bích mềm mại, hậu huyệt nhạy cảm lại bắt đầu ngứa ngáy, nhớ đến kɧoáı ©ảʍ đêm đó mình từng trải qua, Diệp Thần chỉ cảm thấy dường như bản thân mình đang bị mê hoặc, cho nên mới có cái xúc động muốn tự lấy tay sáp vào nơi đó của chính mình. Hiện tại Quý ca ca còn đang ngậm nụ hoa của mình, nếu như đi lộng lộng một chút, chắc là sẽ không bị phát hiện đâu ha... Chỉ một chút thôi mà... Diệp Thần mơ mơ màng màng suy nghĩ. Chỗ đó đã ngứa lắm rồi, hơn nữa còn có loại cảm giác trống rỗng. Chịu đựng loại dằn vặt này, quả thực so với chịu đựng bị muỗi chích mà không gãi còn muốn dày vò hơn.
Vào lúc lặng lẽ đưa tay mình ra phía sau, quả nhiên không ngoài dự đoán của Diệp Thần, chỗ đó thế mà lại ướt đẫm luôn rồi, ngay cả drap giường dưới thân đều bị chính mình thấm ướt một mảng. Diệp Thần mới chỉ chạm nhẹ vào huyệt khẩu một cái, liền cảm giác được một loại kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt, muốn nhanh chóng cắm vào, muốn được thoải mái hơn nữa. Nam nhân còn đang ở một bên gặm cắn nụ hoa, Diệp Thần đã len lén sờ vào hậu huyệt của mình, phía ngoài đã bị chất lỏng chảy ra thấm ướt, ngón tay nhẹ nhàng đâm vào một cái liền cảm giác có thể trực tiếp bị nuốt chửng vào.
"A... ha... Quý ca ca... A..." Diệp Thần vừa xấu hổ nhưng lại vừa khó nhịn rêи ɾỉ ra tiếng, lần này người mình yêu ở ngay trước mặt, so với tự mình tự an ủi thì đương nhiên kɧoáı ©ảʍ càng mãnh liệt hơn, hơn nữa còn lén lút làm chuyện này trước mặt nam nhân của mình, cho tới bây giờ Diệp Thần còn chưa từng được trải qua cảm giác kí©h thí©ɧ như thế này đâu.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Lại Đi Theo Anh Liền Ăn Luôn Em
- Chương 18