Chương 42: Hai chân tàn tật Alpha thật cường

Một phút sau, Tần Tây Trạch lại bị đánh ngã xuống đất, còn đang giãy dụa muốn đứng dậy, Lục Tinh đã kéo ghế ngồi xuống, đá vào mặt Tần Tây Trạch.

"Biết thức thời một chút và đừng cố giãy dụa nữa."

Đế giày chọc vào sống mũi Tần Tây Trạch, anh ta bị cậu làm cho mất mặt, đầu óc ong ong, chỉ cảm thấy cả đời này anh ta chưa từng chịu một sự sỉ nhục nào như vậy!

Thể lực cùng phẩm chất của Alpha cao hơn Omega rất nhiều, không thể nghi ngờ, Lục Tinh là một Omega nhưng tại sao lại có thể đánh trả anh ta mà còn chiến thắng chứ? Tại sao chứ?

Tần Tây Trạch muốn toả ra thật nhiều pheromone alpha, và cố gắng áp chế Lục Tinh bằng pheromone của mình. Rốt cuộc, mối quan hệ hạn chế giữa AO là bẩm sinh. Cho dù Lục Tinh có giỏi chiến đấu, cậu cũng không thể chống lại sự ảnh hưởng của pheromone alpha đối với chính mình!

Anh ta đang chờ đợi Lục Tinh bị chính pheromone của anh ta đè ép đến mức mềm nhũn chân, thắt lưng không tự chủ được, liền chờ cơ hội đánh dấu cái Omega này dám đánh anh ta không thương tiếc!

Tần Tây Trạch không có ý tốt, nhưng Lục Tinh chỉ là nhéo mũi một cái kinh tởm đánh gãy ý tứ của anh ta: "Ta không thích khẩu vị của ngươi, chất kí©h thí©ɧ của ngươi không thể ảnh hưởng đến ta, ngươi đừng lãng phí công sức."

Tần Tây Trạch vẻ mặt xấu xa thở hổn hển một hồi, mới nghẹn ngào nói ra một câu: "Ngươi, ngươi không phải là a Tinh mà ta biết."

"Ban đầu tôi đã không phải rồi," Lục Tinh thẳng thắn nói, "Linh hồn đã đổi. Lục Tinh nguyên bản đi đâu ta cũng không biết."

“Cái gì?” Tần Tây Trạch kinh ngạc nhìn Lục Tinh.

“Được rồi, đừng sốc, đừng buồn, tôi vẫn cần sự hợp tác của cậu.” Lục Tinh nhướng mày cười ngây ngô với Tần Tây Trạch.

Tần Tây Trạch bị nụ cười đó làm cho kinh hãi.

Một phút sau, Lục Tinh giải thích cho Tần Tây Trạch biết sau này phải làm gì, rồi gọi Cố Diễn Từ, vừa khóc vừa thở hổn hển: "A Từ, cứu em, cứu em ... ừm, đừng ..."

Sau đó Tần Tây Trạch nhìn thấy Lục Tinh cúp điện thoại, liền giơ tay ném điện thoại vào tường, chậm rãi mở quần áo trước gương ra, làm cho trên cổ tay, cánh tay và cổ chân của mình giống như bị hành hạ đều có dấu vết xanh.

Tần Tây Trạch hít sâu một hơi hỏi Lục Tinh, "Ngươi cho rằng ta sẽ hợp tác với ngươi sao?"

Lục Tinh nghiêng đầu chớp mắt, trên gương mặt ngây thơ có một vẻ đẹp có thể đánh lừa lòng người.

Sau đó Tần Tây Trạch lại bị Lục Tinh đánh.

Chưa đến nửa giờ, Cố Diễn Từ đã đi tới, thời điểm vệ sĩ đẩy cửa vào, nhìn thấy tiểu Omega đáng thương đang cuộn mình trên mặt đất, trên mặt có nước mắt, còn Tần Tây Trạch đang đứng trước mặt cậu, đang cởi thắt lưng của cậu. Nói những lời tàn nhẫn: "Chạy sao? Cậu không chạy được đâu? Có ích gì? Cậu sẽ lại bị tôi bắt và đánh dấu ..."

Tần Tây Trạch chưa kịp nói xong đã bị vệ sĩ của Cố Diễn Từ hạ gục rồi áp chế, Cố Diễn Từ đẩy xe lăn lao đến trước mặt Lục Tinh, cẩn thận bế cậu lên.

“Đừng sợ, Tinh Tinh, anh ở đây.” Đôi mắt Cố Diễn Từ đầy tự trách.

"Oa ... chồng," Lục Tinh khóc, cậu cảm thấy thương tâm, bất bình phẫn nộ: "Vừa rồi em thật sự rất sợ..."