Chương 33: Hai chân tàn tật Alpha thật cường

Điều kiện để đánh dấu hoàn toàn Không phải Cố Diễn Từ không muốn cho, chỉ là một khi chuyện đã bắt đầu thì rất khó để kiểm soát.

Hơn nữa, mùi đào ngọt ngào không chỉ thơm ngon mà còn gợi lên phản ứng bản năng của Alpha ...

"Đừng gây rắc rối," vì vậy Cố Diễn Từ đã từ chối Lục Tinh với lý do thứ hai bản thân không thể liềm chế được, và bảo cậu, "Ngủ đi."

Nếu như Lục Tinh chịu nghe lời, thì người đó đã không phải là Lục Tinh, Cố Diễn Từ càng không chịu làm, cậu càng muốn khıêυ khí©h, quạt lửa.

Cậu mở miếng ức chế tin tức tố và tiết ra chất pheromone ngọt ngào của chính mình, rồi nằm bên tai Cố Diễn Từ và thổi luồng khí nóng vào anh: "Anh ơi ... chồng ... anh không phải thích pheromone của em nhất sao? Anh không phải thích ăn đào nhất à? "

"Im lặng."

Cố Diễn Từ gần như tức giận che miệng Lục Tinh lại, anh bắt đầu hối hận vì đã đồng ý cho Lục Tinh ngủ với anh, nhưng ...

Nhìn người con trai trẻ đẹp trong vòng tay mình, nhìn cách cậu sắp chết ngạt vì bị che miệng, nhìn vào cuối mắt đỏ ngầu ướŧ áŧ, Cố Diễn Từ vẫn che môi như bị mê hoặc.

Anh hôn cậu.

Theo cách nhẹ nhàng nhất nhưng ấm áp nhất.

Pheromone omega hương đào cùng pheromone alpha hương vị tin tức tố hòa lẫn vào nhau quấn quít lấy nhau, tạo thành một cỗ khí tức độc nhất vô nhị, trong bầu không khí dần dần mơ hồ như vậy, Lục Tinh ý thức được thân thể Cố Diễn Từ có thay đổi.

"Nếu không ..." Lục Tinh không hề dè dặt trước mặt Cố Diễn Từ, cậu vội vàng chạy tới, đối với anh nói: "Nếu không, tạm thời đừng đánh dấu em, A Từ, anh đánh dấu em hoàn toàn đi đuợc không?"

Cố Diễn Từ hơi thở có chút không ổn định: "Không."

Lục Tinh bĩu môi: "Tại sao?"

Cố Diễn Từ bình tĩnh lại hơi thở: "Quá nhanh."

Lục Tinh tức giận: "Làm sao anh có thể thế này? Em thậm chí không phải Omega của anh, anh là Alpha sao?"

Cố Diễn Từ cố chấp đè lại Lục Tinh không cho cậu dính vào mình, nhắm mắt lặp lại: "Tinh Tinh, tôi đã nói rồi, chiêu khích tướng đối với anh là vô dụng biết không."

Lục Tinh cười.

Lần này, đến lượt Cố Diễn Từ bối rối nhìn cậu Lục Tinh bĩu môi và cho anh một tiếng la ó.

"Anh gọi em là Tinh Tinh, em rất vui, anh gọi tên em lâng nữa đi."

Cố Diễn Từ còn chưa kịp phản ứng, Lục Tinh đã véo vào mặt anh rồi lớn giọng:"Em chỉ kêu anh gọi em bằng biệt danh thôi, chứ em không yêu cầu em làm gì khác cả, có cần ngại vậy không? Em còn chưa yêu cầu anh gọi em là vợ nữa đó? "

Cố Diễn Từ giơ tay nhéo nhéo lông mày, trong lòng vẫn không tin: "Em tại sao lại không biết khiêm tốn như vậy?"

"Khiêm tốn là gì, có thể được không?” Lục Tinh lắc cánh tay và tỏ ra ngượng ngùng, “Gọi em là Tinh Tinh, nhanh lên gọi em, hoặc gọi em là vợ của anh.”

Cố Diễn Từng đã gặp rắc rối với cậu đến mức phải hắng giọng và gọi:"Tinh Tinh."

Lục Tinh: "Lại kêu."

"A Tinh."

"Lại đến, ta muốn nghe ~"

"Tinh, A Tinh, A Tinh, đủ chưa?"

"Thích anh."

Cố Diễn Từ sững sờ: "Cái gì?"

“Tinn Tinh thích anh.” Nói xong, Lục Tinh lại hôn lên mặt Cố Diễn Từ, sau đó nằm xuống cạnh anh và ôm lấy anh.

Ngay lúc đó, vì một lý do nào đó mà nhịp tim của Cố Diễn Từ bắt đầu tăng nhanh không thể kiểm soát được , anh không thể nhìn thấy rõ cảnh tượng trước mắt, nhưng anh lại thấy trong tâm trí của mình có pháo hoa đang nổ.

“Tại sao anh lại dè dặt như vậy chứ, Cố Diễn Từ?” Lục Tinh ôm anh và hỏi, “Em nghe nói những Omega trên thế giới này chỉ có thể được đánh dấu bởi một Alpha. Cho dù có thể rửa sạch dấu vết, quá trình này rất đau đớn, nhưng những Alpha như anh có thể đánh dấu rất nhiều Omega, vì vậy anh sẽ không bị ảnh hưởng nếu đánh dấu em. "

Cố Diễn Từ thật lâu mới tìm lại được thanh âm của mình.

"Anh sợ em sẽ hối hận," anh nói.

Lục Tinh: "Anh lại đẹp lại soái như vậy thì tại sao em phải hối hận chứ?"

Cố Diễn Từ tự cười nhạo chính mình: "Nhưng anh không thể đi lại được."

Lục Tinh vừa cảm động vừa buồn.

Lúc đầu, hệ thống nói với cậu rằng Cố Diễn Từ là một nhân vật phản diện, cậu cho rằng Cố Diễn Từ là một kẻ hung tàn và ác độc, nhưng sự thật hoàn toàn ngược lại, Cố Diễn Từ không những không xấu mà ngược lại là một người tốt từ trong xương.